Một đêm qua đi nhưng Lăng Hàn không chút tiến bộ, lãng phí luôn thời gian tu luyện lúc mặt trời mới mọc, hắn đã không thể tiến thêm chút nào nữa. Liên Tuyết Dung kêu Lăng Hàn đến. Liên Tuyết Dung hỏi: - Nghe nói ngươi mở mang ẩn mạch? Lăng Hàn gật đầu, bị Thác Bạt Thiên Hoang miệng rộng nói toạc ra trước công chúng làm hắn không thể giấu nữa. Liên Tuyết Dung nói: - Mấy hôm trước quên nói với ngươi, bây giờ ngươi chưa trùng kích Hoán Huyết cảnh nên không tính muộn. Nhưng ngươi bây giờ cách Hoán Huyết cảnh chỉ trong gang tấc, ta sẽ nói cho ngươi bí quyết trùng kích Hoán Huyết cảnh. Lăng Hàn nghiêm túc, sống lưng thẳng tắp, lúc trước hắn hơi lơ là. Khóe môi Liên Tuyết Dung co giật rất muốn đánh Lăng Hàn sưng mặt. Mặc dù Liên Tuyết Dung chưa từng hy vọng người ta chăm chăm vào nhan sắc của mình, nhưng bị Lăng Hàn bỏ qua như thế khiến nàng cực kỳ khó chịu. Liên Tuyết Dung nói: - Hoán Huyết cảnh có tên đó ý là thay máu trong người, mỗi lần đổi toàn bộ là một tiểu cảnh giới hoàn chỉnh. Đừng tưởng việc này rất dễ, Hoán Huyết chỉ là biểu tượng, thứ thật sự thay đổi là đẳng cấp sinh mệnh. Biến đổi đó nghiêng trời lệch đất, tiêu hao sức sống sinh mệnh rất nhiều. Nên chưa có chuẩn bị gì mà trùng kích Hoán Huyết cảnh thì sẽ tiêu hao căn nguyên sinh mệnh của bản thân, dù thành công cũng sẽ hao hụt lớn, miệng cọp gan thỏ, thọ nguyên tổn thất nghiêm trọng. Lăng Hàn gật đầu. Tôn Kiếm Phương là bài học mặt trái rõ rành rành, vì không biết sau Thông Mạch cảnh là cảnh giới gì, nên làm sao, tự mình lần mò vào Hoán Huyết cảnh, nhưng cái giá rất nặng nề, tiêu hao hơn hai mươi năm thọ nguyên. Tuy sau đó bù đắp rất nhiều, nhưng mất bò mới lo làm chuồng, tổn thất không thể cứu vãn. Lăng Hàn hỏi: - Cần chuẩn bị cái gì? Liên Tuyết Dung nói: - Bảo quả ẩn chứa sinh mệnh lực. Không dùng đan dược được, bởi vì đan dược là kích phát tiềm lực sinh mệnh trong cơ thể, dùng quá nhiều có hại không lợi. Bảo quả thì khác, thiên địa dựng dục, không có chút xíu tác dụng phụ nào. Số lượng thì càng nhiều càng tốt. Liên Tuyết Dung tạm dừng rồi nói tiếp: - Mỗi người trùng kích Hoán Huyết cảnh cần sức sống sinh mệnh khác nhau, thông thường càng mạnh thì cần càng nhiều sức sống sinh mệnh. Lăng Hàn thở dài, khỏi nói nhiều, chắc chắn hắn cần rất nhiều bảo dược. Liên Tuyết Dung nói: - Như ta lúc trùng kích Hoán Huyết cảnh chỉ dùng một bảo quả, lấy ta làm thước đo thì ngươi cần ít nhất ba trái. Ba trái có đủ không? Lăng Hàn quyết định chuẩn bị năm trái bảo quả rồi mới trùng kích Hoán Huyết cảnh, nếu không sẽ bị ép khô sức sống sinh mệnh. Liên Tuyết Dung phất tay ra hiệu Lăng Hàn có thể đi: - Cụ thể trái cây nào ẩn chứa sinh mệnh lực ngươi hãy tự đi tìm. Lăng Hàn định đi nhưng chợt đứng lại: - Kỳ chủ đại nhân, con yêu thú có manh mối gì không? Liên Tuyết Dung gật đầu nói: - Có chút mặt mày, đang điều tra. Lăng Hàn quay đi: - Tốt. Nếu tra ra bàn tay đen đằng sau con yêu thú thì Lăng Hàn sẽ không nương tay. Lăng Hàn về nhà, dùng quang não tra tìm những bảo quả dồi dào sinh mệnh lực. Có rất nhiều, nhưng thêm vào điều kiện Hoán Huyết cảnh thì chỉ sót lại vài cái. Bạch Hổ Quả, Hổ Lang Quả, Phượng Vương Bích Quả, Thủy Tiên Liên Tử, Huyết Đằng Căn. Không chỉ trái cây, rễ cũng có, nhân sâm vật siêu bổ cũng có hiệu quả nhưng cần năm tuổi rất nhiều. Năm trăm năm là được, ngàn năm càng tốt. Đùa, trước khi thiên địa biến đổi lớn hầu như không thấy nhân sâm hoang dã, giờ tính ra mới qua hơn một trăm hai mươi, đào đâu ra nhân sâm năm trăm năm? Đương nhiên cũng có khả năng là sau khi thiên địa biến đổi, một số khu vực nhô lên từ mặt đất, nếu chỗ đó mọc nhân sâm thì không chỉ năm trăm năm, một ngàn năm, nói không chừng có cả hai ngàn, ba ngàn năm. Lăng Hàn lắc đầu nói: - Vật vô giá đây. Những bảo quả toàn mọc ở nơi rất nguy hiểm, như Kỳ Vân quả, muốn có được chúng nó vô cùng khó khăn. - Nhưng vô giá cũng phải lấy được! Lăng Hàn quyết định chờ kiếm đủ tiền sẽ xuất phát đi tìm bảo quả. Tin tưởng với thuộc tính may mắn của hắn xác suất tìm được bảo quả không thấp. Ưm, nhanh chóng luyện đan đi. Lăng Hàn vào trạng thái điên cuồng, liều mạng luyện đan. Năm ngày sau, Lăng Hàn tính sơ, bán hết những Trú Nhan đan này thì hắn có thể bày ra năm lần trận nhà giàu. Thôi, không luyện đan nữa. Trong lúc luyện đan Lăng Hàn không quên thăm dò ẩn mạch thứ bốn, hắn vừa luyện đan vừa tham mạch. Hết cách, đan đạo đế vương tùy hứng vậy đấy. Có công mài sắt có ngày nên kim, mười ngày sau Lăng Hàn thành công thăm dò ra ẩn mạch thứ bốn. Sáng sớm mở mang ẩn mạch, Lăng Hàn nhờ vào trận nhà giàu một hơi mở rộng đến cực độ. - Bây giờ lực lượng của ta khoảng ba mươi ngàn cân, nếu đả thông hết tám ẩn mạch thì lực lượng khoảng năm mươi, thậm chí là sáu mươi ngàn cân. Vậy thì dù là Hoán Huyết nhất biến bộc phát huyết khí sôi trào thì ta cũng không sợ. Nhưng hai mươi ngàn cân chỉ là điểm khởi đầu Hoán Huyết nhất biến, tu đến tận cùng có lực lượng bốn mươi ngàn cân, dù bùng nổ gấp hai lần cao đến tám mươi ngàn cân đủ vượt qua cực hạn của ta, dù gì chênh lệch một đại cảnh giới. Khuyết điểm duy nhất hiện giờ là không có vật chứa không gian. Lăng Hàn thở dài thườn thượt. Hắn có mười hai vạn ngọc tử, đựng trong cái túi to,sức nặng không là vấn đề nhưng vác đi khắp nơi thì rất kỳ. - Nhưng ta phải hành động nhanh lên, nếu không thì sẽ vô tình tự lên đỉnh Hoán Huyết cảnh. Lăng Hàn xin phép Liên Tuyết Dung, hắn muốn đi Thiên Liên sơn một chuyến. Thiên Liên sơn là thánh địa hái thuốc, người bình thường chỉ có thể đi ngọn núi trong giới hạn, nhiều ngọn núi khác có trận pháp ức chế không leo lên được. Lăng Hàn tự tin đi Thiên Liên sơn vì hắn có tạo nghệ cao về trận pháp, hơn nữa hắn có mặt dây chuyền màu tím. Lý Trường Đan, rất cảm ơn ngươi. Liên Tuyết Dung dễ dàng phê chuẩn xin phép của Lăng Hàn, với nàng thì hắn không phải vật trong ao, Huyền Thanh kỳ nho nhỏ không chứa nổi hắn. Lăng Hàn chưa lên đường thì nhận được một tin tức. Đường Hải mất tích. Đường Hải không phải Lăng Hàn, gã quanh năm ở trong quân doanh, hiện tại đột nhiên gây sóng to gió lớn. Làm đào binh chạy trốn? Không thể nào, có thể vào bốn đại kỳ là vinh diệu, hơn nữa đãi ngộ siêu cao. Nếu thật sự không muốn làm thì bốn đại kỳ cho phép rời quân ngũ, có cần gánh bêu danh hy sinh điều kiện phúc lợi về sau để làm đào binh đáng xấu hổ không? Vậy... không lẽ bị người bắt cóc?