Một gã trưởng lão tham dự sự kiện năm đó dùng gương mặt bìnhtĩnh, lạnh lùng nhìn cha của Phục Phong.

Phục Cửu Linh, cha của Phục Phong cười khổ, ngậm miệng lại, rồi sau đó nói:

- Ý kiến của ta là phản đối. Các ngươi có thể cưỡng chế thông qua, nhưng ta vẫn giữ nguyên quan điểm của mình.

Cuối cùng, ánh mắt của mọi người đều tập trung đến gia chủ của Phục gia.

Đầu tiên, Phục Cửu Tiêu, gia chủ Phục gia nhìn về một tên trưởng lão trong số đó, sau đó ho nhẹ một tiếng, hỏi:

- Lần này… chúng ta có bao nhiêu cơ hội bắt được Sở Mặc?

Gã trưởng lão kia nói:

- Bên Phục Ngọc đã dùng lệnh con trai trưởng và được hội trưởng lão phê chuẩn, đang phái ba mươi tu sĩ Đại Thừa và hai mươi tu sĩ Phi Thăng bày ra thiên la địa võng. Tin chắc lần này Sở Mặc có chạy đằng trời!

- Nghe nói còn có mấy người của Độc Cô Sơn?

Phục Cửu Tiêu hỏi.

Trưởng lão kia gật gật đầu:

- Đúng vậy, giữa Độc Cô Sơn và người đàn bà của Sở Mặc có thù sâu oán nặng. Tuy nhiên, Phục Ngọc nói, bọn họ chỉ cần giết cô gái kia, báo thù cho lão tổ Độc Cô Sơn.

- Vậy thì tốt rồi, phái ra thêm hai mươi tu sĩ kỳ Phi Thăng nữa! Bất kể thế nào cũng phải bắt lấy Sở Mặc!

Phục Cửu Tiêu trầm ngâm nói:

- Nhưng nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng giết hắn. Thực ra Cửu Linh nói cũng có lý, thân phận và gốc gác của Sở Mặc phức tạp lại thần bí. Nhưng nếu chúng ta không giết hắn thì người khác cũng không nói được gì. Còn chưa lấy được đầy đủ ưu đãi từ trên thân hắn, chúng ta quyết không thả người.

- Gia chủ cao kiến!

- Gia chủ anh minh!

Cả bầy người nhao nhao nói.

Phục Cửu Linh ở bên cạnh khẽ than một tiếng, xoay người rời đi có chút cô đơn.

Nhà họ Tư trên Tiên Giới.

Lại nói, thực ra Tư gia cũng không phải gia tộc lớn chân chính. Bởi vì con cháu nhà họ cũng không đông. Đến thế hệ này, toàn bộ con cháu dòng chính nhà họ Tư cũng chỉ có hai mươi mấy người.

Tuy nhiên, chi thứ và gia tộc phụ thuộc vào Tư gia thì lại nhiều vô số kể, điều đó cũng tạo nên một vấn đề. Đó chính là… nô mạnh chủ yếu.

Hiện giờ có tới bảy phần tài nguyên của Tư gia là bị các chi thứ và gia tộc phụ thuộc này nắm trong tay. Con cái dòng chính thực sự, chỉnắm giữ khoảng trên dưới ba phần.

Tuy nhiên, cũng bởi vì nhân khẩu dòng chính thưa, vì thế nên con cháu của dòng này vô cùng đoàn kết!

Hơn nữa, những thứ mà dòng chính nắm giữ trong tay là tâm pháp và công pháp tu luyện, cùng với các phương pháp luyện khí, luyện dược cao cấp của Tư gia, những thứ này… mới là gốc rễ và trung tâm giá trị chân chính. Tuy rằng các chi thứ và gia tộc phụ thuộc kia vẫn rất muốn chiếm lấy những thứ này làm của riêng. Nhưng mỗi đời gia chủ của nhà họ Tư đều cực kỳ thông minh, thực lực cũng không kém. Chặt chẽ khống chế mấy thứ này trong tay. Cho nên, dù đến thế hệ này nhà họ Tư vẫn chẳng có bao nhiêu người như trước, nhưng địa vị… cũng là không gì phá nổi!

Gia chủ nhà họ Tư tên là Tư Phượng Mang, y cũng chính là cha của Tư Đồ Đồ.

Trên Tư Đồ Đồ có ba người anh trai, ở Tư gia, nàng quả thực là một công chúa chân chính, rất được yêu chiều.

Đến thế hệ này, Tư gia cũng xem như phồn thịnh rồi, ba anh trai của nàng đều phải gánh vác trọng trách sinh con đẻ cái, do đó thê thiếp thành đàn. Điều này khiến cho ba anh trai của Tư Đồ Đồ gần như không thể nào tham dự vào việc quản lý gia tộc được. Nhiệm vụ lớn nhất của họ, chính là sinh thêm được càng nhiều con cháu cho Tư gia!

Hiện giờ xem ra, hiệu quả cũng không tệ lắm. Nay dòng chính Tư gia, tính cả trẻ con đã có hơn trăm người rồi.

Hôm nay hẳn là một ngày vô cùng hiếm có của Tư gia… ngày mà con cái dòng chính tụ tập vô cùng đông đủ.

Từ trưởng lão già tới râu tóc bạc phơ, đến bé con ba tuổi, đều có mặt ngồi ở từ đường dòng họ của Tư gia. Tư Phượng Mang ngồi trên vị trí gia chủ. Bên cạnh y bày năm chiếc ghế, mỗi ghế dựa đều có một trưởng lão của Tư gia đang ngồi.

- Hôm nay triệu tập tất cả mọi người lại đây là vì có một việc.

Tư Phượng Mang trầm giọng nói:

- Một việc mà ta không biết nên phân là tốt hay xấu, nếu tốt, có khả năng sẽ giúp địa vị của Tư gia từ nay bay tới tận mây xanh! Chớ nói đến Tiên Giới, sau này dù muốn nổi danh trên Thiên giới cũng không phải không thể. Chuyện nô bộc át giọng chủ như hiện tại, thì càng không là vấn đề nữa.

Mọi người không ai nói chen vào, tất cả đều lẳng lặng nhìn TưPhượng Mang.

Tư Phượng Mang nói tiếp:

- Nhưng nếu không phát triển theo hướng tốt, thì… có khả năng từ nay về sau Tư gia chúng ta, sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Trên mặt những người không biết chuyện đều lộ ra vẻ rung động.

Con lớn nhất của Tư Phượng Mang là Tư Lãnh Nguyệt nhíu mày nói:

- Phụ thân, ta không rõ, hiện tại chuyện này có quan hệ gì với nhà họ Tư chúng ta hay sao? Tư Phượng Mang lắc đầu, nói:

- Trước mắt, còn chưa có quan hệ gì sâu, nhưng quan hệ lại cực sâu với muội muội của ngươi.

- Đồ Đồ?

Tư Lãnh Nguyệt nuôi râu cá trê, thoạt nhìn khoảng ba mươi bảy ba mươi tám tuổi. Tướng mạo của y cũng vô cùng anh tuấn. Đứng dậy, trầm ngâm nói:

- Có liên quan đến gã Sở Mặc kia?

Tuy rằng rất ít tham dự vào sự vụ trong gia tộc, nhưng cũng không có nghĩa họ không biết gì. Thực ra mấy anh trai của Tư Đồ Đồ cũng khálà ưu tú.

Tư Phượng Mang gật gật đầu:

- Đúng vậy, có liên quan đến Sở Mặc kia. Đồ Đồ truyền tin xin giúp đỡ, phái toàn bộ cao thủ trong gia tộc tham dự vào chuyện này. Tuy nhiên Đồ Đồ cũng nói, chuyện này có mạo hiểm. Nếu Sở Mặc sống sót, thì từ nay địa vị Tư gia chúng ta … sẽ tăng vọt! Nếu Sở Mặc thật sự bị bắt… hoặc xảy ra điều gì ngoài ý muốn…

Trong từ đường tổ tông Tư gia chìm vào một mảnh yên tĩnh, những trưởng lão kia đều nhíu mày trầm tư. Một ít vãn bối trẻ tuổi thì vẻ mặt tò mò, bọn họ không có tư cách lên tiếng, cũng không hiểu việc này cóquan hệ gì đến bản thân mình.

Về phần đám trẻ con thì lại càng chẳng hiểu mô tê gì, nếu không phải sợ bị xử lý theo gia quy thì cũng đã sớm không ngồi nghe nổi nữa rồi.

Thật lâu sau, một ông già lụ khụ bên tay trái của Tư Phượng Mang, là đại trưởng lão của Tư gia, tam thúc của Tư Phượng Mang, tu sĩ kỳ Phi Thăng đỉnh cao. Bởi vì không muốn phi thăng lên Thiên giới, tuổi thọ còn lại cũng không nhiều, nên liền ở lại Tiên Giới này, trở thành một trong những con bài tẩy của Tư gia.