Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua, Lưu Vũ Đồng, Lý Tư Thiền, Chư Toàn Nhi, Hách Liên Tầm Tuyết đều ở bên cạnh mình, mỗi một người đều mừng như điên, để trong lòng hắn cũng không khỏi cảm động nói: - Để các ngươi đợi lâu. Hổ Nữu ngáp một cái, lộ ra vẻ tẻ nhạt, đồng thời cũng có chút bất mãn, thật vất vả mang những đại tiểu yêu tinh này từ bên người Lăng Hàn đi, hiện tại lại trở về. - Mấy vị này là... Vợ chồng Lăng Đông Hành nhìn Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Nhu yêu nữ, lộ ra vẻ kinh diễm. Mặc dù bọn họ là Hổ Nữu sắp xếp ở đây, nhưng Hổ Nữu căn bản không hề tới nơi này, bởi vậy ấn tượng của vợ chồng Lăng Đông Hành đối với Hổ Nữu còn dừng lại ở thời kỳ trẻ thơ, hoàn toàn không thể liên hệ tới mỹ nhân tuyệt diễm kia. Lăng Hàn cười cợt nói: - Ta đến giới thiệu cho mọi người, đây là Hổ Nữu… Phốc! Vợ chồng Lăng Đông Hành, chư nữ Hách Liên Tầm Tuyết đều phun ra ngoài, bọn họ cái nào chưa từng thấy Hổ Nữu khi còn bé, nhưng luôn cảm thấy nha đầu này vĩnh viễn sẽ không lớn lên, bây giờ nhìn thấy đại cô nương như hoa như ngọc kia, để bọn họ cũng không thể tin tưởng. - Làm sao, Nữu không xinh đẹp như thế sao? Hổ Nữu rất bất mãn, chống eo nhỏ nhe răng. Bởi vậy, tất cả mọi người gật gù, đây tuyệt đối là Hổ Nữu. Sau một vòng giới thiệu, chúng nữ nhất thời đánh thành một mảnh, Nữ Hoàng chỉ mở miệng nói rồi vài câu, một cách tự nhiên để các nữ đều lấy nàng làm trung tâm, tín phục đến sát đất, mà vợ chồng Lăng Đông Hành thì lôi kéo Lăng Hàn hỏi liên tục. - Ồ, cha, mẹ, đây là xảy ra chuyện gì? Một bóng người hạ xuống, là một mỹ phụ ung dung hoa lệ, nàng là nói vợ chồng Lăng Đông Hành. Cha, mẹ? Lăng Hàn nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó bừng tỉnh. Vợ chồng Lăng Đông Hành cũng hơi có chút mặt đỏ, nói với Lăng Hàn: - Đến, đây là muội muội ngươi, Lăng Nguyệt Ngôn. - Ca? Mỹ phụ nhìn Lăng Hàn, lộ ra vẻ kinh ngạc. - Hừm, hắn chính là ca ca của ngươi, Lăng Hàn! Nhạc Hồng Thường lôi kéo tay của nữ nhi, hai nữ đứng chung một chỗ, quả nhiên, có năm sáu phần giống nhau. Lăng Hàn nhìn về phía phụ thân, không khỏi giơ ngón tay cái, cha cũng thật trâu bò, cho hắn một muội muội còn nhỏ tuổi hơn con trai của mình. Có điều, ở Tiên Vực tuổi tác thực không quá trọng yếu, mọi người động một chút là có thể sống mấy trăm triệu năm, thật muốn nghiêm khắc tính lên bối phận sẽ tính chết người a. - Ca! Lăng Nguyệt Ngôn giòn tan kêu lên. Lăng Hàn nở nụ cười nói: - Muội muội. - Đến, đi vào trước đi, chậm rãi lại nói. Lăng Đông Hành cười nói, cả đám cũng không thể vẫn ở bên ngoài nói chuyện. Bọn họ vào phòng, vợ chồng Lăng Đông Hành không thể chờ đợi được nữa mà hỏi Lăng Hàn những năm này trải qua, có điều Lăng Hàn chỉ hời hợt nói một chút, hoàn toàn không đề cập tới mình gặp phải các loại nguy hiểm, cũng không muốn để cha mẹ lo lắng. Nói xong chuyện của hắn, đương nhiên phải nói trở lại trên người vợ chồng Lăng Đông Hành. Trải nghiệm của bọn họ liền bình thản hơn nhiều, sau khi bị Hổ Nữu mang tới Tiên Vực, bọn họ liền dàn xếp ở đây, sau đó không cẩn thận liền sinh ra Lăng Nguyệt Ngôn, sau đó Lăng Nguyệt Ngôn lập gia đình, sinh ba con trai, sau đó ba con trai này lại cưới vợ sinh con. Bởi vậy thung lũng này liền trở nên náo nhiệt. Bởi vì người nhiều, để cho tiện quản lý, mới xây dựng lên một thế lực hình thức gia tộc, đương nhiên, cái này ở Tiên Vực quả thực chính là đùa giỡn, ngay cả một Trảm Trần Lão tổ cũng không có. Có điều, bởi vì người trong sơn cốc ngăn cách ngoại giới, miễn không được ếch ngồi đáy giếng, tự cao tự đại, lại thêm bọn họ tự giác còn có Côn Bằng Cung làm chỗ dựa, chậm rãi liền sinh ra bầu không khí ngạo mạn. Đến đời này đã không thể thu thập, cũng còn tốt, nơi này là dưới chân Côn Bằng Sơn, người bình thường căn bản không thể đến, người có tư cách đến cũng nể mặt Côn Bằng Cung không đi tính toán. Vậy thì để người trong cốc trở nên càng thêm hung hăng cùng ngạo mạn. - Vậy em rể ta đâu? Lăng Hàn hỏi. Lăng Hàn vừa hỏi, Lăng Nguyệt Ngôn lập tức nhíu mày. - Làm sao? Lăng Đông Hành liền vội vàng hỏi. Lăng Nguyệt Ngôn muốn nói lại thôi. - Ca ngươi lại không phải người ngoài, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nhạc Hồng Thường cũng hỏi. Ở dưới truy hỏi, Lăng Nguyệt Ngôn mới nói: - Là Dịch Phong. - Dịch Phong làm sao? Nhạc Hồng Thường truy hỏi. Dịch Phong này họ Trình, chính là trượng phu của Lăng Nguyệt Ngôn, cũng là cô gia của Lăng gia. Lăng Nguyệt Ngôn nói: - Dịch Phong nói, Côn Bằng Cung hủy diệt, mà Lăng gia ta lại có quan hệ không nói được với Côn Bằng Cung, muốn cùng ta cứt đứt tình vợ chồng, miễn cho Trình gia bị cuốn vào. - Cái gì! Lăng Đông Hành lập tức nổi giận, đột nhiên vỗ bàn. Lúc trước Trình gia vì leo lên Lăng gia, không biết ăn nói khép nép đến cỡ nào, cũng là Trình Dịch Phong biết dùng lời chót lưỡi đầu môi, lúc này mới để Lăng Nguyệt Ngôn chưa va chạm nhiều, ngây thơ trong sáng mê đến thần hồn điên đảo. Kỳ thực lúc đó Lăng Nguyệt Ngôn có rất nhiều lựa chọn, không biết bao nhiêu gia tộc thực lực cách xa Trình gia, nhưng Lăng Nguyệt Ngôn cuối cùng vẫn lựa chọn Trình Dịch Phong. Trình gia là thế lực Trảm Trần Cảnh, ở Côn Bằng Thiên tự nhiên là nhỏ đến không thể nhỏ hơn nữa, nhưng lại nhỏ cũng mạnh hơn Lăng gia, tại sao phải hao tổn trí dính sát? Tự nhiên là coi trọng sau lưng Lăng gia, quái vật khổng lồ như Côn Bằng Cung. Trình gia lựa chọn vì bọn họ mang đến lợi ích cực kỳ lớn, sau khi cùng Lăng gia kết thành thân gia, Trình gia từ Lăng gia đạt được rất nhiều đồ cưới quý giá, Lão tổ gia tộc thậm chí bởi vậy đột phá vào Phân Hồn Cảnh! Nhưng bây giờ thì sao? Côn Bằng Cung bị Tứ Hải Cung hủy diệt, Trình gia sợ Tứ Hải Cung thanh toán, tự nhiên muốn rũ sạch quan hệ với Lăng gia. Chỉ là cấp độ của Trình gia quá thấp, thời gian nhận được tin tức cũng muộn, cho đến hiện tại mới làm ra phản ứng. Nếu như Tứ Hải Cung thật muốn thanh toán, làm sao có khả năng chờ tới hôm nay? Nói tóm lại, nếu Lăng gia đã không có giá trị lợi dụng, ngược lại còn có khả năng tạo thành ảnh hưởng bất lợi với Trình gia, vậy tự nhiên đến lập tức bỏ qua bộ quần áo cũ này. - Cái gì, Côn Bằng Cung hủy diệt? Nhạc Hồng Thường đầy mặt kỳ quái, không phải Hổ Nữu còn đứng ở chỗ này sao. - Ta cũng không rõ ràng. Lăng Nguyệt Ngôn có chút mờ mịt, những người bọn họ tin tức đều quá mức bế tắc. Lăng Hàn chen lời nói: - Côn Bằng Cung xác thực phát sinh biến cố trọng đại.