Có điều, tại sao không có thiên kiếp? Lẽ nào này là bởi vì hắn thay thiên địa làm việc, vì lẽ đó thiên địa cố ý cho hắn ưu đãi? Ân, cảm giác thật kỳ quái, đột phá lại không có thiên kiếp. Vù, thiên địa đột nhiên có dị động, mùi thơm ngát vô biên hạ xuống, bao phủ ở trên đầu của Lăng Hàn. Tu vi của Lăng Hàn nhất thời tăng lên, trong óc không ngừng hiểu ra, đại đạo thực hóa, Tiên chủng đã sớm trưởng thành lên thành đại thụ, hiện tại nở rộ một đóa tiên hoa, sau đó nhanh chóng héo tàn, kết ra một viên trái cây. Tiên chủng tam biến! Hắn muốn trở thành Tiên Vương tầng ba. Chuyện này... Lăng Hàn kinh ngạc, thiên địa lại hạ xuống phúc vận cho hắn? Hắn làm chuyện tốt gì? Không phải còn bị Thiên Sinh nói là nghiệt tử sao? Lăng Hàn ngay lập tức tỉnh ngộ, hắn dung hợp hai giới, đây đối với thiên địa là cống hiến lớn. Thiên địa bất nhân, nhưng lại công bằng nhất, có cống hiến đương nhiên phải thưởng. Dưới thiên địa chúc phúc, hắn không có chút hồi hộp nào mà đi lên tầng ba, Tiên chủng kịch liệt lột xác, Tiên Thụ kết thành quả, mà trái cây hạ xuống, lập tức đâm chồi, một lần nữa hóa thành Tiên Thụ, đương nhiên, chỉ có một chút xíu. Hết cách rồi, tuy dung hợp Cổ Giới cống hiến to lớn, nhưng Cổ Giới chỉ là phụ thuộc của Tiên Vực. “Năng lực” có hạn, có thể đẩy Lăng Hàn tới tầng ba là bởi vì trước đó hắn đã đạt đến tầng hai đỉnh cao, vừa vặn cho chút lực, đưa hắn lên tầng ba. Xoảng, lúc này, thiên địa không có làm việc thiên tư nữa, lập tức có Lôi Vân cuồn cuộn, thiên kiếp đã tới. Thiên kiếp này cực kỳ khủng bố, không có co lại một chút nào, thậm chí đạt đến cấp độ Tiên Vương tầng bốn. Lăng Hàn cũng không dám khinh thường, vội vã thả ra tu vi, oanh, khí tức Tiên Vương phun trào, trong nháy mắt liền truyền khắp toàn bộ Cổ Giới. Thứ nhất này là bởi vì hắn quá mạnh mẽ, thứ hai hắn dung hợp Cổ Giới, khó tránh khỏi ở trong đó cũng lưu lại một chút lạc ấn của mình, lại như Bảo khí, bởi vậy, ý chí của hắn truyền lực cũng nhanh đến mức không hợp thói thường. Khí tức Tiên Vương phun trào, đây là lực lượng vô địch của Cổ Giới, thậm chí người ta ngay cả ngước nhìn cũng không được. Nhất thời, tất cả mọi người quỳ xuống, lạnh run run. Oanh, một hắc động lớn xuất hiện, thôn phệ Lăng Hàn, mà kiếp vân đầy trời cũng biến mất sạch sành sanh. Lăng Hàn quá mạnh mẽ, không dung ở một giới này, nhất định phải rời đi, nếu không thì, hoặc là Cổ Giới đè chết hắn, hoặc là hắn căng nứt Cổ Giới. Vì lẽ đó, hắn rời đi. Lăng Hàn xuyên qua giới bích, chỉ cần lực lượng đạt đến Sáng Thế Cảnh đỉnh cao, liền có tư cách nổ ra tầng giới bích này, tiến vào Tiên Vực, mà hiện tại Lăng Hàn đã là Tiên Vương tầng ba, sức chiến đấu của hắn lại mạnh mẽ đến mức độ cỡ nào, tự nhiên dễ dàng liền phá vào Tiên Vực. Cảnh vật trước mắt biến đổi, hắn xuất hiện ở trong một mảnh rừng núi, khí tức quen thuộc kéo tới, cho hắn biết, mình trở lại Tiên Vực. Xoảng, Kinh Lôi từng trận, thiên kiếp cũng Như Ảnh Tùy Hình. Lăng Hàn cười ha ha: - Đến đây đi, vừa vặn để ta xem một chút thực lực của mình đạt đến trình độ nào? Oanh, thiên kiếp hạ xuống, hóa thành một trọng kiếm to lớn, chém đánh về phía Lăng Hàn. Lăng Hàn cười ha ha, ngưng tụ lực lượng quy tắc đón nhận, oanh, trên song quyền của hắn bùng lên ánh sáng chói lọi, cứng đỗi cứng thiên kiếp. Uy lực của thiên kiếp xác thực đạt đến tầng bốn, nhưng sức chiến đấu của Lăng Hàn càng mạnh hơn, trực tiếp từ tầng bốn trung kỳ cất bước, bay thẳng tầng năm. Tiên chủng đang cấp tốc đâm chồi, lần thứ ba trưởng thành, có thể nhìn thấy, trên Tiên chủng có ba đạo kim văn, hai cái cực sâu, cái thứ ba cực kì nhạt, nhợt nhạt hầu như không thể nhận ra, nhưng đang chậm rãi đậm dần. Lúc thiên kiếp giáng lâm, là thời điểm tăng lên nhanh nhất, lực lượng thiên địa đương nhiên là căn bản nhất, đối với quy tắc trưởng thành có lợi nhất. Hắn không ngừng thét dài, song quyền vung vẩy như gió, ở trước mặt thiên kiếp không kinh sợ chút nào, mấy lần liền nổ thiên kiếp đến nát tan. Đây là thực lực nghiền ép. Thiên kiếp đã đủ mạnh, Lăng Hàn rõ ràng qua chính là kiếp của tầng ba, nhưng giáng lâm là cấp độ tầng bốn, bất quá Lăng Hàn càng thêm yêu nghiệt, sức chiến đấu của hắn là từ tầng bốn trung kỳ cất bước, xuất phát về tầng năm. Hắn toàn lực thôi thúc Tiên chủng trong cơ thể trưởng thành, đây là cơ hội hiếm có. Trên thực tế tu vi của hắn tăng lên quá nhanh, thật giống như nháy một con mắt, liền từ tầng một xông thẳng tầng ba, khẳng định có tình huống cảnh giới không vững chắc, bởi vậy, hắn dự định lần này sau khi đột phá liền cẩn thận vững chắc một hồi. Nửa ngày trôi qua rất nhanh, Lăng Hàn đứng lại, khóe miệng lộ ra một nụ cười, tu vi của hắn bây giờ đứng ở tầng ba sơ kỳ, gần như mười bước đã ra năm bước, vô cùng tốt. Đây là nơi nào? Lăng Hàn cảm ứng nồng độ linh khí một hồi, Đông Tây Tiên Vực khác biệt vẫn rất lớn. Tây Tiên Vực, hắn lập tức tự nói với mình, sau đó múa thân hình, bay về phía Vô Tận Hải Vực. Hắn muốn qua biển, trở lại Đông Tiên Vực, đi tìm cha mẹ của mình. Hắn tin tưởng, nếu như đám người Nữ Hoàng còn ở lại Đông Tiên Vực, vậy nhất định là ở chỗ đó chờ hắn. Mà nếu như bọn họ đã rời Tiên Vực, như vậy cũng nhất định sẽ ở nơi đó để lại cho hắn tin tức. Tốc độ của Tiên Vương nhanh bực nào, đặc biệt là loại Tiên Vương tinh thông quy tắc không gian như Lăng Hàn, chỉ khoảng chừng nửa tháng, hắn liền đến cạnh biển. Năm xưa, vùng biển này đối với hắn mà nói cực kỳ nguy hiểm, có điều hiện tại hắn coi là đường bằng phẳng, chỉ cần đừng gặp gỡ đại thú cấp Tiên Vương tầng bảy trở lên, hắn có thể thong dong đối mặt. Hắn bắt đầu qua biển, căn bản không cần phải để ý dọc theo đường đi có thể xông qua sào huyệt của hải thú mạnh mẽ hay không, liền như vậy thẳng tắp đi tới. Có chút hải thú căn bản không có phát hiện hắn, có thì phát hiện nhưng căn bản không thể ngang hàng hắn, chỉ có thể lạnh rung run, mặc hắn qua biển. Nhưng dù sao không phải hết thảy hải thú đều như vậy, khi Lăng Hàn trải qua một hải đảo, một Kim Sí Đại Bằng phóng lên trời, truy kích về phía hắn. Con Đại Bằng này am hiểu quy tắc không gian, hai cánh rung lên chính là, khoảng cách vô cùng bị nó bỏ lại đằng sau, miệng phát ra tiếng rít, sóng âm rung động, nắm giữ lực phá hoại đáng sợ. Lăng Hàn nguyên bản không muốn sinh sự, né tránh mấy lần, nhưng con Đại Bằng này vẫn không tha thứ, không khỏi cũng nổi giận, đứng lại. - Chết!