Đã xảy ra chuyện gì? Lăng Hàn lắc đầu, hắn chính là hắn, cần dựa vào La Tây, Tiền Sâm Lai gia tăng mặt mũi hay sao? - Thế nào, ngươi muốn làm người thứ ba bị ta đánh bại? Hắn thản nhiên nói, cũng lười biện bạch. - Sai, ta tới đánh bại ngươi, chứng minh ta là mạnh nhất trong Tầm Bí cảnh! Người áo vàng nói. Lăng Hàn xùy cười, cho dù hắn thực sự bị người ta đánh bại, như vậy không nói rõ cái gì, bởi vì hắn hiện tại chỉ là Khai Khiếu cảnh. Vì cái gì mỗi người đều cho rằng hắn là Tầm Bí cảnh? Oanh! Tên áo vàng công kích, hắn xuất một cước, hô, cuồng phong gào thét, năng lượng màu đen quấn quanh giống như hóa thành hắc thiết. Lăng Hàn giật mình, hắn cho rằng đối phương nắm giữ năng lượng hủy diệt, còn sợ hãi nhảy lên nhưng lập tức tỉnh ngộ, đó cũng không phải năng lượng hủy diệt mà là năng lượng kim loại, chỉ là màu đen mà thôi. Hắn xuất một quyền, trực tiếp vận dụng bảy mươi trọng lực tần suất công kích. Ầm, chỉ một kích mà thôi, tên áo vàng bị đánh bay ra ngoài, oành, đối phương rơi vào trong hồ nước. - A, tại sao yếu như vậy? Lăng Hàn lẩm bẩm, so với La Tây cùng Tiền Sâm Lai, thực lực của người này kém hơn quá nhiều. Người áo vàng nhảy ra, giẫm trên mặt nước. A, có thể đạp nước sao? Lăng Hàn nhìn kỹ, a, hóa ra hai chân của tên áo vàng di động tốc độ cao, lúc này mới cung cấp đầy đủ lực lượng giúp hắn đứng trên mặt nước. Sắc mặt tên áo vàng đỏ bừng, hắn cũng nghe thấy lời Lăng Hàn nói. Hắn bài danh thứ ba mươi bốn trong thiên tài đỉnh cấp An Hoa quận, tên là Bùi Quan, mặc dù xếp hạng không đại biểu thực lực tuyệt đối nhưng kỳ thật chênh lệch vài bài danh mà thôi, tuyệt đối không có khả năng từ chiến lực xếp ở vị trí thứ mười rớt xuống ba mươi vị, bốn mươi vị. Cho nên, hắn kém xa La Tây, Tiền Sâm Lai, không tiếp nỗi một chiêu của Lăng Hàn. Đương nhiên, cũng không phải hắn quá yếu mà là sau khi Lăng Hàn cải tiến tần suất công kích, chiến lực càng cường đại hơn xưa. Hắn cực kỳ xấu hổ. Rõ ràng đến đánh bại Lăng Hàn, sau đó có thể trắng trợn nói khoác, chính mình dùng chiến lực Tầm Bí cảnh thậm chí vượt qua La Tây và Tiền Sâm Lai, kết quả thì sao? Thảm! Hắn không lưu lại nơi này, chênh lệch quá lớn, căn bản không phải đối thủ, đánh cái cọng lông. Chạy, hắn xoay người rời đi. - Chậm! Lăng Hàn ngăn cản đối phương: - Ngươi cho rằng ta mở tiệm, ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? - Ngươi muốn như thế nào? Người áo vàng hỏi. - Ăn cướp! Lăng Hàn cười nói. Sắc mặt người áo vàng đỏ bừng, ngươi không phải thiên tài sao, vì sao luân lạc đến mức làm cướp rồi? Hắn muốn phá vây nhưng hắn không phải đối thủ của Lăng Hàn, bị bắt lại sau vài chiêu. Lăng Hàn tịch thu pháp khí không gian của đối phương, bộ áo vàng trên người của tên này không tệ, hắn cũng cởi xuống. Đây không phải chiến giáp nhưng chất liệu phi phàm, có thể trợ giúp phòng ngự rất tốt Không cần thì phí. - Hoan nghênh lần sau trở lại. Lúc này, Lăng Hàn mới nhoẻn miệng cười, hắn rất hoan nghênh đồng tử đưa tiền. - Đúng rồi, nói cho những người khác, muốn khiêu chiến ta, nên chuẩn bị tốt Thủy Tinh Hoa, nếu không muốn bị ta đánh cướp. Bùi Quan xấu hổ giận dữ rời đi, tài nghệ không bằng người, thua thì cũng thôi đi, đã thế còn bị cướp sạch, hắn làm sao chịu nổi? Hắn vốn không muốn tiết lộ chuyện xấu mình bị thua, hiện tại dáng dấp hắn chật vật như vậy, tự nhiên sẽ chắp vá ra chân tướng, sau đó trắng trợn tuyên dương. Nơi này có Mạn Tinh đằng, khoảng cách không phải vấn đề, việc này cũng truyền khắp An Hoa quận. Nếu chuyện xấu bại lộ, Bùi Quan dứt khoát nói ra yêu cầu của Lăng Hàn, hiện tại hắn có suy nghĩ khác, không thể để một mình hắn chịu khuất nhục như vậy, nếu có người càng nhiều, hắn sẽ không biến thành điển hình. Càng nhiều chân tướng bị khai quật ra, hóa ra người thần bí nhân tên là Lăng Hàn, từng đánh bại Trương Khải Hoa tại Cực Diễm cốc, còn chém giết Lôi Cửu Quân. Sau khi hai tin tức này truyền ra ngoài, An Hoa quận chấn động rất mạnh. Người này cũng quá trâu bò, chẳng lẽ vô địch Tầm Bí cảnh? Tin tức truyền ra, lập tức hấp dẫn càng nhiều người chạy tới tìm kiếm Lăng Hàn, những thiên kiêu bài danh trước tốp bảy cũng có mấy người buông lời, nói muốn đi gặp Lăng Hàn một hồi. Vị trí của Lăng Hàn biến thành náo nhiệt, luôn luôn thỉnh thoảng bị người khiêu chiến. Có ít người thật sự mang theo Thủy Tinh Hoa đến, đối với loại người này, sau khi Lăng Hàn đánh bại sẽ thu Thủy Tinh Hoa và thả đối phương một con ngựa, nếu không mang Thủy Tinh Hoa tới đánh nhau, vậy xin lỗi, trực tiếp cướp sạch. Càng nhiều người bị đánh bại, danh tiếng của Lăng Hàn càng lớn, mơ hồ có danh xưng đệ nhất Tầm Bí cảnh. Kể từ đó, cho dù đám người Cát Đồng, Tang Hưng, Yến Nhạc Thủy cũng ngồi không yên, bọn họ là năm tồn tại đứng đầu trong thế hệ trẻ An Hoa quận, lúc đầu căn bản khinh thường chấp nhặt với một Tầm Bí cảnh nhưng bây giờ tất cả mọi người mang bọn họ ra so sánh với Lăng Hàn, cho rằng bọn họ ở Tầm Bí cảnh khẳng định không bằng Lăng Hàn. Nếu không, vì cái gì không đi khiêu chiến Lăng Hàn? Rõ ràng sợ thua chứ sao. Hình Thái Sơ xếp vị trí thứ sáu lên tiếng, nói muốn đi trấn áp Lăng Hàn. Kết quả, hai ngày sau liền truyền ra tin tức, hắn bị Lăng Hàn đánh bại, chẳng những bị cướp pháp khí không gian, ngay cả nội y cũng bị lột ra, cũng xấu hổ chạy trốn. Ai bảo hắn không có Thủy Tinh Hoa? Sau đó, Dương Thành xếp hạng thứ năm cũng xuất thủ, cũng thảm bại như nhau, sau đó Lệ Minh Húc đứng thứ tư vẫn không tránh được kết cục thất bại. Áp lực to lớn đè lên người Cát Đồng, Tang Hưng, Yến Nhạc Thủy, nếu bọn họ đều bại, tương đương nói thế hệ trẻ tuổi An Hoa quận tại Tầm Bí cảnh đều bại bởi Lăng Hàn. Dưới áp lực như thế, bọn họ càng trân quý danh dự, không chịu tùy tiện ra tay. Như Cát Đồng đã buông lời, nói căn bản khinh thường giao thủ với Lăng Hàn. Hắn là ai? Đường đường cường giả Trúc Thiên Cơ, tại sao phải tự hạ thân phận đi đấu một trận “công bằng” với Tầm Bí cảnh? Từ khi nào giới võ đạo lại có công bằng, chỉ có mạnh được yếu thua. Cho nên, hắn không thể nào đi Hàn Thủy hồ nhưng Lăng Hàn dám xuất hiện trước mặt hắn, hắn có thể tiện tay trấn áp. Tang Hưng, Yến Nhạc Thủy cũng nói như vậy, thắng Lăng Hàn thì như thế nào, vô địch Tầm Bí cảnh thì thế nào? Bọn họ chính là cường giả Trúc Cơ, muốn truy đuổi mục tiêu cũng không phải thiên tài trong An Hoa quận mà là những thiên tài đứng đầu các quận khác. Lúc này, Lăng Hàn tiến vào Hàn Thủy hồ hơn nửa tháng. Một ngày sau, hắn xuất hiện trên mặt hồ nghỉ ngơi, đúng vào lúc này, xèo, đột nhiên phía trước có một khối tảng đá to lớn đập tới, vẫn chưa xong, phía sau lại có tảng đá bay tới gần. Công kích như vậy không tính là gì, hắn có thể nhảy lên tránh thoát. Nhưng khi Lăng Hàn nhún người nhảy lên cao, hai tảng đá như có sinh mệnh, bay một đường vòng cung và tiếp tục truy kích Việc này nằm ngoài dự kiến của Lăng Hàn, ầm, hắn bị hai tảng đá đụng trúng.