- Người trẻ tuổi, nhãn lực không tệ! Pho tượng phát ra âm thanh, tràn ngập cảm giác kim loại, thân hình hắn khẽ run, bụi trần không ngừng hạ xuống, hiện ra chân thân, chỉ thấy toàn thân vàng óng ánh, lại không có cảm giác buồn nôn giống như Trùng Tộc. - Chỉ là Bát Liên Thập Nhất Diệp mà thôi, lại có thể nhìn ra chân thân của ta, sách! Hắn có vẻ rất tò mò: - Ngươi đến tột cùng là làm sao thấy được? - Tự nhiên là phong thái của tiền bối quá mức động nhân, làm sao cũng không che lấp được. Lăng Hàn thuận miệng nói, tự nhiên không thể để lộ Ngõa Lý ra. Con Trùng Tộc này cười ha ha, cũng không có ép hỏi Lăng Hàn, mỗi người đều có bí mật của mình, hắn tự nhiên xem thường đi áp bức một tiểu nhân vật Bát Liên nho nhỏ. - Ta chính là Chức Không, đệ tử thứ tám của sư tôn, xấu hổ chính là, theo sư tôn mấy kỷ nguyên, nhưng vẫn không thể nào trở thành tồn tại Thập Bát Liên. Hắn lắc lắc đầu, có vẻ rất thất vọng. - Nơi đây chính là nơi sư tôn đại nhân bế quan, ta tu luyện ở chỗ này, mượn dùng một tia khí tức Thiên Tôn của sư tôn đại nhân, có thể đột phá đến Thập Lục Liên. Lăng Hàn kinh ngạc, lẽ nào Hằng Hoang Thiên Tôn thu đệ tử không hoàn toàn là Đế Tinh sao? Là Đế Tinh, vậy chỉ cần trên đường tu luyện không ra sự cố gì, tương lai tất thành Thập Bát Liên Tổ Vương. Chức Không cười to: - Tuy trong đệ tử của sư tôn không thiếu Đế Tinh, nhưng cũng không phải mỗi người đều như vậy. Từ nhỏ sư tôn từng thử nghiệm, muốn cho người tư chất phổ thông nhất tăng lên tới độ cao của Thập Bát Liên Tổ Vương, ta may mắn được sư tôn đại nhân thu làm đệ tử, nguyên bản trở thành Cửu Liên cũng khó khăn, nhưng được sư phụ cần cù giáo huấn, hiện tại lại trở thành Thập Ngũ Liên Tổ Vương. - Đáng tiếc, ta vẫn để cho sư tôn đại nhân thất vọng. Trong lòng Lăng Hàn khiếp sợ, Hằng Hoang Thiên Tôn cũng thật là thủ đoạn kinh người, mục tiêu đáng sợ, đầu tiên là muốn để người dị vực không sợ lực lượng thiên địa của Tiên Vực suy yếu, lại muốn cho người tư chất phổ thông trở thành Thập Bát Liên Tổ Vương. Nếu để hắn thành công, vậy thực lực của dị vực sẽ đạt đến tình trạng đáng sợ. Cũng còn tốt, Chức Không không biết tu luyện bao nhiêu năm vẫn là Thập Ngũ Liên, cái này còn là kết quả do một vị Thiên Tôn dốc lòng chỉ đạo, xem ra mục tiêu kia không có khả năng hoàn thành cho lắm. - Nghe nói, lần này có mấy đệ tử muốn cùng một chỗ bái vào môn hạ. Chức Không nói, hắn nhìn Lăng Hàn, lộ ra nụ cười. - Có một quy luật kỳ quái hoặc là trùng hợp đi, sư tôn thu đệ tử có số chín đều cực kỳ mạnh mẽ. - Sư đệ thứ chín của ta, là người thứ nhất trong các đệ tử bước vào Thập Bát Liên Tổ Vương. - Sư đệ thứ mười chín, cái sau vượt cái trước, không chỉ trở thành Thập Bát Liên Tổ Vương, sức chiến đấu cũng kinh thiên động địa, ở trong Tổ Vương là số một số hai. - Sư đệ thứ hai mươi chín vừa mới bước vào hàng ngũ Tổ Vương, nhưng thiên tài cùng lứa với hắn hiện nay chỉ là Cửu Liên mà thôi. - Hiện tại, trong các ngươi tất nhiên có một người có thể trở thành đệ tử thứ ba mươi chín, ta ngược lại thật có chút ngạc nhiên. Còn có trùng hợp như vậy? Trong lòng Lăng Hàn không phản đối, thiên địa dĩ nhiên có số mệnh, nhưng hắn không phải là người của thế giới này, số mệnh làm sao có khả năng gia trì đến trên người hắn? Không qua chính xác. Nhưng nếu Chức Không nói như vậy, Lăng Hàn cũng cười cợt nói: - Ta ghi nhớ lời của Chức Không sư huynh dạy bảo, tranh thủ xếp hạng thứ ba mười chín. Chức Không gật đầu, sau đó nói: - Sư tôn bế quan ở chỗ này, nghiêm cấm bất luận người nào tới gần, ngược lại không phải sẽ quấy nhiễu đến lão nhân gia ngài, mà là lão nhân gia ngài thực lực quá mạnh mẽ, một ý nghĩ chuyển động liền có thể hủy thiên diệt địa. - Qua đường dây này, liền không ở khu vực an toàn mà sư tôn thiết lập, vì lẽ đó ta liền tọa trấn ở đây, một là mượn phúc ấm của sư tôn, hai là miễn cho sư đệ, sư muội mới tới sơ sẩy bất cẩn, đi nhầm vào khu này. Lăng Hàn gật đầu, ôm quyền nói: - Thật cảm tạ sư huynh nhắc nhở. Nhưng trong lòng hắn hiếu kỳ, nếu Thiên Tôn thực lực thông thiên, cần gì phải thiết lập khu vực an toàn gì? Coi như bế quan thì đã làm sao, nếu như hắn muốn nơi này an toàn, nơi này chính là kín kẽ không một lỗ hổng, nếu như hắn muốn nơi này nguy hiểm, vậy nơi này chính là hung địa có thể làm cho Thập Bát Liên Tổ Vương đau đầu. Có gì đó quái lạ! Trong lòng Lăng Hàn có một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, hắn muốn ngăn chặn Hằng Hoang Thiên Tôn nghiên cứu ra biện pháp thích ứng lực lượng của thiên địa Tiên Vực, mà chân thân của vị Thiên Tôn này vẫn đang bế quan, nghiên cứu pháp môn như vậy. Nhất định phải phá hoại. Có hai biện pháp, một là thu tất cả Nhân tộc vào Hắc Tháp, không có “vật liệu” còn làm sao nghiên cứu? Hai, chính là thình lình cho hắn một kích, thời điểm bế quan khổ tu tối kỵ bị người quấy nhiễu. Nhưng chỉ là thực lực cấp bậc Cửu Liên cũng muốn quấy nhiễu Thiên Tôn? Chuyện này làm sao nghĩ cũng là mơ hão. Vẫn thì đi con đường thứ nhất a. Lăng Hàn cáo biệt Chức Không, không có đi dạo nữa, mà quay lại địa phương của mình, kiên trì chờ đợi. Mấy ngày sau, một tia thần niệm của Hằng Hoang Thiên Tôn giáng lâm! Vù, nhất thời, tất cả mọi người đều bay lên cảm giác hoảng loạn, thật giống như linh hồn đang run rẩy. Trong lòng Lăng Hàn rõ ràng, này là bởi vì Thiên Tôn tồn tại vượt qua quy tắc, mà mọi người tu là quy tắc, vì lẽ đó gặp phải Thiên Tôn thật giống như chuột thấy mèo, song phương căn bản không ở cùng một cấp bậc. Hắn không sợ, bởi vì hắn đã từng là chúa tể thiên địa, tuy không chính tông, nhưng chí ít cũng là tồn tại chuẩn Thiên Tôn, ở trên cấp độ không yếu, thậm chí nói theo một ý nghĩa nào đó, hắn từng là đầu gà, mà Thiên Tôn chỉ là đuôi trâu, hắn còn trâu bò hơn một điểm. Một ý nghĩ đột nhiên ở trong đầu của hắn bay lên, tại sao Thiên Tôn không thể dạy ra Thiên Tôn? Đúng, đi theo bên người Thiên Tôn, học tập, phỏng đoán khí tức của Thiên Tôn, xác thực sẽ có trợ giúp với thành tựu Thiên Tôn, nhưng thời gian quá dài, trong xương sẽ bất tri bất giác khắc xuống uy nghiêm của tên Thiên Tôn này, sống ở dưới bóng mờ của đối phương. Đã như vậy, còn làm sao thành tựu Thiên Tôn? Vì lẽ đó, Thiên Tôn có thể thân cận, nhưng tuyệt đối không thể ở lâu. - Bái kiến sư tôn! - Bái kiến Hằng Hoang Đại Nhân!