Thương Bắc Tiên Vương không nhịn được nói, hắn vẫn còn nhớ tới dáng dấp mình thảm bại bỏ chạy, mà nhà mình càng bị Lăng Hàn bê nguyên ổ, sau khi biết việc này, hắn thực sự là suýt chút nữa tức ngất. Nhục nhã trước nay chưa từng có! - Thương Bắc đạo huynh, người này thật sự yêu nghiệt như vậy? Có Tiên Vương hỏi. Thật không thể tin tưởng, chỉ là Thăng Nguyên Cảnh có thể ngang hàng Tiên Vương, cho dù Thương Bắc Tiên Vương luôn nói rõ cái này không phải chuyện cười, hắn vẫn khó có thể tiếp thu. - Không sai. Thương Bắc Tiên Vương nghiêm nghị gật đầu, nếu không như vậy, hắn cần đưa đến sáu tên giúp đỡ sao? Cho rằng hắn không biết xấu hổ sao? Lăng Hàn mắt tập trung Thương Bắc Tiên Vương, hơi suy nghĩ, Tiên Ma Kiếm đã nắm ở trong tay. Hai chân hơi cung, bắt đầu súc lực. - Đây chính là thanh Tiên Binh kia? Ánh mắt của những Tiên Vương đều ngưng ở trên Tiên Ma Kiếm, không ai không tràn ngập mơ ước. Thương Bắc Tiên Vương gật đầu: - Đây quả thật là Tiên Binh. Sáu vị đạo huynh phân chia Tiên Binh này như thế nào bản vương mặc kệ, chỉ cần giao người này cho bản vương liền được. - Được! Tiên Vương khác dồn dập gật đầu. Xoạt! Đúng lúc này, Lăng Hàn cũng đã hoàn thành súc lực, đột nhiên vung tay phải một cái, Tiên Ma Kiếm tựa như mũi tên, bắn nhanh về phía Thương Bắc Tiên Vương. Cái ném này, ngưng tụ tất cả lực lượng của Lăng Hàn, càng có quy tắc thời gian, sắp tới mức độ không cách nào hình dung. Càng quan trọng chính là, hiện tại Tiên Ma Kiếm hấp thu bốn tàn binh, lại nắm giữ uy năng mới. Chỉ là một thoáng, Tiên Ma Kiếm liền vượt qua không gian, đi tới trước mặt Thương Bắc Tiên Vương, thật giống như không nhìn khoảng cách. Thương Bắc Tiên Vương sợ hãi. Nếu như đổi một món binh khí, thậm chí bị một tên Tiên Vương khác đánh tới một quyền, hắn cũng có đầy đủ tự tin giữ được tính mạng, chỉ là vấn đề sẽ bị thương nặng bao nhiêu. Thế nhưng, Tiên Ma Kiếm quá khủng bố, hắn từng ăn thiệt thòi rồi. Hắn hét lớn một tiếng, muốn né tránh đã không kịp, hắn một bên tận lực ngửa về đằng sau, một bên ngưng tụ toàn bộ lực lượng ở trên trán, chống đỡ một kiếm này. Phốc! Tiên Ma Kiếm xẹt qua, trực tiếp đi vào trong trán của Thương Bắc Tiên Vương, đâm đến cùng, chỉ để lại chuôi kiếm còn ở trên trán. Vị Tiên Vương này dưới chân lảo đảo, trên mặt tất cả đều là vẻ không thể tin tưởng, hắn lại bị Lăng Hàn một kiếm thuấn sát? Oành, hắn ầm ầm ngã xuống đất. Nhất thời, thiên địa biến sắc, mưa máu dồn dập hạ xuống, có tâm ý bi thương vô tận lưu chuyển. Tiên Vương chết đi, thiên địa đau buồn. Sáu tên Tiên Vương khác đều kinh ngạc đến ngây người, ai có thể nghĩ tới Lăng Hàn ra tay quả đoán như vậy, rõ ràng bị bảy đại Tiên Vương vây quanh, nhưng lại dám ra tay, hơn nữa ác liệt bá đạo như thế, một kiếm liền giết chết Tiên Vương. Bọn họ lại hơi hồi tưởng, chỉ cảm thấy cái ném này của Lăng Hàn lực lượng mười phần, nhưng nhiều lắm chỉ có thể giết Tiên Vương trở tay không kịp, đại sát khí chân chính chính là bản thân Tiên Binh, trực tiếp xuyên qua không gian, tốc độ nhanh đến ngay cả Tiên Vương cũng không kịp phản ứng. Thương Bắc Tiên Vương... chết thật oan. Sáu đại Tiên Vương đều bay lên một luồng cảm giác mèo khóc chuột, luận thực lực Thương Bắc Tiên Vương tuyệt đối không kém Lăng Hàn, nhưng lại bị một đòn trí mạng, để bọn họ hiện tại cũng có chút không thể nào tiếp thu được. - Cái Tiên Kiếm này quá bất phàm! Nhưng chỉ trong nháy mắt, sáu đại Tiên Vương đều dâng lên tham lam mạnh mẽ, ở trong tay của một Thăng Nguyên Cảnh, thanh Tiên Kiếm này cũng cường đại như thế, vậy nếu như do bọn họ đến triển khai, uy lực lại sẽ mạnh đến mức độ cỡ nào? Sáu đại Tiên Vương đều thét dài, hầu như trong cùng một lúc nhào tới di thể của Thương Bắc Tiên Vương. Bọn họ đương nhiên không phải coi trọng di vật của Thương Bắc Tiên Vương, mà là muốn cướp giật Tiên Ma Kiếm còn cắm vào trên trán hắn. Đây thực sự là bát tiên qua biển, tất cả lộ rõ thần thông, sáu đại Tiên Vương không ai không sử dụng thế võ toàn thân, bảo đảm mình là người thứ nhất giết tới. Lăng Hàn lắc đầu: - Các ngươi tranh giành cái gì chứ? Ngón tay hắn câu lại, xèo, Tiên Ma Kiếm tự mình bay lên, thân kiếm toả ra uy thế đáng sợ, thật giống như một vị Tiên Vương đang phát uy. Từ góc độ binh khí mà nói, hiện tại Tiên Ma Kiếm chỉ là chuẩn Tiên Khí Bát Tinh, nhưng coi như như vậy, Lăng Hàn muốn chỉ huy nó vận chuyển tự nhiên cũng là một việc nhỏ. Nhưng nói đến trình độ sắc bén, Tiên Ma Kiếm quá dọa người, uống qua máu Tiên Vương, luyện hóa Tiên Kim, sát khí dật động, ngay cả Tiên Vương cũng phải kiêng kỵ. Quả nhiên, Tiên Ma Kiếm lơ lửng giữa trời, mũi kiếm chỉ tới, mặc cho một vị Tiên Vương nào cũng sinh ra hàn ý, không tự chủ được mà lui về phía sau. Lăng Hàn hơi suy nghĩ, Tiên Ma Kiếm lập tức bay về phía hắn, đùng, hắn đưa tay tiếp nhận, Tiên Kiếm một lần nữa bị hắn chấp chưởng. Hắn cười nhạt: - Người nào còn muốn chết? Sáu đại Tiên Vương không ai không sắc mặt khó coi. Tiên Ma Kiếm ở trong tay Lăng Hàn có thể phát huy ra uy lực thế nào, bọn họ là vừa mới tận mắt nhìn qua, mà để tay lên ngực hỏi lòng, một kiếm này nếu bắn về phía bọn họ, ai có thể chắc chắn chặn được? Một cái cũng không có! Bởi vậy, bọn họ đều cấp tốc kéo dài khoảng cách, cũng chỉ như vậy bọn họ mới có cảm giác an toàn. Đường đường Tiên Vương, hơn nữa còn là sáu đối một, lại bị động như thế? Hết cách rồi, ai bảo Lăng Hàn nắm giữ một đại sát khí như thế chứ. Kỳ thực sáu tên Tiên Vương cũng không cảm thấy bọn họ liên thủ còn không cách nào trấn áp Lăng Hàn, chỉ cần sáu người đồng loạt ra tay, vậy Lăng Hàn nhiều nhất chỉ có thể đối phó một cái, năm tên Tiên Vương vẫn chưa thể trấn áp một Thăng Nguyên Cảnh sao? Nhưng vấn đề là, ai nguyện ý làm người hi sinh kia? Nếu như Lăng Hàn biết bọn họ suy nghĩ, nhất định sẽ khịt mũi coi thường, tuy sức chiến đấu của hắn miễn cưỡng đạt đến cấp độ Tiên Vương, nhưng phòng ngự của hắn cũng như thế, năm tên Tiên Vương ngang oanh thì đã làm sao, muốn tạo thành đả kích nghiêm trọng thậm chí trí mạng với hắn tuyệt không phải là sự tình hai ba chiêu. Sáu đại Tiên Vương hết sức buồn bực, vốn tưởng rằng bảy đại Tiên Vương vì một Thăng Nguyên Cảnh nho nhỏ liên thủ quá mức huy động nhân lực, nhưng còn không có ra tay, đã có một người bị Lăng Hàn giết, hiện tại càng rơi xuống quẫn cảnh như vậy, để bọn họ làm sao chịu nổi? Đối mặt Lăng Hàn khinh bỉ, nhưng bọn họ không có gì để nói.