- Không không không, cái này không thể xem như là cộng hưởng, mà là lợi dụng tính độc lập của Thiên Địa Bản Nguyên, đụng vào lẫn nhau, để chúng nó mở ra một tia phong ấn, bùng nổ ra lực phá hoại vượt qua cảnh giới. - Thời gian va chạm càng dài, phong ấn mở ra liền càng nhiều, lực phá hoại tự nhiên càng đáng sợ. - Ta chỉ cần chưởng khống mức độ là được. Lăng Hàn thử nghiệm lần thứ hai, lần này hắn để bốn Thiên Địa Bản Nguyên va chạm càng lâu một chút, oanh, một đòn đáng sợ đánh ra, trong vạn dặm quanh người hết thảy đều hóa thành hư vô. - Oa! Hắn há miệng, phun ra một ngụm máu tươi, màu vàng óng. - Thiếu một chút lại chết! Hắn lau mồ hôi lạnh, đây thực sự là đi bên bờ sinh tử, vừa nãy hắn để bốn Thiên Địa Bản Nguyên va chạm thời gian lâu dài một chút, nổ ra uy lực tăng vọt, nhưng cùng lúc cũng tạo thành trọng thương với bản thân hắn, để toàn bộ thần cốt sụp đổ. Chỉ cần lại lâu một chút xíu, hắn khẳng định ngỏm rồi. - Chơi đến hồi hộp a! Hắn tự giễu nói, vận chuyển một giọt Bất Diệt Chân Dịch, thương thế lập khỏi hẳn. Cái tổn thương này là chính hắn tạo thành, lưu ý chí võ đạo ở trong cơ thể mình đương nhiên không thể hình thành xung đột với bản thân hắn, bởi vậy Bất Diệt Chân Dịch vận chuyển liền có thể làm cho thần cốt khôi phục. Tiểu Tháp đã tức giận đến chẳng muốn nhìn hắn, không nói câu nào. Lăng Hàn không ngừng cân nhắc, hắn muốn ở uy lực cùng an toàn trong lúc đó tìm được một điểm thăng bằng. Ngoại giới lại ba ngày đi qua, Lăng Hàn cuối cùng ngừng lại. - Đại công cáo thành! Hắn lộ ra nụ cười. - Có điều, lợi dụng bốn Thiên Địa Bản Nguyên va chạm bùng nổ ra một đòn tuyệt thiên tuyệt địa, điều này có thể tính là thực lực của ta sao? - Nghiêm chỉnh mà nói, cái này cũng là dựa dẫm ngoại lực, chỉ là cái ngoại lực này bị ta thu vào trong cơ thể mà thôi. - Cảnh giới của ta bây giờ quá thấp, liền mượn dùng một chút ngoại lực a, đợi ta đạt tới đỉnh cao, vậy bản thân ta chính là mạnh nhất. Lăng Hàn ra Hắc Tháp, hỏi các nữ tình huống mấy ngày nay. - Có a, vô số thiên tài tập hợp, chờ Bách Long tranh bá chiến bắt đầu. Hổ Nữu nói. Lăng Hàn không khỏi cười nói: - Đúng, Bách Long tranh bá chiến này khi nào thì bắt đầu? Hắn chạy tới dự thi, nhưng ngay cả thời gian cử hành thi đấu cũng không biết. - Hình như mười mấy ngày nữa. Nữ Hoàng nói. - Là đánh lôi đài chiến sao? Lăng Hàn hỏi. - Không phải. Nữ Hoàng lắc đầu. - Có người nói là tiến vào một thiên địa bí cảnh, ở nơi đó tiến hành một loại tranh tài nào đó, dẫn đầu đi ra, hoặc là lên đỉnh một vương tọa nào đó, hoặc đạt được bảo vật gì, chính là người thứ nhất, sẽ nhận được lực lượng của Bách Long bí cảnh quán thể, chỗ tốt vô cùng. Nghe nàng nói như vậy, Lăng Hàn biết Nữ Hoàng cũng không hiểu rõ Bách Long tranh bá chiến. Hắn đi tìm Phó Nhạc, tỉ mỉ tìm hiểu một chút. - Ở trong Bách Long bí cảnh, tổng cộng có ba ngàn đại đạo, cái đại đạo này là chỉ từng con đường, không phải là thiên địa đại đạo. Phó Nhạc giải thích. Lăng Hàn không khỏi nhe răng nói: - Cái này ta rõ ràng, không cần coi ta là kẻ ngu si, cố ý giải thích một chút. - Khà khà, cái này không phải sợ ngươi sẽ hiểu lầm sao. Phó Nhạc cười nói, da mặt rất dày. - Được, ngươi nói tiếp. - Chúng ta tiến vào Bách Long Bí Cảnh, liền phải đi Tam Thiên Đại Đạo này, chỉ có đi qua Tam Thiên Đại Đạo này, mới có thể triển khai tranh cướp chân chính, nhưng cụ thể là cái gì ta cũng không rõ lắm. Phó Nhạc nói. Có chút ý nghĩa. - Sau Bách Long tranh bá chiến chính là luyện đan thịnh hội sao? Lăng Hàn hỏi. - Ừm. Phó Nhạc gật đầu. - Mỗi lần đều là như vậy, mặc kệ Bách Long tranh bá chiến kéo dài bao lâu, sau đó đều là tỷ thí luyện đan, vì lẽ đó ngươi không cần lo lắng. Điều kiện tiến vào Bách Long Bí Cảnh là ngàn vạn tuổi trở xuống, mà khoảng cách thời gian mở ra là một trăm triệu năm, chuyện này ý nghĩa là không có ai có thể đi vào hai lần, bởi vậy hết thảy ở trong đó cũng chỉ có thể là nghe người ta nói. - Vậy thì chờ Bách Long Bí Cảnh mở ra. Mấy ngày kế tiếp, Lăng Hàn chuyên tâm nghiên cứu tứ đại Thiên Địa Bản Nguyên, hắn xưng là Bản Nguyên trùng kích, hiện tại là bốn, sau này liền có thể là năm đạo, bảy đạo, chín đạo! Phó Nhạc cùng đám người Đô Thiếu Tuấn lại sống như keo như sơn, bọn họ đều là nhị thế tổ, tính nết hợp nhau, tự nhiên hợp ý. Rất nhanh, mười ba ngày đi qua. Oanh, toàn bộ thành thị đều phát ra tiếng vang ầm ầm, vô luận là ở góc nào cũng có thể nghe được rõ ràng, mà khi mọi người đi ra, chỉ cần ngẩng đầu nhìn một chút, liền có thể phát hiện giữa bầu trời có hơn Bách Long hư ảnh quấn quanh. Cuối cùng, những Long Ảnh này tạo thành một cánh cửa. Bách Long Bí Cảnh, mở ra. - Đi! Từng bóng người nhảy về phía cánh cửa giữa bầu trời, xèo xèo xèo, khi bóng người xuyên qua cánh cửa kia, liền lập tức biến mất không còn tăm hơi. Đó là một bí cảnh. Lăng Hàn cùng đám người Nữ Hoàng cũng dồn dập bay lên, nhào về phía cánh cửa kia. Coong coong coong coong, từng bóng người như xuyên qua vùng lầy, tràn ngập cảm giác vướng víu, nhưng sau khi xuyên qua cửa vào này, bọn họ lại đột nhiên có loại cảm giác toàn thân buông lỏng. Lăng Hàn phát hiện mình đang đứng ở trên một vách núi cheo leo, mà vô số cây cầu là liên tiếp vách núi này, đếm một chút, không nhiều không ít, vừa vặn ba ngàn. Đây chính là Tam Thiên Đại Đạo. Đại đạo đương nhiên không chỉ ba ngàn, nhưng vẫn lấy Tam Thiên Đại Đạo đến chỉ đại thế. Lăng Hàn phát hiện, trong đó có 2990 cái đại đạo cực kỳ phổ thông, không khác cây cầu tầm thường, mà mười cái cuối cùng lại không giống. Chín cái màu vàng, một cái màu đen. - Vô số năm, chỉ có 321 người có thể bước lên chín đại đạo màu vàng kia, bình quân một chút, thậm chí mỗi lần đều không đủ một người. Phó Nhạc nói. - Lăng huynh, ngươi biết cái này có bao nhiêu năm sao? - Chí ít một kỷ nguyên! - Có điều, mỗi người có thể leo lên đại đạo màu vàng, chí ít cũng đã trở thành Tiên Vương tầng năm! Một kỷ nguyên, lại chỉ có 321 người có thể bước lên chín đại đạo màu vàng này, có thể thấy được độ khó cao. - Những đại đạo này không phải ngươi muốn đi lên liền đi lên, nhất định phải để tâm xúc động, chi đại đạo nào tu càng tiếp cận Đạo ngươi, đại đạo đó sẽ phát sáng, bằng không ngươi bước lên đạo khác, sẽ lập tức trượt chân rơi xuống. - Ở đây, ngươi cũng đừng nghĩ phi hành, mà người từ trên vách núi này ngã xuống... Còn chưa từng nghe nói có người có thể sống sót đi ra.