Lăng Hàn! Một võ giả đến từ Hạ giới, một con kiến hôi căn bản không bị Thần giới để ở trong mắt. Lệ Vi Vi cuối cùng chịu phục, Đế Vương có thể đánh vỡ lịch sử, Khai Thiên đi tới Thần giới làm sao sẽ đơn giản? - Vi Vi, ngươi nhận thức người này? Quý Vân Nhi tra mặt quan sắc, lập tức nhìn thấu đầu mối. Lệ Vi Vi gật đầu: - Đó là một Võ giả của Tiểu Thế Giới, hơn mười ngày trước mới tới Thần giới. Quý Vân Nhi: -... Võ giả của Tiểu Thế Giới? Điều này sao có thể, hoàn cảnh tu luyện của Tiểu Thế Giới có thể so với Thần giới sao? Tài nguyên có thể so với Thần giới sao? Thực lực cường giả có thể so với Thần giới sao? Cái gì cũng lạc hậu hơn không gì sánh được, quả thực có thể coi là đất cằn sỏi đá. Nhưng người từ địa phương như vậy đi ra, lại hoàn thành một hành động vĩ đại, thông qua tầng thứ bảy! Tư chất như vậy, ở toàn bộ Xích Thiên Học Viện cũng có thể đứng vào trước mười. Các đại lão của Bắc phân viện vô cùng kích động, lần này bọn họ kiếm lớn, không chỉ tam đại thiên tài toàn bộ tới, Quý Vân Nhi càng biểu hiện ra tiềm lực của thiên tài Nhị Tinh. Mặt khác còn xuất hiện ba thất hắc mã, kém nhất cũng biểu hiện ra tiềm lực thiên tài Nhị Tinh, hai người khác một cái có Vương giả chi khí, một cái khác có tiềm lực trở thành thiên tài Tam Tinh. Bắc phân viện... đang hưng! Nhưng mà, đây cũng không phải cao trào. Chỉ một hồi, tầng thứ tám phát sáng. - Trời ạ, ta không có nhìn lầm chứ? Là ánh trăng đột nhiên trở nên mạnh mẻ, hay là tầng thứ tám phát sáng? - Không thể nào chúng ta đều nhìn lầm... Đúng là tầng thứ tám sáng lên! - Thiên tài Tứ… Tứ Tinh! Cái này, ngay cả các đại lão của Bắc phân viện cũng ngồi không yên, đều đi tới dưới Bạch Tinh Tháp, không kịp chờ đợi muốn nhìn siêu cấp thiên tài kia là ai. Thiên tài Tứ Tinh, đây là khái niệm gì? Tả Hữu Nhị Tướng, Thất Đại Tướng đương thời cũng chỉ là thiên tài Tứ Tinh! Nhưng chín vị này là tồn tại gì? Trụ cột vững vàng của Loạn Tinh Hoàng Triều, gần như đỉnh phong của tinh cầu này. Mọi người khiếp sợ, nhưng ai cũng càng thêm mong đợi, người bên trong có thể qua tầng thứ chín, trở thành thiên tài Ngũ Tinh chỉ ở trong truyền thuyết hay không. - Tên biến thái này! Lệ Vi Vi lẩm bẩm nói, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng làm sao cũng không thể tin tưởng tên rắm thí kia cư nhiên có thể trở thành thiên tài Tứ Tinh. Nghĩ đến dáng dấp ngạo khí mà tự tin của đầu gỗ, nàng có loại phát điên muốn đạp mặt của Lăng Hàn. Trong tháp, môn hộ đi thông tầng thứ chín đã mở ra, nhưng Lăng Hàn ngừng chân, thầm nói: - Có nên lên tầng thứ chín hay không? Được rồi, hiện tại ta hẳn là có thể ổn thứ nhất, không cần phải bày toàn bộ tiềm lực ra ngoài. - Hiện tại ta là thiên tài Tứ Tinh, học viện nhất định sẽ trọng điểm bồi dưỡng, hơn nữa tuy thiên tài Tứ Tinh xuất sắc, nhưng trong lịch sử học viện không phải là không có xuất hiện qua thiên tài như vậy. - Nhưng Ngũ Tinh... vậy thì không phải là chuyện tốt. Thiên tài Ngũ Tinh thì ngay cả vị nữ hoàng kia cũng phải kinh động, thậm chí sẽ đào móc bí mật ở trên người hắn, tìm ra gốc gác của hắn... chỉ là người từ Tiểu Thế Giới tới, làm sao có thể mạnh mẻ như vậy? Nói thật, nếu không phải vì ổn cầm thứ nhất, kỳ thực Lăng Hàn chỉ qua tầng thứ bảy sẽ dừng lại, nhưng thiên tài Tam Tinh vị tất đè ép được Mã Hưng, nhưng Tứ Tinh tuyệt đối là vượt qua. Nghĩ như thế, hắn dứt khoát xoay người, tầng thứ chín ngay cả lên cũng không lên. Khi Lăng Hàn từ trong Bạch Tinh Tháp đi ra, liền thấy mọi ánh mắt đều nhìn mình. Hắn không khỏi thầm kêu không ổn, xem ra đi qua tầng thứ tám cũng có chút lớn, sớm biết hẳn chỉ đi qua tầng bảy liền dừng lại a. - Tiểu tử, ngươi tên là gì? Một lão giả cơ hồ là lao tới, dùng ánh mắt lửa nóng nhìn Lăng Hàn, phảng phất Lăng Hàn không phải một nam nhân, mà là một tuyệt đại giai nhân. Lăng Hàn có kích động chém ra một quyền, bởi vì... mặt của lão đầu này sắp dán lên người của hắn. Nhưng không có biện pháp, lão đầu dưới sự kích động căn bản không có che dấu tu vi bản thân, phía sau có hư ảnh một vòng Nhật Nguyệt, ý vị hắn chính là cường giả Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị, nếu như Lăng Hàn chém ra một quyền, bảo chứng một giây kế tiếp hắn sẽ mất mạng. Hắn bất động thanh sắc lui ra phía sau một bước nói: - Tại hạ Lăng Hàn. Tuy hắn hai đời cộng lại cũng hơn hai trăm tuổi, nhưng ở trước mặt Nhật Nguyệt Cảnh, chút tuổi ấy thật không đủ xem, còn không bằng số lẻ của người ta a. - Lăng Hàn, mau quỳ xuống bái sư, lão phu thu ngươi làm đệ tử. Lão nhân này vội vàng nói. - Cút! Một tiếng gầm vang lên, lại một lão giả lao tới, trực tiếp đánh bay lão đầu lúc trước, phẫn nộ nói. - Đây là đệ tử của lão phu! - Thối lắm! Lão đầu lúc trước lập tức nhảy trở về, vung tay với lão đầu thứ hai. - Hắc hắc! Lão giả thứ ba đi ra, cười híp mắt nhìn Lăng Hàn nói. - Tiểu tử, lão phu Trương Đức Mãn, là Trưởng lão Bắc phân viện, mau tới bái lão phu làm thầy, có lão phu cho ngươi chỗ dựa, sau này ngươi muốn đánh ai cũng được! Đây là lời nói hay nhất khi ứng cử a? - Trương lão đầu, ngươi dám đoạt đồ đệ với lão phu? Lão giả thứ tư xuất hiện, trợn mắt nhìn Trương Đức Mãn. - Không sai, Trương lão đầu ngươi quá ghê tởm, thừa dịp chúng ta đang tỷ thí đoạt đồ đệ! Hai lão đầu lúc trước ngừng đánh, đều đi trở về. - Tiểu tử, ngươi bái ai làm sư? Bốn lão giả lại đồng thời nhìn Lăng Hàn. Điều này làm cho mọi người đỏ mắt, được bốn vị cường giả Nhật Nguyệt Cảnh cướp thu đồ đệ, đây là vinh diệu bực nào? Nhân sinh như vậy, còn có cầu gì? Đừng xem Loạn Tinh Hoàng Triều còn có cường giả Tinh Thần Cảnh, nhưng cường giả như vậy mới bao nhiêu? Nhật Nguyệt Cảnh mới là lực lượng trung kiên của Loạn Tinh Hoàng Triều, Tinh Thần Cảnh càng nhiều chính là một loại tác dụng kinh sợ, bình thường sẽ không dễ dàng xuất thủ. Dĩ nhiên, Nhật Nguyệt Cảnh cũng chia trình tự, bốn lão đầu này đều là tiểu cực vị, lót đáy trong Nhật Nguyệt Cảnh. - Chớ có lãng phí thời gian, nhanh hoàn thành thủ tục nhập viện! Đúng lúc này, chỉ thấy một trung niên nam tử bay vút tới, đứng ở trên đỉnh tháp, nhìn phía dưới nói, tuy thanh âm không cao, nhưng thẳng vào nhân tâm. - Vâng, Phó viện trưởng đại nhân! Bốn lão giả vội hành lễ. Mọi người thế mới biết, thực lực của nam tử trẻ tuổi kia còn mạnh hơn cả bốn lão giả. Này có chút bất khả tư nghị, nhưng tu vi càng cao, thọ nguyên càng dài, tương đối mà nói tốc độ già cũng sẽ giảm bớt. ---------------