- Không cần an ủi ta, ta rõ ràng, tiềm lực của mình đã dùng hết. Nhu yêu nữ biết Lăng Hàn muốn nói cái gì. Lăng Hàn cười cợt, nhiều năm ở chung như vậy, hắn đối với Nhu yêu nữ cho dù không có yêu cũng có tình, đương nhiên là tình bạn, vì lẽ đó Nhu yêu nữ hai tay trống trơn, để hắn hơi cảm thấy hổ thẹn. Hắn bắt đầu luyện đan, nhàn rỗi cũng nhàn rỗi a. Nhìn các nữ Lưu Vũ Đồng đều ở dưới Luân Hồi Thụ tìm hiểu, vừa ăn đan dược Lăng Hàn luyện chế, tu vi tinh tiến rất nhanh, dồn dập bước vào Nhị Trảm. Cái này ở Lăng Hàn xem ra là chậm thái quá, nhưng thả ra bên ngoài, mấy ngàn năm liền có thể từ Nhất Trảm bước vào Nhị Trảm, bất luận ở Tiên Vực hay dị vực đều là cực kỳ ghê gớm. Hết cách rồi, ai bảo năng lực đan đạo của Lăng Hàn kinh thiên động địa chứ? Hiện tại hắn bắt tay nghiên cứu hệ thống đan dược của dị vực, đã có thể luyện chế cấp bậc của Lục Liên, bằng không chúng nữ cũng không thể dễ dàng thăng cấp như thế, hắn tin tưởng, lại cho hắn mấy vạn năm, hắn có thể trở lại Tứ Tinh đại sư. - Ồ, Ngõa Lý, ngươi biết đan phương sao? Lăng Hàn đột nhiên đánh chủ ý tới trên người Ngõa Lý. Hai mắt của Ngõa Lý hơi chớp, sau đó nói: - Trong trí nhớ tinh thể của ta tồn trữ tất cả tri thức của hai vị diện, nhưng sau khi bị thương thất lạc tuyệt đại bộ phận tư liệu, có điều, đan phương không có thất lạc. - Có thể cho ta nhìn một chút hay không? Lăng Hàn hỏi. - Có thể, trao đổi. Ngõa Lý rất bình tĩnh nói. Đệt! Lăng Hàn chỉ vào hắn nói: - Đồ vật trong bụng ngươi cần một hai trăm triệu năm mới có thể tiêu hóa hết, liền không thể rộng lượng một chút, trong lúc này cho ta một ít vật nhỏ, đồ chơi nhỏ, lại thiệt thòi không chết ngươi! Ngõa Lý vẫn bình tĩnh như cũ: - Không được! Hắn thừa hành chính là đồng giá trao đổi, cũng không ngại mình chiếm chút tiện nghi, nhưng muốn hắn chịu thiệt? Đừng hòng. Lăng Hàn cũng không muốn cầm Tiên Kim hay Tiên Ma Kiếm, một quyển sách không mở ra được khác đi trao đổi, quyết định tạm thời từ bỏ, bởi vì chỉ cần hắn có thể tiến vào Huyền Nghịch vị diện, muốn thu được đan phương còn không phải việc nhỏ? Ngược lại, nếu hắn không thế tiến vào, vậy muốn đan phương thì có ích lợi gì, dược tính, quy tắc khác biệt rất lớn, căn bản luyện không ra. Chính hắn cũng tu luyện, khi một trăm năm qua đi, hắn cũng gần như đạt đến chín Phân Hồn đỉnh cao, hoàn toàn mượt mà quy tắc của hai giới, cách trở lại Tiên Phủ chỉ kém một tia, bất cứ lúc nào cũng có thể bước ra bước đi này, nhưng Lăng Hàn muốn chế tạo căn cơ càng thêm hoàn mỹ, nên không có vội vã bước ra. Mấy năm sau, Hổ Nữu quả nhiên hoàn thành trước tiên, nàng đứng lên, Xoảng, lập tức có Lôi Vân cuồn cuộn, chớp giật đan dày. Nàng muốn đột phá. - Xú thiên kiếp, đến nha, Nữu mới không sợ đấy! Tiểu nha đầu lớn tiếng kêu lên, quả đoán bay về phía bầu trời, chủ động đón đánh. Sau một ngày, nàng hoàn thành bản chất bay vọt, bước vào năm Phân Hồn, đi về phía độ cao của Đế Tinh. Lại mấy năm trôi qua, Nữ Hoàng cũng thành công luyện hóa một bộ bảo cốt của Tiên Vương tầng chín, Xoảng, tương tự, Thiên Lôi cuồn cuộn, nàng muốn đón đánh thiên kiếp. Sau một ngày, nàng cũng thành công bước ra một bước mà trước kia không có bước ra, Đế Tinh có hi vọng. Vẫn chưa thể tự mãn, bởi vì rất nhiều người tu ra năm Phân Hồn, sáu Phân Hồn, bảy Phân Hồn nhưng việc sắp thành lại hỏng, có chút là thiên địa Bản Nguyên không đủ, có chút là tiềm lực bản thân có hạn, không thể tiếp tục được nữa. Có điều hai nữ đều luyện hóa bảo cốt của Tiên Vương tầng chín, không cần lo lắng vấn đề lực lượng Bản Nguyên không đủ, mà đối với thiên phú võ đạo của hai người các nàng, Lăng Hàn tự nhiên là cực kỳ tin tưởng. - Trước lúc ly khai, những người này nên xử lý như thế nào? Nhu yêu nữ hỏi Lăng Hàn, những người này là chỉ đám người Vân Hà tiên tử, vẫn không ngừng bị Lăng Hàn trấn áp, chưa có tỉnh lại. Lăng Hàn nói: - Ta muốn xóa đi tin tức liên quan tới Ngõa Lý trong đầu bọn họ, nhưng lo lắng dùng sức quá mạnh, xóa đi quá nhiều ký ức. - Ta tới. Ngõa Lý nói, hơn 100 năm qua hắn vẫn im lặng không lên tiếng mà ngồi ở bên cạnh, cũng không giục, bình tĩnh đến trình độ cực cao. Ngẫm lại cũng đúng, người có thể nằm mấy chục kỷ nguyên, quan tâm chờ thêm một hai trăm năm sao? - Không lấy tiền? Lăng Hàn cười nói, hắn biết Ngõa Lý am hiểu tính toán, hơn nữa cực kỳ chính xác, nhưng thứ này có cái tật xấu là gặp tiền mới mở mắt. - Không thu. Ngõa Lý cực kỳ đứng đắn nói, tựa hồ không có phát hiện Lăng Hàn đang trêu mình. Lăng Hàn cười ha ha nói: - Tại sao không thu? Cái thứ này không phải cả ngày cầm đồng giá trao đổi đặt ở bên mép sao? Ngõa Lý nói: - Cái này dính đến sinh tồn của ta. Ý tứ, sự tình cùng hắn có quan hệ, hắn liền không thu phí, đây là làm việc cho mình. - Vậy thì làm đi. Lăng Hàn chỉ chỉ đám người Vân Hà tiên tử. Ngõa Lý gật đầu, theo lời tiến lên, một tay thò ra, đột nhiên ngón tay phân hoá, biến nhỏ, đã biến thành hơn một nghìn tia nhỏ, rơi vào trên thân đám người Vân Hà tiên tử, sau đó chỉ thấy thân thể của hắn phát sáng, chút tia nhỏ kia cũng phát sáng, thật giống như có món đồ gì từ trong cơ thể đám người Vân Hà tiên tử dâng lên. Lăng Hàn nhìn thật cẩn thận, trong những tia nhỏ này tựa hồ phun trào từng hình ảnh, liên quan tới Ngõa Lý. Đây thực sự là thần kỳ, cứ như vậy xóa đi ký ức liên quan tới Ngõa Lý của đám người Vân Hà tiên tử sao? Một lúc sau, Ngõa Lý thu công nói: - Được rồi. Tia nhỏ thu lại, ngón tay của hắn đã biến thành nguyên dạng. Lăng Hàn hiếu kỳ, thực lực của người này đến cùng là cấp bậc gì. - Đi thôi. Hắn suy nghĩ một chút, vẫn quyết định rời đi nơi này trước, bằng không thật lo lắng thời gian quá lâu, hoàn cảnh của nơi này tạo thành ảnh hưởng đối với bọn họ. Bọn họ đi tới cột sáng cao chót vót kia, thân hình lóe lên, liền rời khỏi nơi này. - Nơi này... Lăng Hàn nhìn hoàn cảnh chung quanh. - Quả nhiên rời đi, cách lối vào gần như 300 dặm. Hắn lại đưa tay chấn động, chấn tỉnh đám người Vân Hà tiên tử lại. Mọi người vừa tỉnh lại, lập tức làm ra tư thế phòng ngự, đây là bản năng của Võ Giả. - Đây là nơi nào? - Tại sao chúng ta lại ở chỗ này? - Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sau đó bọn họ kinh ngạc thốt lên. Lăng Hàn cười ha ha: - Chúng ta gặp phải kẻ địch mạnh mẽ, kết quả các ngươi đều bị chấn động ngất đi, ta trải qua thiên tân vạn khổ mới cứu các ngươi ra được.