- Bá huynh đúng không, ta muốn thỉnh giáo một chút! Nam tử tóc vàng nói, hắn liếc nhìn Lăng Hàn, khóe miệng câu lên. Lăng Hàn nhìn Vân Hà tiên tử nói: - Loại ngớ ngẩn này giết không quan trọng lắm chứ? Vân Hà tiên tử vội vàng lắc đầu: - Hàn Phong chính là thiếu tộc chủ của Kim Dương Tộc, kính xin Bá huynh hạ thủ lưu tình! - Há, được rồi. Lăng Hàn nhoẻn miệng cười. Mọi người vừa nghe, tự nhiên càng thêm bất mãn. Vẫn không có đánh nhau, hai người cũng đã nhận định nam tử tóc vàng tất bại, lẽ nào có lí đó, người ta tốt xấu gì cũng là Ngũ Diệp Đế Giả, coi như Đế giả trong lúc đó có thực lực khác biệt, cũng không đến nỗi khuếch đại như vậy chứ. - Được! Được! Được! Sắc mặt của nam tử tóc vàng âm trầm, hắn trực tiếp lấy ra một bảo kiếm, toàn thân phát sáng, thật giống như trong suốt. Hắn khe khẽ rung lên, trên kiếm quang lập tức hiện ra Thập Phù văn. - Thập Phù Bảo khí! Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên. Ở dị vực, một Bảo khí mạnh yếu hoàn toàn quyết định bởi số lượng phù văn lạc ấn phía trên, nhưng ở tầng thứ Lục Liên, hạn mức tối đa chỉ có mười, nhưng cực kỳ khó có thể thực hiện, yêu cầu đối với vật liệu cùng người rèn đúc đều quá cao. Cho dù mọi người không phải Đế giả chính là Hoàng giả, nhưng cũng rất khó có một kiện Thập Phù Bảo khí, bình thường chỉ Bát Phù mà thôi, Cửu Phù cũng cực kỳ hiếm thấy. Nam tử tóc vàng tế ra Thập Phù Bảo khí, có thể thấy được hắn xác thực vô cùng phẫn nộ, muốn nhất cổ tác khí đánh bại Lăng Hàn. - Đến! Nam tử tóc vàng cầm Bảo khí, nhất thời hoàn toàn tự tin, Thập Phù Bảo khí lại thêm Đế giả chi uy của hắn, tự nhiên là đánh đâu thắng đó. - Nếu ngươi muốn ăn đòn, vậy thì tác thành ngươi. Lăng Hàn từ tốn nói, tùy ý giương tay một cái, về phía nam tử tóc vàng theo đi qua. - Không tự lượng sức! Nam tử tóc vàng hừ một tiếng, một kiếm vung ra, chém về phía Lăng Hàn. Vù, quang mang sáng rực, xán lạn cực kỳ. Lăng Hàn không có để ý, bàn tay lớn vẫn đè xuống như cũ. Đùng, ánh kiếm đổ nát, bàn tay lớn của Lăng Hàn như Ngũ Chỉ sơn, nhất thời trấn nam tử tóc vàng bò ở trên mặt đất, cả người hiện hình chữ đại (大), mặt mũi hướng xuống. Mọi người dại ra, nam tử tóc vàng lại không phải đối thủ của Lăng Hàn? Phải biết nam tử tóc vàng còn lấy ra Thập Phù Bảo khí, có thể tăng sức chiến đấu lên trên diện rộng, làm sao còn có thể không ngăn được Lăng Hàn? - Hiện tại mọi người đối với thực lực của Bá huynh hẳn là không có hoài nghi chứ? Vân Hà tiên tử đúng lúc nói, tuy nàng đã biết thực lực của Lăng Hàn, nhưng thấy cảnh này vẫn làm cho nàng trong lòng dập dờn như cũ. Mọi người không nói gì. Nếu như Lăng Hàn là Thiên Sứ tộc, vậy bọn họ nhất định sẽ vui vẻ vây quanh, nhưng hiện tại bọn họ chỉ càng thêm đố kị Lăng Hàn, chỉ là Ác Ma tộc, làm sao có yêu nghiệt như vậy. - Hoan nghênh Bá huynh gia nhập đội ngũ. Một tên nam tử cười nói, chỉ là nụ cười cực kỳ miễn cưỡng. Bọn họ hai mặt nhìn nhau, đã trao đổi ý nghĩ, chính là ở trong khoảng thời gian sau đó cô lập Lăng Hàn, thực thi chiến tranh lạnh. Cũng còn tốt, tuy Vân Hà tiên tử tựa hồ lõm vào, nhưng trong đội ngũ còn có ba nữ tử đẹp như thiên tiên, người nào cũng không thua kém Vân Hà tiên tử, thiên nhai nơi nào không có cỏ thơm? - Lên đường đi. Vân Hà tiên tử phất phất tay. Lên đường, nàng giới thiệu người đồng hành cho Lăng Hàn một chút, Lăng Hàn không quan tâm những người khác, nghe được tên của ba người Hổ Nữu, không khỏi bật cười lên. Một người gọi Nữu, một người gọi Tinh, một người gọi Nhu, cũng thật là lười, đều lấy một chữ trong tên của mình. Nhìn thấy dáng vẻ cười híp mắt của Lăng Hàn, Vân Hà tiên tử lập tức cảnh cáo nói: - Bá huynh, ngươi tuyệt đối không nên đánh chủ ý ba người các nàng! - Tại sao? Lăng Hàn cười nói, còn cần có ý đồ sao, các nàng đều là thê tử của mình. - Các nàng đã được người coi trọng. Vân Hà tiên tử nói. - Vậy còn không cho phép ta theo đuổi? Lăng Hàn cười nói. Vân Hà tiên tử nhất thời tức điên, nàng đẹp như thiên tiên, nhưng ngươi tựa như mắt mù không nhìn, nhưng đối với ba nữ Hổ Nữu lại nhắm vào? Nàng nơi nào kém ba nữ? Ác Ma tộc vô lại này đến cùng là cái thưởng thức gì! Nàng hừ một tiếng nói: - Ta không ngại nói cho ngươi, U Nguyên ngươi có biết không? - Không biết. Lăng Hàn thành thật không khách khí lắc đầu, những ngày qua hắn vẫn đang tu luyện, làm sao có thời giờ đi quan tâm những chuyện khác. Vân Hà tiên tử không khỏi im lặng, ngươi ngay cả U Nguyên là ai cũng dám không biết, chúng ta còn làm sao giao lưu? - Đây là một Đế Tinh! Nàng nghiêm nghị nói. - Ồ? Lăng Hàn thuận miệng nói. Vân Hà tiên tử nổi giận, thứ này có biết Đế Tinh là khái niệm gì hay không? Nàng hừ một tiếng, lại nói: - U Nguyên đã là Bát Liên Tam Diệp, coi như ngươi lại yêu nghiệt cũng không ngăn được một ngón tay của người ta. - Hắn là vương bài của Bách Chiến Học Viện chúng ta, cao thủ đệ nhất, lần sau thời điểm thiên vực tranh bá, có thể đạt được thứ tự bao nhiêu liền xem hắn phát huy. Nghe đến đó, Lăng Hàn cũng hứng thú nói: - Cái gì thiên vực tranh bá? Vân Hà tiên tử thật muốn đánh Lăng Hàn một cái, thứ này thậm chí ngay cả thiên vực tranh bá cũng không biết, làm sao thành học sinh của Bách Chiến Học Viện được a? Nhưng nghĩ tới Lăng Hàn khả năng vẫn một mình khổ tu, nên kiến thức nông cạn. Nàng nói: - Vị diện chúng ta tổng cộng có 999 vực, mỗi vực đều có một học viện tương tự chúng ta, vì đốc xúc mọi người tu luyện, mỗi cách trăm vạn năm sẽ triệu tập ngàn viện, tiến hành một hồi đấu võ. Lăng Hàn nha một hồi nói: - Vậy, học viện chúng ta có thể xếp hạng thứ mấy? - Bảy mươi hai. Vân Hà tiên tử tràn ngập kiêu ngạo nói. Bảy mươi hai rất cao sao? Lăng Hàn không nói gì, nhưng biểu cảm trên mặt đã rất rõ ràng. - Đừng tưởng bảy mươi hai không cao, phải biết tổng cộng là có gần nghìn học viện a! Vân Hà tiên tử lập tức nói, sau đó sùng bái. - Nếu không phải U Nguyên sư huynh thực lực nghịch thiên, chúng ta căn bản ngay cả 500 cũng không vào được! Lăng Hàn rõ ràng, đây chính là tác dụng của một vị Đế Tinh, một cái chí ít có thể ngang hàng mười Đế giả. Tiên Vực Đế Tinh chắp vá lung tung cũng chỉ khoảng mười người, mà dị vực, coi như U Nguyên lót đáy ở trong hết thảy Đế Tinh, vậy nói rõ dị vực chí ít cũng có bảy mươi hai tên Đế Tinh. So sánh như thế, chênh lệch liền lớn như trời. - U Nguyên coi trọng ai? Lăng Hàn hỏi, lại dám mơ ước nữ nhân của hắn.