Trong ý thức của hắn đã sớm không còn khái niệm thế tục này nữa, tất cả đều vì truy cầu điỉnh phong võ đạo. Hiện tại có một cơ hội thả ở trước mặt hắn, vô luận là người khác chủ động đưa cho hay là hắn ra tay đoạt, nhất định hắn phải đạt được. Vạn Cổ Tiên vương cũng giận dữ, nói: - Kẻ này có công với Tiên vực, ngươi thân là trưởng bối lại muốn cướp đoạt bảo vật của hắn, không cảm thấy mất mặt sao? - Mất mặt? Ngự Hư Tiên vương cười lớn: - Trước mặt sự tồn vong của Tiên vực, ngươi nói ta mất mặt sao? Ha ha, Vạn Cổ, người tu luyện nên chém duyên tình, chấp niệm của ngươi quá nặng, khó trách chiến lực trì trệ không tiến. Vạn Cổ Tiên vương thì cười lạnh: - Ngự Hư, ngươi dám phát đạo thề hay không? Sau khi trở thành Thiên Tôn sẽ nguyện ý vì Tiên vực mà chiến đấu, mãi tới khi còn một giọt máu cuối cùng hay không? Ngự Hư Tiên vương lập tức ngừng cười, đối với người mạnh như bọn hắn mầ nói. Đạo thề thực ra là một loại khảo vấn đối với bản tâm mình. Một khi phát đạo thề mà không làm theo, như vậy khi trùng kích cảnh giới rất cao sẽ gặp bất trắc rất lớn. Đây là nội tâm cắn trả, so với tất cả mọi thứ còn nguy hiểm hơn. Vốn Tiên vương cửu tọng thiên đã tiến không thể tiến hơn, đương nhiên không cần sợ đạo thề gì đó. Thế nhưng Ngự Hư Tiên vương lại muốn trở thành Thiên Tôn, vậy thì hoàn toàn khác. - Không phải bác được đúng không? Vạn Cổ Tiên vương cười xùy, nói: - Tuy rằng tiểu tử này to gan lớn mật, nhưng mà lại nói hông sai. Nhất mạch của các ngươi đã vì Tiên vực mà làm được cái gì chứ? Chuyện này khiến cho không ít Tiên vương đều gật đầu. Nếu như có ba vị Thiên tôn làm thống soát, như vậy áp lực của Thông Thiên quan sẽ nhỏ đi vô số lần. Ngự Hư Tiên vương nhướng mày, đương nhiên hắn không thèm để ý xem nhưng Tiên vương này nghĩ thế nào. Nhưng mà hiện tại hắn muốn đồ trên người Lăng Hàn. Nếu như chọc giận những Tiên vương này sẽ không có khả năng thực hiện được. Dù sao ở đây quả thực có mấy Tiên vương có thể ngang hàng nói chuyện với hắn, hai ba người liên thủ là có thể chống đỡ được hắn. Hắn đè sát ý xuống rồi nói: - Thiên Tôn siêu việt quy tắc, không nằm trong Thiên địa. Mỗi một lần ra tay đều mạo hiểm rất lớn, mạo hiểm bị Thiên địa chém rụng. Bởi vậy nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì Thiên tôn sao có thể ra tay? Lời này nhận được rất nhiều Tiên vương tán thành. Ngự Hư Tiên vương nói không sao, tuy rằng Thiên tôn áp đảo trên quy tắc, nhưng mà cũng vì vậy cho nên mới không nằm trong Thiên địa. - Nói láo. Vạn Cổ Tiên vương cười lạnh: - Ngự Hư, những lời này của ngươi chỉ có thể lừa gạt mấy người vừa mới đột phá lên Tiên vương mà thôi. Tám kỷ nguyên trước, khi điểm liên thông giữa hai giới ổn định, Thiên tôn dị vực đều có thể tiến vào, khi đó bên Tiên vực có Thiên tôn ra tay không? - Có, nhưng chỉ có một vị. Duyến Sinh Thiên tôn. - Hắn huyết chiến mười một gã Thiên Tôn dị vực, cuối cùng còn dùng thân hợp đạo, va chạm với điểm liên thông hai giới, khiến cho nó nứt vỡ, mới làm cho Tiên vực có thời gian sinh dưỡng tới tám kỷ nguyên. Nói ra lời này, những Tiên vương mới tấn chức, thậm chí là đại nhân vật mới trở thành Tiên vương trong năm sáu kỷ nguyên gần đây đều khiếp sợ. Đây là một đoạn lịch sử chôn vùi. Ai có thể nghĩ tới tám kỷ nguyên trước Tiên vực thiếu chút nữa bị công chiếm chứ? Lăng Hàn cũng bừng tỉnh, hóa ra Duyến Sinh Thiên tôn chết như vậy. Dùng một đấu mười một, cho dù Duyến Sinh Thiên tôn có cường đại tới đâu cũng đâu có thể địch lại, tuyệt đối không có khả năng. Có thể trở thành Thiên tôn, ai mà không phải là Chí cường giả. Một đấu một không dễ nói ai thua ai thắng, huống chi là tỷ lệ cách xa như vậy. Cho nên Duyến Sinh Thiên tôn cuối cùng cũng chỉ có thể dùng thân hợp đạo, va chạm với điểm liên thông hai giới, khiến cho nó nứt vỡ. Một lần nữa trở nên không ổn định, tạo cơ hội trọng sinh sau đại nạn cho Tiên vực. Mà khi đó còn nguy hiểm như vậy, ba đại Thiên tôn còn không có ra tay. Đây quả thực là phản bội đối với Tiên vực. Không, Tiểu tháp rất kiêng kỵ ba người Phong Tình Thiên tôn, có lẽ song phương có quan hệ đối địch. Vậy ba người này càng thêm đáng giận, chẳng lẽ vào lúc mấu chốt còn cản sao? Thực sự Lăng Hàn không nghĩ ra vì sao ba người Phong Tình Thiên tôn lại phải làm như vậy, nhưng mà sự thực là sự thực. Sắc mặt Ngự Hư Tiên vương đã âm trầm như nước, hắn nhìn chằm chằm vào Ngự Hư Tiên vương, điềm nhiên nói: - Bí mật năm đó, sư phụ ta cùng với nhị vị đại nhân khác đã từng hạ qua pháp chỉ, vĩnh viễn phong hậu thế. Ngươi lại còn dám nói, thực sự là đại nghịch bất đạo. - ha ha ha ha. Vạn Cổ Tiên vương cười lớn: - Không phải ngươi định nói, Thiên Tôn vì không nằm trong Thiên địa cho nên ta nói chút chuyện này còn có Thiên tôn tới truy sát ta hay sao? Vậy ta cũng muốn hỏi một chút, là chuyện hư hỏng năm đó quan trọng hay là chống cự dị vực quan trọng hơn? Lời này quả thực đã nói trúng tim đen. Sát khí của Ngự Hư Tiên vương như sôi trào lên, hóa thành thực chất quấn quanh người hắn. - Vạn Cổ, vốn nghĩ ngươi có thể sống lâu như vậy là một người thông minh. Hiện tại ta thấy chỉ là vận khí của ngươi tương đối tốt mà thôi. - Nếu như Tiên vực vong, tất cả mọi người sẽ xong đời. Ta thực sự không rõ nhất mạch các ngươi còn có hai mạch khác có ý gì mà lại ngồi xem Tiên vực ở trên bờ vực nguy hiểm như vậy. Vạn Cổ Tiên vương thì cảm thán, có cảm giác bi phẫn không nói nên lời. Nếu như ba đại Thiên Tôn chịu liên thủ xuất chiến, tình huống tuyệt đối không giống như lúc này. - Người tầm nhìn hạn hẹp đương nhiên không có khả năng hiểu rõ. Ngự Hư lạnh nhạt nói, hắn chỉ về phía Lăng Hàn. - Giao ra kẻ này, bản thân rời đi. Nếu không... Ngày hôm nay bổn tọa sẽ đại khai sát giới. - Bổn tọa cũng không tin. Trường Thanh Tiên vương nhảy ra, sóng vai mà đứng với Vạn Cổ Tiên vương, hắn cũng bị làm cho tức giận. - Bổn tọa cũng không tin. Lại có một vị Tiên vương đứng ra, đó là Thiên Ngữ Tiên vương. - Còn có bổn tọa. Đây là Vân Hư Tiên vương. Có tới bảy Tiên vương cửu trọng thiên đứng cùng một trận doanh với Vạn Cổ Tiên vương, đối đầu với Ngự Hư Tiên vương. - Các ngươi chán sống hết rồi sao? Ngự Hư Tiên vương lạnh lùng nói, trong tám gã Tiên vương này cũng chỉ có Vạn Cổ và Trường Thanh Tiên vương đủ làm cho hắn coi trọng. Mấy người khác tuy rằng cũng là tồn tại cửu trọng thiên nhưng mà chiến lực chênh lệch có chút lớn, hắn căn bản không sợ.