Năng lượng Thần cấp, quả thực đại bổ, chỉ thua thần dược một chút mà thôi. Trước kia Lăng Hàn ăn sợi rễ thần dược, thể chất tăng lên rất nhiều. Thậm chí suýt chút nữa hình thành Nham Thạch Thể, nhưng tu vi hầu như không có tiến bộ gì. Đó là bởi vì bảo vật chân chính chỉ sẽ tăng căn bản. Cái gọi là thép tốt dùng ở trên lưỡi dao, làm sao lãng phí ở trên tu vi. Đánh tốt cơ sở rồi, còn sợ tu vi tăng lên không nhanh sao? Nhưng nguồn lực lượng này lại làm tăng tu vi của hắn lên rất nhanh, nói rõ có một bộ phận lực lượng kỳ thực là "lãng phí". Đương nhiên, hiện tại Lăng Hàn cần cảnh giới, tự nhiên sẽ không lưu ý. Lại nói, những ma khí này đều là người ta tặng không, làm sao còn có thể chọn ba kiếm bốn chứ? Xoạt, phía trước có một bóng người chạy vội tới, tứ chi chạm đất, động tác trôi chảy đến kinh người, chỉ một sát na liền chạy đến trước người hắn. Không phải Hổ Nữu thì ai? - Lăng Hàn xấu xa, Nữu cũng muốn ăn!  Tiểu nha đầu lao tới, há mồm hút một cái, liền có mấy đạo ma khí tiến vào trong miệng nàng. Lăng Hàn vốn định ngăn cản, nhưng ngẫm lại ngay cả rễ thần dược Hổ Nữu cũng tiêu hóa, còn sợ chút ma khí này sao, có lẽ không đến nỗi để mình chết no a! Bởi vậy hắn liền mặc tiểu nha đầu chia sẻ. Cũng may Hổ Nữu rất chừng mực, chỉ hút vài miếng liền ngồi ở một bên, bắt đầu luyện hóa những năng lượng này. Dị Hỏa ngủ say, Hổ Nữu đả tọa, Lăng Hàn đả tọa, chỉ có Tiểu Tháp là thảnh thơi, nhẹ nhàng chấn động.  Vù, vù, vù, trong đan điền của Lăng Hàn đang phát sinh biến hóa kịch liệt. Nếu so sánh nguồn suối của hắn thành thực thể, như vậy trước đây nguồn suối này tương đương một hồ lớn chu vi hơn dặm, nhưng hiện tại bành trướng gấp năm lần, đạt đến một cực hạn. Lăng Hàn là người từng trải, lập tức ý thức được, hắn đã đạt đến Dũng Tuyền tầng một đỉnh cao. Dựa theo cách làm bình thường, hắn nên hóa lỏng viên nguyên hạch thứ hai thành suối, lặp lại quá trình lúc trước lần nữa. Nhưng hiện tại nào có viên nguyên hạch thứ hai để hắn hoá lỏng? Lẽ nào hắn chỉ có thể tu luyện tới Dũng Tuyền tầng một? Đương nhiên không phải! Hắn lập tức phát hiện, cực hạn này cũng không phải quá vững chắc, chỉ cần hắn thoáng xung kích liền có thể đánh vỡ. Lĩnh ngộ cảnh giới không thành vấn đề, như vậy chỉ cần năng lượng.  Hiện tại ma khí vào thể, năng lượng tràn ngập để hắn phồng lớn gấp đôi, cái vấn đề này cũng không còn. Phá cho ta! Năng lượng kinh khủng chỉ nhẹ nhàng vọt một cái, nguồn suối lập tức đột phá cực hạn nguyên bản. Trong nháy mắt nó mở rộng gấp đôi, sau đó tốc độ mới hạ xuống, nhưng vẫn tăng rất nhanh. Bởi vì năng lượng của ma khí còn lâu mới dùng hết. Dũng Tuyền tầng hai. Lăng Hàn biết mình đột phá, nhưng trong đan điền vẫn chỉ có một dòng suối. Cái này thả đi bất luận nơi nào, đều sẽ bị cho rằng là Dũng Tuyền tầng một. Hắn thở dài, không phải ca muốn tinh tướng, mà là bị ép tinh tướng. Cái ý niệm này chợt lóe liền qua, Lăng Hàn bật cười. Vừa nãy đạt đến tầng một đỉnh cao, hắn liền so sánh, nguồn suối của hắn so với kiếp trước còn lớn hơn gấp trăm lần! Nguyên nhân bởi vì nguồn suối của hắn là Ngũ hành nguyên hạch biến thành, hơn nữa còn dung hợp chín hạch, không khuếch đại như thế mới gọi quái sự. Bất quá tương ứng, muốn mở rộng nguồn suối đến mức tận cùng phải dùng năng lượng gấp trăm lần, cũng chính là thời gian tu luyện gấp trăm lần. Nếu không phải lần này được ma khí, hắn cần một hai tháng mới có thể hoàn thành. Hắn đoán chừng một chút, ma khí còn lại có thể trợ giúp hắn xông lên hai, ba cảnh giới nhỏ. Lên lên lên! Thời gian lặng yên trôi qua.  Dưới sự tẩm bổ của ma khí, nguồn suối mở rộng đến cực hạn lần thứ hai. Thân thể hắn chấn động, cửa lớn của Dũng Tuyền tầng ba mở ra. Cái tốc độ này rất kinh người. Tầng ba trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh cao, lần thứ ba đột phá! Cho đến khi hắn bước vào Dũng Tuyền tầng năm trung kỳ, ma khí mới dùng hết. Lăng Hàn khẽ mỉm cười, mở hai mắt ra. Hiện tại hắn nằm ở một trạng thái cực kỳ quái lạ. Hắn là Dũng Tuyền tầng năm, nhưng dù ai nhìn cũng chỉ là Dũng Tuyền tầng một. Lực lượng chân thực lại vượt qua Dũng Tuyền tầng chín, mà sức chiến đấu... Coi như không dùng tới lá bài tẩy cũng có thể dễ dàng ở mười lăm tinh. Người ở bên ngoài xem ra, là một gia hỏa Dũng Tuyền tầng một nắm giữ sức chiến đấu mười lăm tinh trở lên, đây là nghịch thiên cỡ nào? Hơn nữa, thể phách của hắn cũng thành công đột phá đến Nham Thạch Thể.  Không chỉ sức phòng ngự tăng nhiều, còn có thể luyện ra hai giọt Bất Diệt Chân Dịch. Lăng Hàn giơ tay phải lên, nhẹ nhàng chấn động. Càng có từng tia sáng màu đen tuôn ra, thu xếp thành lưới, giống như mạch văn, hình thành ký tự nào đó. Những sợi đen này chỉ có thể phụ thuộc vào trên bàn tay của hắn, không cách nào đánh ra. Hắn mơ hồ có loại cảm giác, sợi đen này cực kỳ đáng sợ, bởi vì chính hắn cũng không muốn bị đụng phải. Đây là đồ vật lưu lại sau khi luyện hóa ma khí. - Tiểu Tháp, đây là vật gì? Lăng Hàn hỏi. - Lực lượng của quy tắc. Tiểu Tháp không hề nghĩ ngợi nói. Lăng Hàn ngẩn ra. Bởi vì Tiểu Tháp thất lạc ký ức, hắn chỉ thuận miệng hỏi, nhưng không có ôm hi vọng gì. Không nghĩ tới Tiểu Tháp lại trả lời hắn, để hắn hơi kinh ngạc. - Cái gì là lực lượng của quy tắc? Hắn lại hỏi. Tiểu Tháp nhẹ nhàng rung động, thật giống như đang suy tư, một lát sau mới nói: - Ta không rõ ràng, nhưng rất lợi hại là được rồi. Không nghĩ tới khí linh cũng có thể nói ra lời không chịu trách nhiệm như thế! - Nha! Hổ Nữu đột nhiên nhảy lên, oành một cái liền vọt lên cao mười mấy trượng. Đợi nàng rơi xuống, tiểu nha đầu không khỏi hoan hô: - Nữu đột phá! Ánh mắt của Lăng Hàn đảo qua. Chỉ thấy Hổ Nữu đã đạt đến Tụ Nguyên tầng chín đỉnh cao, chỉ cần chút nữa liền có thể trở thành Dũng Tuyền Cảnh. Tốc độ tu luyện của tiểu nha đầu này, ngay cả Lăng Hàn cũng cảm thấy thẹn. Dù hắn là Thiên Nhân Cảnh chuyển thế, nắm giữ Linh Căn Thần cấp, ở trước mặt của Hổ Nữu cũng chỉ có ảm đạm phai mờ. - Nữu muốn đánh mười cái! Hổ Nữu cười to nói.  Lăng Hàn cười hì hì, tay phải vồ một cái, Ma Sinh Kiếm đã xuất hiện ở trong tay. Nó lập tức lộ ra ý giãy dụa mãnh liệt. Nhưng ở trong Hắc Tháp, dù nó là Linh khí cấp mười thì có ích lợi gì, cũng bị Hắc Tháp khắc chế gắt gao. Hắn hơi suy nghĩ, lực lượng của Hắc Tháp lập tức vận chuyển, bắt đầu gột rửa ma khí trong Ma Sinh Kiếm. Nhưng hắn lập tức phát hiện, khí linh của Ma Sinh Kiếm đã dung hợp với ma khí, không cách nào phân cách. Nếu như luyện hóa ma khí, như vậy khí linh cũng sẽ chết theo. Hắn chỉ hơi do dự một chút, liền quyết định tiếp tục. Bởi vì một Linh khí cấp mười không thể để bản thân sử dụng có ý nghĩa gì? Khí linh tồn tại chỉ sẽ đưa đến tác dụng ngược, một khi rời Hắc Tháp sẽ không chút do dự đánh giết hắn. Đã như vậy, tất nhiên là diệt khí linh, sau này lại chậm rãi ôn dưỡng ra một cái là được. Oanh, lực lượng to lớn của Hắc Tháp cuốn qua. Chỉ trong nháy mắt, khí linh của Ma Sinh Kiếm và ma khí đồng thời dập tắt, không dư thừa mảy may. Lăng Hàn cầm bảo kiếm, nỗ lực kích hoạt ý chí võ đạo trên thân kiếm. Nếu như khí linh không chết, như vậy chỉ cần khí linh hỗ trợ, Linh khí cấp mười liền có thể bùng nổ ra sức mạnh của Phá Hư Cảnh, này đủ khiến Lăng Hàn hoành hành cả đại lục. Nhưng hiện tại khí linh chết, thì cần Lăng Hàn lấy lực lượng của bản thân đến kích hoạt ý chí võ đạo trên thân kiếm, thôi phát Linh khí chi uy. Hắn cố gắng nửa ngày, chỉ thấy trên thân kiếm miễn cưỡng có một mạch văn sáng lên.