Các loại Thiên Tôn pháp vận chuyển, Phá Nhạc sống lâu hơn Lăng Hàn không biết bao nhiêu kỷ nguyên, nắm giữ diệu pháp nhiều không đếm xuể. Nhưng lực lượng cách biệt quá lớn, Phá Nhạc Thiên Tôn có nhiều diệu pháp hơn nữa cũng vô dụng. Vì pháp thuật là vận dụng với lực lượng, cách biệt lực lượng quá lớn thì mọi thứ chỉ uổng công. Vẻn vẹn mấy canh giờ sau Phá Nhạc đã bị Lăng Hàn trấn áp. Lăng Hàn túm Phá Nhạc đi hướng chiến trường vực ngoại: - Đi nào! Chuyến đi này chắc chắn lâu hơn một canh giờ, Lăng Hàn không thể luôn vận chuyển vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng. Nói chung Phá Nhạc không dùng vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng thì Lăng Hàn sẽ không vận dụng, đối phương dùng thì hắn dùng. Vậy thì lực lượng của Lăng Hàn luôn áp chế Phá Nhạc. Lăng Hàn vốn định đi ‘bái phỏng’ bốn lão tặc Xung Viêm, nhưng phát hiện lực lượng của mình bây giờ chỉ có thể trấn áp một Thất Bộ, nên hắn không tham nhiều. Còn nhiều thời gian, không vội. Phá Nhạc Thiên Tôn xanh mặt quát: - Tiểu tử, mau thả bản tôn ra! Nếu bị người thấy bộ dạng hiện tại làm sao Phá Nhạc Thiên Tôn chịu nổi? Lăng Hàn không để ý đến Phá Nhạc Thiên Tôn, mấy ngày sau hắn tới chiến trường vực ngoại. Trong thời gian này Lăng Hàn và Phá Nhạc Thiên Tôn đánh nhau mấy lần, mỗi lần đối phương đều bị hắn vô tình trấn áp, căn bản không cách nào thoát khỏi hắn. Lăng Hàn ném Phá Nhạc đi: - Lăn vào! Phá Nhạc Thiên Tôn bị Lăng Hàn ném vào đường hầm chiến trường chính. Phá Nhạc Thiên Tôn lao tới, tóc dựng đứng tức giận quát: - Tiểu tử! Lăng Hàn lạnh nhạt nói: - Đi đến chỗ ngươi nên đi. Lăng Hàn đấm Phá Nhạc bay về, hắn đứng ngay đường hầm chiến trường chính tựa như ngọn núi to không thể vượt qua. Phá Nhạc Thiên Tôn hung tợn nhìn Lăng Hàn chằm chằm, một lúc sau dứt khoát xoay người bay sâu vào chiến trường. Tự đi vào tốt hơn bị Lăng Hàn ép vào, vì Phá Nhạc chắc chắn không đánh lại hắn được, bị đám người Lâm Lạc trông thấy sẽ mất hết mặt mũi. Hừ, lão sẽ ở chỗ này một thời gian, không tin Lăng Hàn luôn canh giữ chỗ này. Bị Lăng Hàn bức ép dồn Phá Nhạc vào chiến trường chính, đi đối diện với Cuồng Loạn. Phá Nhạc có dốc hết sức đối phó với Cuồng Loạn hay chỉ qua loa cho xong? Lăng Hàn không quan tâm, hắn chỉ cần Phá Nhạc vào chiến trường chính, dù cho chỉ làm ra vẻ. Bởi vì Phá Nhạc càng không muốn đối diện Cuồng Loạn thì Lăng Hàn càng muốn làm ngược lại. Lăng Hàn canh chừng đường hầm tránh cho Phá Nhạc có ý tưởng may mắn quay ngược về. Lăng Hàn tọa trấn một năm sau mới trở về. Khi Phá Nhạc xuất hiện đám người Lâm Lạc rất ngạc nhiên. Chuyện gì vậy? Tại sao Phá Nhạc trở lại? Vạn Ảnh Thiên Tôn không kiềm được nói móc: - Phá Nhạc, ngươi trở về làm cái gì, muốn xem kịch sao? Vạn Ảnh Thiên Tôn thấy mình rất oan, mới vào Thất Bộ chưa ra oai gì đã bị Lăng Hàn liên tục hù sợ. Sau đó gặp năm Chí Tôn rút khỏi chiến trường vực ngoại, Vạn Ảnh Thiên Tôn cũng muốn bỏ gánh mặc kệ. Phá Nhạc sắc mặt âm trầm, xấu hổ không dám nói là bị Lăng Hàn ép đi vào đây. Lúc này Phá Nhạc hơi cảm kích, nếu Lăng Hàn đi theo vào thì lão càng mất mặt hơn nữa. Lâm Lạc vung tay nói: - Đã đến rồi thì cùng nhau đối phó Cuồng Loạn đi. Lâm Lạc suy nghĩ cho đại cục, không muốn mọi người chèn ép Phá Nhạc khiến đối phương lại bỏ đi. Đối phó Cuồng Loạn càng nhiều người càng tốt. Phá Nhạc tham gia vào chiến đoàn, xem ra lão phải ở lại đây một thời gian, không thể chỉ đứng xem. Giết! Phá Nhạc Thiên Tôn trút lửa giận vào Cuồng Loạn, kịch chiến dữ dội. *** Lăng Hàn trở về chờ hài tử thứ ba ra đời. Chờ tới chờ lui, chỉ sau một vạn năm đứa con thứ ba khóc ngoe ngoe chào đời. Là một bé trai. Lăng Hàn rất vui vẻ, hơn nữa đây là con của hắn, không ai có thể cướp quyền đặt tên của hắn. Mấy năm nay Lăng Hàn luôn suy nghĩ nên đặt tên gì. Lăng Khang. Rất đơn giản, vì Lăng Hàn hy vọng nhi tử sẽ khỏe mạnh trưởng thành, an khang sống qua mỗi ngày. Không có mơ ước xa xôi gì, chỉ đơn giản vậy thôi. Lăng Hàn chuẩn bị rất nhiều tài nguyên tu luyện cho Lăng Khang, bảo đảm điều kiện trưởng thành tốt nhất cho nhi tử. Đây là việc vui lớn, Lăng Hàn mời thân bằng bạn tốt đến tổ chức tiệc mừng nhỏ. Tốc độ trưởng thành của đứa nhóc chậm như Lăng Hi, từng năm trôi qua hầu như không cao lên, trí tuệ mở mang cũng chậm, mỗi ngày cười khờ, làm Lăng Hàn luôn cảm thán mình sinh ra đứa con ngốc. Kết quả Lăng Hàn bị Nhạc Hồng Thường đánh bầm dập, nói hắn lúc nhỏ cũng giống y như vậy. Lăng Hàn câm nín, trên đời này nếu có ai khiến hắn ăn đòn mà không đánh trả lại thì chỉ có mẫu thân. Lại qua mấy trăm vạn năm, Lăng Hàn quyết định đi Tiên vực xem sao. Một ức năm đã qua, hắn đi xem tình huống thế nào. Mấy năm nay lại tạo ra thêm nhiều trang bị, Lăng Hàn cần đưa đi mỗi vị diện, tăng thêm tốc độ tìm kiếm. Lần này Lăng Hàn dẫn theo đám nữ nhân, như đi du lịch, xuyên vị diện, đến Tiên vực. Làm Lăng Hàn thất vọng là đám Tiên Vương cố gắng nhiều năm nhưng chỉ tìm một phần trăm sinh linh, cách hoàn thành còn xa lắc. Hơn nữa một ức năm qua có thêm bao nhiêu sinh mệnh mới sinh ra? Không có cuối. Lăng Hàn lại phân phát nhiều trang bị trắc nghiệm, đây là thả dây dài câu cá lớn, tin tưởng sẽ có thu hoạch. Lăng Hàn lại đi Dị vực, đi qua từng vị diện, vừa xem có kết quả gì không vừa phát cho nhiều trang bị trắc nghiệm hơn. Làm người phải đặt ánh mắt ra xa chút. Lại đến một vị diện trung đẳng, rốt cuộc Lăng Hàn nhận được tin tốt, phát hiện có người như vậy. Lăng Hàn mừng rỡ vội đi xem. Đây là một nam nhân trẻ tuổi, thiên phú võ đạo rất cao, bái vào môn hạ một Tiên Vương Bát Trọng Thiên, đã đến đỉnh Thăng Nguyên cảnh, sắp vào Tiên Vương. Khi phát hiện người trẻ tuổi này mới chỉ là đứa nhóc mười tuổi. Một ức năm đã đến đỉnh Thăng Nguyên cảnh, tốc độ tu luyện rất nhanh. Người trẻ tuổi tên là Ba Thải. Lăng Hàn dạy cho Ba Thải cách vận dụng, hai người đưa thần thức tiến vào thức hải của đối phương, chạm vào đoàn sáng. Đối với Lăng Hàn thì hắn đã có mật mã sinh mệnh trong đoàn sáng của mình, không cần lĩnh ngộ nữa, giờ lo xem của Ba Thải. Vài ngày sau, Ba Thải chưa gỡ bỏ bí ẩn đoàn sáng của mình, nhưng gã giao hết tin tức có được cho Lăng Hàn. Lăng Hàn gật đầu, cho Ba Thải nhiều tài nguyên tu luyện, tiểu tử này tương lai có khả năng phát triển vô tận, nên bồi dưỡng. Lăng Hàn bắt đầu bế quan tiêu hóa tin tức có được. Rất chậm, Lăng Hàn mất mấy trăm vạn năm mới phân tích ra ảo diệu trong đó. Lăng Hàn nở nụ cười vừa lòng, mật mã sinh mệnh tiến thêm một bước bổ sung đủ.