Các nàng có thể thành công, một là thiên phú võ đạo của bản thân các nàng cực kỳ cao, có tư cách để Thiên Địa Bản Nguyên khom lưng, thứ hai là Hắc Long Vương lấy bí pháp suy yếu Thiên Địa Bản Nguyên chống lại, mới để hai nữ có thể dễ dàng thành công. Như nếu không, ngay cả Tiên Vương muốn thành công thu lấy Thiên Địa Bản Nguyên cũng cần ngàn vạn năm, hai nữ tính cả thời gian gia tốc trong Hắc Tháp cũng chỉ dùng hơn vạn năm mà thôi. - Lăng Hàn! Hổ Nữu nhào vào trong lồng ngực Lăng Hàn, tham lam hấp thụ khí tức trên người hắn. - Nhớ chết Nữu! Quá trình thu lấy Thiên Địa Bản Nguyên là không thể phân tâm, bằng không không chỉ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, còn có thể để Thiên Địa Bản Nguyên vứt bỏ, cái này xưa nay chỉ có một cơ hội. Vì lẽ đó, Hổ Nữu cũng nhịn tính tình, đối với nàng mà nói là một chuyện không đơn giản. Lăng Hàn cười ha ha, ôm Hổ Nữu ở tại chỗ xoay ba vòng. Nữ Hoàng cũng đánh tới, nàng khinh thường thiên hạ, yêu thích liền thẳng thẳng biểu đạt ra, căn bản sẽ không để bất luận người nào ở trong mắt. Lăng Hàn cũng ôm Nữ Hoàng, chỉ cảm thấy ôm hai nữ hắn liền nắm giữ toàn bộ thế giới, mà trong lòng cũng trở nên vô cùng kiên định, hắn nhất định phải bảo vệ phần hạnh phúc này. - Nữu muốn ra ngoài chơi! Hổ Nữu làm nũng ở trong lồng ngực Lăng Hàn, không nhịn được liền gọi lên, tính cách của nàng ham chơi, lần này liên tục bế quan hơn vạn năm, nàng tự nhiên là nhịn không được. Lăng Hàn hơi thay đổi sắc mặt, lắc đầu nói: - Nữu, ngươi tạm thời không thể rời đi nơi này. - Tại sao? Hổ Nữu kinh ngạc. Lăng Hàn thở dài, hơi do dự một chút, liền nói sự tình Côn Bằng Cung đã bị Tứ Hải Cung hủy diệt ra. - Oa, lão yêu bà đáng ghét, Nữu muốn giết nàng! Sau khi Hổ Nữu nghe xong, nhất thời tức giận đến kêu to oa oa. Nàng xác thực không thích Long Nguyệt Tích đối với mình quản đến quản đi, nhưng qua nhiều năm như thế, nàng tự nhiên cũng sản sinh tình cảm sâu sắc với Long Nguyệt Tích, như tôn nữ bướng bỉnh thương yêu nãi nãi. Côn Bằng Cung diệt hay không nàng không quan tâm, nhưng Long Nguyệt Tích chết làm cho nàng trở nên vô cùng phẫn nộ, muốn nhảy ra Hắc Tháp đi liều mạng với Thương Chỉ Vi. Lăng Hàn đương nhiên sẽ không đáp ứng, đối phương đang lo Hổ Nữu không xuất hiện, đi ra ngoài thực sự là đưa thức ăn. Hắn không ngừng an ủi cùng khuyên bảo, Nữ Hoàng cũng “bất kể hiềm khích lúc trước”, khuyên Hổ Nữu vài câu, lại thêm phía sau Nhu yêu nữ cùng Thiên Phượng Thần Nữ tới, bốn người cuối cùng cũng coi như tạm thời thuyết phục Hổ Nữu. - Nữu muốn tu luyện, Nữu muốn trở thành Thiên Tôn, treo lên đánh lão yêu bà kia! Hổ Nữu đỏ mắt lên nói, nha đầu này từ trước đến giờ không thích tu luyện, nhưng hôm nay nói lời như vậy, có thể thấy được thương tâm cùng phẫn nộ cỡ nào. Lăng Hàn gật gù, Hổ Nữu có thể chuyển bi thống thành động lực tu luyện là chuyện tốt, chỉ mong chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến tính cách của tiểu nha đầu, một người rộng rãi biến thành công cụ chỉ biết báo thù. Hắn ra Hắc Tháp, bắt đầu ngẩn người. Bảy năm trôi qua, tuy Thương Chỉ Vi vẫn không có bức bách hắn, nhưng hắn cũng hoàn toàn không có tìm được biện pháp rời đi, thật giống như chỉ có hắn bước vào Tiên Vương, nắm giữ tư cách ở trên tốc độ sánh ngang Thương Chỉ Vi, mới có thể thoát vây rời đi. Làm sao bây giờ, Hổ Nữu không thể rời Hắc Tháp, vậy thì cả đời không có thể đột phá Tiên Phủ, như vậy sao được? Oành oành oành, ngay ở thời điểm hắn khổ não, cửa lớn vang lên. Bảy năm qua không biết có bao nhiêu người bái phỏng hắn, hiện tại hắn là người tâm phúc thứ nhất ở trước mặt Thương Chỉ Vi, ai không muốn cùng hắn tạo mối quan hệ, chỉ là hắn vẫn luôn bế quan tu luyện, người khác cũng chỉ có thể nhìn. Hiện tại có người đến bái phỏng, Lăng Hàn đương nhiên sẽ không kỳ quái, hắn nguyên bản lại muốn tiến vào Hắc Tháp, nhưng ngẫm lại buồn bực mất tập trung, chẳng bằng tìm một người trò chuyện, dời đi chú ý. Hắn đi mở cửa, chỉ thấy cửa đứng một thanh niên, nhìn thấy Lăng Hàn liền lập tức ôm quyền thi lễ một cái nói: - Tại hạ Phó Hà, là thị vệ của Lâm Tuyên đại nhân, bái kiến Lăng thiếu. Người của Lâm Tuyên? Lăng Hàn đối với Lâm Tuyên đương nhiên sẽ không có hảo cảm gì, nhưng cái gọi là không đánh mặt người cười, hắn cũng lười bày biện sắc mặt với một hạ nhân, liền cười nói: - Có chuyện gì? - Là như vậy, Quảng Hóa Thiên gần đây phát hiện một bí cảnh, hấp dẫn rất nhiều thiên tài, cao thủ đi mạo hiểm, Lâm Tuyên đại nhân, An Nhiên đại nhân đều quyết định muốn đi tìm tòi. Phó Hà xếp tư thái đến mức thấp nhất. - Lâm Tuyên đại nhân bảo tại hạ lại đây, hỏi Lăng thiếu có hứng thú cùng hay không đi. Đương nhiên có, nhưng Thương Chỉ Vi sẽ thả đi sao? Hơn nữa Lâm Tuyên sẽ tốt bụng như vậy sao? Tám phần mười là muốn ở trong bí cảnh xuống tay với hắn. Lăng Hàn cười nhạt: - Nếu như Lâm Tuyên có thể nói động Vi di, ta ngược lại muốn đi mở mang một hồi. - Linh Nhạc Tiên Vương đối với Cung chủ đại nhân vẫn còn có chút ảnh hưởng, nếu Lăng thiếu nguyện đi, vậy Lâm Tuyên đại nhân tự nhiên sẽ thỉnh cầu Linh Nhạc Tiên Vương ra tay, nêu ý kiến với Cung chủ đại nhân. Phó Hà nói. Lăng Hàn kinh ngạc, đường đường Tiên Vương, hơn nữa còn là nhân vật tầng bảy, lại sẽ vì Phân Hồn nho nhỏ như hắn cố ý đi một chuyến? Xem ra, Linh Nhạc Tiên Vương đối với sự tình của đồ đệ cũng rất để bụng a, không tiếc mình trần ra trận, chế tạo cơ hội giết hắn cho đồ đệ. Có điều thật có thể rời Tứ Hải Cung, Lăng Hàn rất muốn tóm lấy cơ hội này, hắn có Hắc Tháp, đây chỉ có Thương Chỉ Vi mới biết, ngay cả Linh Nhạc Tiên Vương cũng cũng không biết sự tình của Duyên Sinh Thiên Tôn. Sự tình rất thuận lợi, vẻn vẹn sau ba ngày, Trần quản sự liền thay Thương Chỉ Vi truyền lời, để chính hắn quyết định có muốn đi bí cảnh kia hay không, mà muốn đi, bên trong bí cảnh nhiều nguy hiểm, cần phải cẩn thận. Lăng Hàn lựa chọn đương nhiên là đi. Bởi vậy, khi Trần quản sự mang Lăng Hàn, Thương Chỉ Vi còn cố ý để hắn cùng An Nhiên gặp nhau, không đề cập sự tình của Hổ Nữu chút nào, chỉ bảo bọn hắn cẩn thận, hiền lành như mẹ. Điều này làm cho An Nhiên tức giận đến siết tay, cái này vốn là nàng độc hưởng, hiện tại phải chia sẻ với Lăng Hàn, làm cho nàng khó có thể tiếp thu. Được, để ngươi cướp đồ vật của ta, sau khi tiến vào bí cảnh liền cho ngươi xem! Nàng thầm nói. - An Nhiên... Thương Chỉ Vi đột nhiên nhìn lại.