Như vậy không cố sức, cũng không cần mạo hiểm, lại có thể ngồi mát ăn bát vàng, có sự tình tốt như vậy, hắn còn muốn đi mạo hiểm không phải ngốc sao? Lăng Hàn vỗ vỗ vai của hắn: - Không có vấn đề chứ? - Không có. Triệu Song đành phải lắc đầu, ai bảo cái mạng nhỏ của hắn niết ở trong tay Lăng Hàn chi? Sau khi Triệu Song trở về, quả nhiên tìm Triệu Nguyên Ý đưa ra ý muốn đi Nguyên Cổ mộ. Cái này để cho Triệu Nguyên Ý đại hỉ, bởi vì Triệu Song tự nhiên sẽ không nói hắn là bị bức hiếp, mà nói hắn đột nhiên cảm thấy thân là nam nhân, càng là hậu đại của một Tiên Vương tầng chín, cần dũng cảm một ít. Cái này tự nhiên để cho Triệu Nguyên Ý hết sức vui mừng, nhi tử rốt cục có chút tiền đồ rồi. Nếu như hắn biết rõ đây là bởi vì nhi tử sợ chết, không biết sẽ tức thành cái dạng gì. Qua vài ngày nữa, Triệu Song lại đây tìm Lăng Hàn, mang đến một chút tư liệu. Ngoại trừ chư đại Tiên Vương tầng chín ra, ở trong nhị thế tổ, Âm Hà Tiên Vương, Dương Tiếu Linh đều tiến đến, cộng thêm Triệu Song, Quỷ Vương Đô chỉ còn lại ba hậu đại hoặc là đồ đệ của Tiên Vương tầng chín đều đi. - Ta theo ngươi làm tiểu đệ a. Lăng Hàn nhìn danh sách, sau đó cười nói với Triệu Song. Triệu Song chỉ có phần cười khổ, hắn dám coi vị này là tiểu đệ sao? Vài ngày sau, đội ngũ xuất phát. Lăng Hàn lẫn trong đám người, hắn tự nhiên không có khả năng lại là bộ dáng Lý Long, cũng không phải diện mục thật của mình, mà là tùy tiện biến hóa một cái, để cho Triệu Song tìm cho hắn thân phận giả. Triệu Song làm ra thân phận giả, có nhị thế tổ hỗ trợ như vậy, còn sợ không thể lừa dối sao? Kỳ thật đội ngũ rất khổng lồ, chỉ là Tiên Vương tầng chín thì có hai mươi mấy người, ngược lại là nhị thế tổ tương đối ít, chỉ có ba người Triệu Song, hơn nữa bọn hắn mang một ít tiểu đệ, tổng cộng mới mười mấy người. Lăng Hàn cũng không có khiến cho ai chú ý, dù sao chỉ là một tiểu đệ của nhị thế tổ, ai sẽ để ý? Bọn hắn cắm cờ xí của Hoang Nguyệt Minh, toàn bộ ngồi ở trên một chiếc không hạm, có Tiên Vương tầng chín tự mình thúc dục, tốc độ nhanh kinh người, hơn nữa, tuy không gian của Tiên Vương mộ địa thật lớn, nhưng cuối cùng chỉ là một tiểu thiên địa, lại lớn cũng có hạn. Ba năm sau, bọn hắn rốt cục tiếp cận mục đích. Tiên Vương tầng chín tự mình ra tay thúc dục, rõ ràng còn phải dùng ba năm? Bởi vì phiến thiên địa này bị Thiên Tôn dùng thủ đoạn biến thành một khu vực độc lập, quy tắc không gian cũng nhận lấy ảnh hưởng thật lớn, có thể thuấn di, nhưng chỉ có thể ở trong phạm vi nhỏ, không có cách nào tiến hành xuyên qua không gian khoảng cách dài. Lăng Hàn tự nghĩ, nếu như muốn chính hắn đi đường mà nói, chỉ sợ phải cần hai mươi năm. Một là tốc độ của hắn chậm hơn Tiên Vương tầng chín rất nhiều, hai là hắn không có khả năng một hơi toàn lực chạy đi hai mươi năm mà không nghỉ ngơi. Tiền phương xuất hiện một đầm lầy cực lớn màu đen. Không hạm đứng ở biên giới đầm lầy, không có đi vào, ở giữa không trung đến xem, đầm lầy bốc lên khí tức màu đen, giống như sương mù. Đây là một tử địa, nghe nói ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng không thể xông vào, sẽ có họa sát thân. Sở dĩ Hoang Nguyệt muốn liên hợp lại vô số Tiên Vương tầng chín, chính là vì bình định khu vực này, bởi vì Nguyên Cổ mộ ở khu vực trung tâm của đầm lầy, không trước tiên đẩy bình đầm lầy, bọn hắn là không cách nào tiến vào, còn nói gặt hái gì. Lăng Hàn còn không biết trong Nguyên Cổ mộ này đến cùng có vật gì tốt, hay Nguyên Cổ kia có phải phong hào của một cường giả hay không, bởi vì Triệu Song làm sao cũng không dò thăm được tin tức cụ thể. Có lẽ ngay cả Triệu Nguyên Ý cũng không biết, bị dấu diếm. Bọn hắn cũng không phải là cái thứ nhất đến, trên bầu trời còn ngừng lại rất nhiều không hạm, có chút cắm cờ hiệu của Hoang Nguyệt Minh, tỏ vẻ là người một nhà, nhưng cũng có chút ít lại cắm những cờ hiệu khác. Hiện tại Tiên Vương mộ địa, cơ bản chia làm ba thế lực, một là Hoang Nguyệt Minh, hai là Vạn Long Minh, ba là Xuân Thu Minh, trong đó Vạn Long Minh cùng Xuân Thu Minh đều là vì Hoang Nguyệt Minh quật khởi mà không thể không liên minh, nếu không một đoàn vụn cát, khẳng định chỉ có bị nghiền áp thành cặn bã. Lần này Hoang Nguyệt Minh gióng trống khua chiêng xuất động như thế, hiển nhiên cũng làm cho hai Liên Minh khác chú ý, nhao nhao xuất động đại quân. Có lẽ bọn hắn xuất động nhân viên không có nhiều như Hoang Nguyệt Minh, nhưng chỉ cần hai nhà bọn họ liên thủ, đối địch Hoang Nguyệt Minh vẫn không khó. Không hạm rất rõ ràng chia làm ba khu, từng liên minh chiếm một góc, nhưng rõ ràng Vạn Long Minh cùng Xuân Thu Minh tới gần chút ít, cùng Hoang Nguyệt Minh giữ vững khoảng cách khá xa. Mà ở trong nội bộ liên minh, mỗi chiếc không hạm tầm đó lại giữ vững khoảng cách tương đương, dù sao mọi người chỉ là liên minh, không phải thực sự thành người mình rồi. Lại đợi mấy tháng, không hạm tới càng ngày càng nhiều, rậm rạp chằng chịt phân bố ở phía trên đầm lầy. Cường giả thần bí Hoang Nguyệt rốt cục xuất hiện, hắn bao phủ ở trong một bộ áo choàng màu đen rộng thùng thình, hoàn toàn nhìn không ra cao thấp mập ốm, thậm chí ngay cả là nam hay nữ cũng không thể phân biệt. Thanh âm của hắn phiêu hốt, hoàn toàn trung tính hóa, không có khả năng phán đoán giới tính của hắn. Mọi người đều biết, hắn là cố ý giấu diếm thân phận, bởi vậy cũng không có ai đi ép buộc hắn, tuy cảnh giới của Hoang Nguyệt không lộ ra, nhưng ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng cảm giác được áp lực trầm trọng, biết rõ người này vô cùng cường đại. Bất quá, tất cả mọi người tràn đầy tự tin. Ở đây Tiên Vương tầng chín nhiều lắm, dù tới một vị Nhất Bộ Thiên Tôn, cũng không dám nói có thể diệt hết bọn hắn mà không trả giá thật nhiều, trái lại, vị Thiên Tôn này bị vây ẩu chí tử khả năng rất cao. Đương nhiên, Nhị Bộ Thiên Tôn lại bất đồng, chính thức nắm giữ lực lượng bản nguyên của Nguyên Thế Giới, tồn tại như vậy không biết mạnh hơn Nhất Bộ Thiên Tôn bao nhiêu lần, cùng Tiên Vương tầng chín thực lực sai biệt đã không phải là số lượng có thể đền bù. Dù Hoang Nguyệt cường thịnh trở lại, cũng không thể nào là Nhị Bộ Thiên Tôn, hiện tại người đông thế mạnh, ai cũng không cần quá mức kiêng kị. - Nếu Vạn Long Minh cùng Xuân Thu Minh cũng tới... Hoang Nguyệt đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời, hắn quay đầu nhìn chung quanh một vòng. - Không bằng, mọi người cùng nhau liên thủ hợp tác a.