Hổ Nữu hiếu kỳ, chỉ về phía cây cầu màu đen nói: - Vậy còn cây cầu này? - Cây cầu màu đen này được gọi là chí tôn thiên đạo, đến nay còn không ai có thể leo lên. Phó Nhạc nói. Chí tôn thiên đạo! Lăng Hàn nhìn kỹ, kỳ thực mỗi một cây cầu đều do một con rồng hình thành, chổ liên tiếp với bọn họ chính là đuôi rồng, thân cầu là thân rồng, tin tưởng một bên khác chính là đầu rồng. Đại đạo màu vàng không giống, mỗi một toà đều do chín con rồng đan dệt thành, từng cái từng cái vuốt rồng nở lồi, cho thấy khí phách vô tận. Đặc thù nhất đương nhiên là đại đạo màu đen, do chín mươi chín con rồng tạo thành, như hoàng giả, lăng tiêu tuyệt thế. Ở lúc bọn hắn nói chuyện, đã có người tiến lên xúc động Long kiều, người rất nhiều, bởi vậy Long kiều không ngừng lóe lên ánh sáng, thật giống như đang khảy đàn, cực kỳ náo nhiệt. Nhưng quả nhiên như Phó Nhạc nói, không có một người có thể xúc động Long kiều màu vàng. Một kỷ nguyên mới chỉ có mấy trăm người có thể leo lên, người nào cũng là Vương trong Vương, bá trong bá. Đương nhiên cũng bởi vì hạn chế một trăm triệu năm mở ra một lần, cùng vượt qua ngàn vạn tuổi không thế tiến vào, để gần chín phần mười thiên kiêu tuyệt đỉnh vô duyên nơi này, nếu không thì, trên lý thuyết nhân số có thể tăng gấp mười lần. Vù, một luồng khí thế hùng kỳ bá tuyệt cuốn qua, giữa bầu trời xuất hiện một người. Đây là một nam tử thân hình thon dài, bận thanh sam, tiêu sái đến tột đỉnh. - Thiên Thanh Nguyệt! - Dĩ nhiên là Thiên Thanh Nguyệt, không nghĩ tới hắn cũng đến nơi này. - Trời ạ, đây chính là Đế giả xếp hạng thứ ba Phổ An Thiên! - Nếu như có thể đạt được chỗ tốt của Bách Long Bí Cảnh, vậy hắn sẽ không còn ngang hàng Hạ Hậu Thông, Dư Hoa Thanh, Chúc Tuệ Vân nữa, mà là đế vương độc nhất vô nhị. - Ồ, hắn không phải ở ba vị trí đầu sao, tại sao có thể có ba người ngang hàng hắn? - Đó là bởi vì năm đó Dư Hoa Thanh không có tham dự Đế giả bài vị chiến, nhưng thực lực của hắn được công nhận là có thể tiến vào ba vị trí đầu, bởi vậy, bốn người này vẫn lấy ra cùng một chỗ nói. - Thực lực bốn người này tương đương, vẫn không có phân ra người nào mới là đế vương duy nhất, nhưng tin tưởng sau lần tranh cướp này, sẽ được định ra. Xuất hiện nhân vật siêu cấp như vậy, tự nhiên miễn không được bị người nghị luận, Lăng Hàn ở một bên nghe, không khỏi nhìn Thiên Thanh Nguyệt. Người này... sâu không lường được! - Ngươi biết người này sao? Lăng Hàn hỏi Phó Nhạc, tuy hai người không thuộc về một Thiên Vực, nhưng Thiên Thanh Nguyệt tựa hồ rất nổi tiếng, có thể Phó Nhạc biết chút ít cái gì cũng không nhất định. Có điều, Phó Nhạc lắc lắc đầu, ngay cả Tiên Vương cũng đi không được mấy Thiên Vực, huống chi là tiểu nhân vật như hắn. - Thiên Thanh Nguyệt, tu vi Thiên Hồn đỉnh cao, lần này sau Thiên Long bí cảnh, phỏng chừng hắn liền mở ra Tiên Phủ. Một thanh âm đột nhiên vang lên ở phía sau Lăng Hàn. Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, là Đô Thiếu Tuấn. Đối phương chính là người của Phổ An Thiên, hơn nữa còn là cấp bậc Đế giả, đương nhiên sẽ không xa lạ Thiên Thanh Nguyệt. - Thiên Hồn đỉnh cao sao? Lăng Hàn lẩm bẩm. Hắn tràn ngập tự tin với mình, nhưng chắc chắn sẽ không mù quáng. Sức chiến đấu của hắn hiện tại xác thực rất mạnh, đặc biệt là nắm giữ phương pháp Bản Nguyên trùng kích, trong nháy mắt bộc phát ra sức chiến đấu cực kỳ khủng bố. Thế nhưng, muốn chiến thắng Đế giả Thiên Hồn đỉnh cao, cái này vẫn là tràn đầy bất ngờ. - Cũng thật là muốn cùng hắn so chiêu. Vù, cánh cửa ở giữa bầu trời lóe lên ánh sáng, chỉ thấy lại có một người tiến vào bí cảnh, mà hắn cũng đồng dạng gây nên náo động. - Hạ Hậu Thông! Đây là một tên Đế giả vô thượng khác của Phổ An Thiên, có thể sánh vai Thiên Thanh Nguyệt. - Hạ Hậu! - Thiên Thanh Nguyệt! Hai tên siêu cấp Đế giả nhìn chằm chằm đối phương, có thể nhìn thấy trong mắt bọn họ có chiến ý rừng rực, thật giống như lúc nào cũng có thể bạo phát đại chiến. - Ha ha, ta không có bỏ qua cái gì chứ? Trong một tiếng cười dài, chỉ thấy một thanh niên tiến vào bí cảnh. - Dư Hoa Thanh! Người phía dưới kinh ngạc thốt lên, cũng thật vừa vặn, ba vị Đế giả vô thượng lại sẽ ở trong cùng một lúc xuất hiện. Vẫn không có chờ mọi người thở ra một hơi, lại một vị Đế giả giá lâm. Lúc này là một cô gái, xinh đẹp như hoa, một thân quần áo trắng thuần nhưng không che giấu được tuyệt đại phong hoa, khiến người ta tim đập thình thịch. - Chúc Tuệ Vân! Tứ đại Đế giả tụ hội, đại biểu mạnh nhất trong Phân Hồn Cảnh của toàn bộ Phổ An Thiên. Tuy Phổ An Thiên còn có Đế giả khác, nhưng so với bốn người này là hoàn toàn không ở cùng một cấp độ. - Cần cù bù thông minh. Đô Thiếu Tuấn nói. - Lăng huynh, chúng ta không sánh bằng bốn tên biến thái kia, nhưng Bách Long tranh bá không phải người thực lực mạnh nhất có thể cười đến cuối cùng, còn phải xem cơ duyên. - Đi đầu một bước, liền thêm một phần cơ hội. Hắn nhanh chân đi ra ngoài, đi xúc động ba ngàn Long kiều. Một lát sau, chỉ thấy có tám cây Long kiều đồng thời sáng lên. Chuyện này ý nghĩa, Đô Thiếu Tuấn có tám lựa chọn, mỗi một Long kiều hắn đều có thể đi. Hắn do dự một chút, lựa chọn Long kiều ngoài cùng bên trái. Tám cây Long kiều này đều tương quan với đại đạo hệ thủy, cũng là đại đạo hắn chủ tu, là đạo tắc gần gũi, vì lẽ đó đồng thời lóe sáng, mời hắn. - Không hổ là Đô Thiếu Tuấn, có thể đồng thời xúc động tám cây Long kiều. - Đáng tiếc, chỉ cần xúc động một Long kiều nữa, liền có thể hình thành biến chất, đạt được Long kiều màu vàng tán đồng. - Đây chính là chênh lệch giữa Đế giả cùng Đế giả đỉnh cấp, chỉ là một tia, nhưng chính là một tia này hình thành khác biệt một trời một vực. Đô Thiếu Tuấn nhanh chân mà đi, dần dần đi xa, không nhìn thấy thân hình nữa. - Ta đến! Phó Nhạc nhảy ra ngoài. Phó Nhạc cũng đi xúc động Long kiều, một lát sau, có năm cây Long kiều đồng thời phát quang. Trước Lăng Hàn gặp qua rất nhiều lần, võ giả bình thường chỉ có thể xúc động một Long kiều, mà Vương giả thì chí ít là hai cái, nhiều nhất cũng chỉ ba cái. Mà Hoàng giả, có thể đồng thời xúc động số lượng Long kiều ở bốn đến sáu cái. Đế giả là bảy đến chín, đạt đến chín cái sẽ hình thành biến chất, được Long kiều màu vàng tán thành. Phó Nhạc có thể đồng thời xúc động năm cây Long kiều, thiên phú như vậy ở trong Hoàng giả cũng có thể xếp hạng trung thượng du, tương đối khá. - Lăng huynh, ta đi trước một bước.