Những trận văn cực kỳ phức tạp, chỉ là trận văn cơ bản nhưng nó phức tạp đến nỗi Lăng Hàn cảm thấy mình tu luyện một môn võ kỹ vô cùng cao sâu. Hình như trong thiên địa có bí lực làm khó dễ, mỗi khi hắn ghi nhớ một trận văn là nó sẽ mờ nhạt như muốn xáo khỏi ký ức. Điều này làm tiến độ của Lăng Hàn cực kỳ chậm, nhớ không được thì nói gì đến chế tạo trận cơ? - Lăng Hàn! Lăng Hàn! Lăng Hàn bị tiếng đập cửa rầm rầm đánh gãy suy tư, hắn đang ở trên chiến hạm, có phòng riêng. Lăng Hàn lấy lại tinh thần, bỗng thấy vừa đói vừakhát. Người bên ngoài nói: - Kỳ chủ đại nhân muốn gặp ngươi. Lăng Hàn sửng sốt, chẳng lẽ đã qua ba ngày? Mau quá, hèn gì hắn thấy đói dữ vậy. Lăng Hàn ra khỏi phòng đến gặp Liên Tuyết Dung. Liên Tuyết Dung hỏi: - Tập luyện công pháp thế nào rồi? Lăng Hàn gật đầu nói: - Đã học. Liên Tuyết Dung đang uống trà nghe vậy suýt sặc. Đùa chắc? Ba ngày học xong công pháp này? Khoác lác dữ. Liên Tuyết Dung bắt đầu kiểm tra: - Tốt, vậy bổn tọa kiểm tra ngươi. Liên Tuyết Dung ném ra các vấn đề đều được trả lời hoàn mỹ, nàng lộ biểu tình kinh sợ. Trên đời có thiên tài như vậy, ví dụ Vô Khuyết Công Tử tài tình vô song của Huyền Bắc quốc, nghe đồn học cái gì một lần là biết, khiến người chỉ biết khâm phục. Người trẻ tuổi trước mắt nàng cũng là thiên tài như vậy sao? Liên Tuyết Dung nói: - Đi đi, chăm chỉ tu luyện đừng trễ nãi. Vì quá mình nên Liên Tuyết Dung quên hỏi Lăng Hàn học trận đạo ra sao, trong mắt nàng thì hắn hiểu thấu công pháp này trong vòng ba ngày đã không đơn giản, sao có thể dư thời gian cho trận đạo, hỏi cũng như không. Qua hai ngày Lăng Hàn lại laựn xuống ao nước hái Phục Lăng quả. Trái đã chín mọng. Một trái Phục Lăng quả có thể cho võ giả từ cửu mạch lên thập mạch. Lăng Hàn rất sốt ruột, hắn tràn ngập khát vọng thập mạch. Phóng kình lực ra ngoài thì sức chiến đấu của hắn sẽ bước lên độ cao mới, có thể chiến với thập nhị mạch. Lăng Hàn ngồi xếp bằng, gặm Phục Lăng quả. Ưm, rất thơm, tuy không quá ngọt nhưng ít nhất không khó khăn. Lăng Hàn đánh giá trái cây, chỉ chớp mắt cơ thể hắn sôi trào lực lượng. Dược lực của Phục Lăng quả phát huy tác dụng. Lăng Hàn dẫn dắt hiệu lực chuyển động trong người mình. Bùm! Kinh mạch thứ chín bị nhanh chóng mở rộng, vô cùng kịch liệt. Lẽ ra dùng Phục Lăng quả lúc là đỉnh cửu mạch mới đúng, dược lực mãnh liệt như vậy có thể dùng vào việc mở mang kinh mạch, không thì vì bước này khó khăn nhất rất có thể dược lực phát huy sau đó không đủ sức mở kinh mạch thứ mười. Lăng Hàn không quan tâm mấy cái đó, hắn chỉ cần trùng kích đỉnh cửu mạch, dù dùng hết dược lực không thể xông lên thập mạch, thế thì chờ sáng hôm sau hắn tu luyện một chút chắc chắn có thể đẩy mở cánh cửa thập mạch. Lăng Hàn tràn đầy tự tin vào điều này. Kinh mạch thứ chín nhanh chóng mở rộng, sớm được đả thông nhưng còn xa mới đến tận cùng. Dược lực mãnh liệt quá. Lăng Hàn nhủ thầm, trong cơ thể hắn như giấu con mãnh thú hồngg hoang không ngừng va chạm, làm hắn cảm giác người sắp nổ tung. Nhưng dược lực càng hung mãnh thì tu vi của Lăng Hàn tăng tiến càng mau, nhiều lần trùng kích, kinh mạch thứ chín nhanh chóng mở rộng đến cực độ tạo cảm giác đau chết người. Được rồi! Lăng Hàn tự nhủ, bắt đầu thăm dò mạch thứ mười. Lực lượng trong thân thể là xúc tu, nhưng lực lượng này cuồng bạo không dịu dàng chút nào, hại Lăng Hàn bị thương không ngừng ho ra máu. May mắn chưa đến một phút Lăng Hàn tìm được kinh mạch thứ mười. Bùm! Lực lượng có chỗ trút ra liền thô bạo ùa vào. Đến đây! Đến đi! Lăng Hàn vững như đá, hắn hấp thu những năng lượng này, dẫn dắt chúng nó xông hướng kinh mạch thứ mười. Bùm! Kinh mạch thứ mười được mở mang bằng cách bạo lực, đây là thủ dương minh đại tràng kinh, bắt đầu từ ngón trỏ tay trái đến dưới mắt trái. Đả thông chưa xong, dược lực của Phục Lăng quả chưa tan biến hết, trùng kích vài lần sau mới chấm dứt. Lăng Hàn đứng lên, tràn ngập mong đợi. Bây giờ hắn là thập mạch, có thể kình lực phát ra ngoài. Lăng Hàn động ý niệm, mười kinh mạch cùng dâng lên lực lượng, hội tụ, dung hợp, hình thành biến chất khó tả xiết. Lăng Hàn giơ tay phải lên ấn đằng trước. Phịch! Đèn bàn đặt trên bàn ngã xuống. Thành công! Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nhưng hắn không dám dùng sức trong phòng, vì thế đi ra ngoài. Tầng dưới con thuyền có phòng đánh nhau, bên trong có máy đo sức. Lăng Hàn đã sớm hỏi thăm rồi. Lăng Hàn đến chỗ đó thấy năm nam nhân đang đấu luyện, nhỏ cỡ hai mươi tuổi, lớn thì ba mươi, đều là thập mạch. Thấy Lăng Hàn đến, hai nam nhân trẻ tuổi gật đầu chào: - Lăng phó đội trưởng. Ba nam nhân khác ngạo mạn hơn nhiều, làm lơ hắn. Lăng Hàn đột nhiên được Liên Tuyết Dung phong làm phó đội trưởng khiến nhiều đội viên cũ bát mãn. Dựa vào cái gì một cửu mạch có thể cưỡi trên đầu bọn họ? Họ không dám càu nhàu với Liên Tuyết Dung, nhưng không chút kính trọng Lăng Hàn, thậm chí tràn ngập địch ý. Lăng Hàn cười gật đầu với hai người chào mình, ba người khác thì hắn quăng cục lơ. Chỉ cần bày ra thực lực thì có gì không thể giải quyết? Thấy Lăng Hàn không có biểu thị gì đi lướt qua họ, ba chiến sĩ tràn đầy địch ý lộ vẻ khinh thường. Xì, một tên hèn, bị khiêu khích như vậy mà không có tính tình thì sao xứng làm phó đội trưởng của họ? - Ta không phục, cửu mạch bình thường sao có thể làm phó đội trưởng của chúng ta? Nên biết yêu cầu thấp nhất vào Huyền Thanh kỳ là thập mạch, chuyện này nịnh hót kỳ trưởng sao? - Ha ha ha! Khiêu chiến với hắn là biết liền. - Cũng đúng, đánh hắn một trận là tiểu tử này sẽ biết khó mà lui, tự xin nghỉ với kỳ trưởng. - Mấy đội trưởng của chúng ta có ai không dùng nắm đấm giành được. - Ủa? Tên kia muốn đo sức? - Chờ hắn đo sức xong rồi khiêu chiến với hắn đi. Năm người không luận bàn, xúm nhau lại gần. Lăng Hàn đến trước máy đo sức, đứng cách ba thước. Bình thường đây là khoảng cách công kích lớn nahá tcrua Vương Giả thập mạch. Rồi, bắt đầu! Lăng Hàn không chuyện gì kỹ pháp gì, chỉ tung nắm đấm. Bùm! Nắm tay không đụng vào máy đo sức nhưng lực lượng dâng lên đánh tới trước một cú nặng nề. Con số trên máy đo sức không ngừng nhấp nháy, cuối cùng ngừng lại. - Mợ nó! - Đệt, ta bị hoa mắt rồi! - Không thể nào! - Trời ạ! Máy đo sức biểu thị mấy con số chín vạn một ngàn cân cực kỳ bắt mắt. Cực hạn của thập mạch có năm vạn cân, cực hạn thập nhất mạch là bảy vạn cân. Có thiên tài có thể đột phá cực hạn như vậy, nhưng thập mạch tối đa đến sáu ngàn cân lực lượng, thập nhất mạch là tám ngàn cân.