Một vị cường giả Bát Liên a, bị Lăng Hàn một chiêu miểu sát, cái này quá khó mà tin nổi. Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói: - Các ngươi có Tiên Linh của các ngươi, ta đương nhiên cũng có của ta, vừa nãy ta là vận dụng Tiên Linh lực. Như thế vừa nhìn, Tiên Linh của các ngươi thực không ra sao, ta nghịch một cảnh giới lớn cũng có thể miểu sát các ngươi, ai! Hắn lắc đầu, vẻ mặt khinh bỉ. Bọn người Tiêu Tuấn giận dữ, nhưng không lời nào để nói. Sự thực thắng hùng biện. - Giết những người ngoại lai kia, tiến hành huyết tế! Âm thanh của Lan Thiên Dương đột nhiên truyền tới. Cái gì! Nghe nói như thế, mọi người giật mình. Người ngoại lai hoảng sợ, là tuyệt đối không ngờ đảo dân sẽ trở mặt với bọn họ, trước không phải còn rất tốt sao, mọi người cùng nhau chống lại Thú triều, còn nói muốn cùng một chỗ bái Tiên Linh, sau này chính là người một nhà. Mà đảo dân cũng cực kỳ khiếp sợ, Đảo chủ đại nhân lại muốn vận dụng huyết tế! Đây là thủ đoạn cuối cùng. Sau khi vận dụng huyết tế, hai pho tượng Tiên Linh sẽ tạm thời cung cấp lực lượng mạnh hơn, nhưng lực lượng quán thể mạnh như thế, sẽ làm người chịu đựng ở sau đó đại thương, bởi vậy, đây là thủ đoạn cuối cùng. Hiện tại muốn vận dụng huyết tế, nói rõ Lan Thiên Dương cùng Xa Nguyên Hoa gặp phải nguy cơ thế nào? - Nhanh, còn lo lắng làm gì? Lan Thiên Dương quát, hắn cùng Xa Nguyên Hoa đã tiếp cận biên giới tan vỡ, Tiểu Cốt vốn là quái vật bất tử, còn tiếp tục đánh như vậy nữa, bọn họ nhất định sẽ chơi xong. Đám người Tiêu Tuấn nghiêm nghị, sau đó dùng vẻ mặt hung thần ác sát nhìn chằm chằm hết thảy người ngoại lai. Huyết tế, cần đương nhiên không phải chỉ là máu tươi, còn có tính mạng. Trên thực tế, lực lượng sinh mệnh mới là đồ vật huyết tế cần, hơn nữa, sinh mệnh lực hiến tế càng đầy đủ, càng nhiều, hiệu quả của huyết tế liền càng tốt. - Giết! Đám người Tiêu Tuấn dồn dập ra tay, giết về phía đám người Tần Vĩ. Thế nhưng, mọi người lại rất tự giác bỏ qua Lăng Hàn. Không dám đánh a. Cái tên này chỉ dùng một chiêu liền đánh giết cường giả Bát Liên, thuận tiện còn tai vạ tới một đám đông người, ai còn dám ra tay với hắn? Thậm chí ngay cả tiếp cận cũng không dám, có thể tránh bao xa liền tránh bấy xa. Lăng Hàn không khỏi sờ cằm, hắn đáng sợ như thế sao? - A! Đảo dân ra tay, không thiếu cường giả cấp bậc Bát Liên, đây chính là tương đương với Tiên Phủ Cảnh, mà phương diện người ngoại lai chỉ có Tần Vĩ là Tiên Phủ Cảnh, thì làm sao chống lại giết chóc như vậy? Phốc phốc phốc, lập tức liền có mấy người bị đánh giết, bị lấy đầu, máu tươi phóng lên trời. Mỗi giết một người, những đảo dân này sẽ bày ra một loại tư thế cổ quái, thật giống như quỳ lạy, lại giống như đang khiêu vũ. Đây là nghi thức huyết tế. Vù, hai tượng đá bắt đầu biến hóa kỳ dị, thật giống như trời hạn lâu gặp mưa, sức sống dần sinh. Huyết tế có hiệu quả. Sức chiến đấu của Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương nhất thời tăng vọt một đoạn, từ trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng chậm lại, nếu như mạnh hơn một chút, bọn họ thật có thể áp chế Tiểu Cốt, giết là giết không được, nhưng có thể nhốt lại, chiếm được thời gian rút đảo dân đi. Lăng Hàn lập tức nhướng mày, hắn cũng không muốn để những người này chạy. Đi phá hoại huyết tế. - Lăng thiếu, cứu mạng! Có người ngoại lai miễn cưỡng giết tới, cầu cứu Lăng Hàn. Có đảo dân nguyên bản đang đuổi giết hắn, nhưng phát hiện sắp tiếp cận Ma Vương Lăng Hàn, lập tức sợ đến dưới chân phanh lại. Lăng Hàn nhìn lướt qua, người cầu cứu hắn lại là tên trước kia tố cáo hắn. Hắn không khỏi kinh ngạc, người này vô liêm sỉ đến cỡ nào a? Xèo xèo xèo, nhìn thấy người này “tị nạn” thành công, những người khác cũng dồn dập chạy tới, xem Lăng Hàn là ô dù. Những người này... Đại bộ phận đều là lúc trước kêu gào Lăng Hàn hung hăng nhất. Hơn nữa, những người này tạm thời chạy trốn ra nguy hiểm, thậm chí ngay cả cảm tạ Lăng Hàn một tiếng cũng không. Dưới cái nhìn của bọn họ, mọi người đều là người ngoại lai, tự nhiên phải đồng sức đồng lòng, có đúng hay không? Lăng Hàn lắc lắc đầu, thực sự là một đám đồ bỏ đi, sống sót cũng là sỉ nhục. Không thể cho đảo dân huyết tế, vậy hắn đến làm kẻ ác đi. Oành! Lăng Hàn ra quyền, hỏa diễm thiêu trời, một đòn liền đốt người kia thành tro tàn. Hắn con mẹ nó, coi mình là Thánh Mẫu sao? Còn lấy đức báo oán? Hắn ngốc sao? - Lăng Hàn, ngươi đang làm gì? - Chúng ta đều là từ một chỗ đến! - Ngươi quả thực không phải người! - Lăng thiếu, tha mạng! Đám người ngoại lai đều kinh ngạc thốt lên, có trách cứ Lăng Hàn, có cầu xin, nhưng cũng chỉ vì mạng sống mà thôi. - Một đám cặn bã, không xứng sống ở trong vùng thế giới này. Vẻ mặt của Lăng Hàn lạnh lùng, đại khai sát giới. Nếu như những người này ở trên đảo biểu hiện chỉ cần hơi chính khí một chút, cốt khí một chút, vậy hắn không ngại thu những người này vào trong Không Gian Thần Khí, bằng năng lực của mình giúp đỡ một chút. Nhưng hiện tại? Các ngươi vẫn là nhanh một chút chết đi, tuyệt đối đừng thêm rối loạn nữa. Người ngoại lai dồn dập chạy trốn, nhưng bọn họ lập tức bi kịch phát hiện, cái này trước có hổ, sau lại có sói, chờ đợi bọn họ đều là đồ đao. - A! Tiếng kêu thảm thiết không dứt, một cái tiếp một cái ngã xuống. Lăng Hàn không hề đồng tình, thiện tâm của hắn từ lúc những người này thay đổi thất thường đã hao mòn không còn. Giết! Tâm hắn như sắt, triển khai Diệt Thiên Cửu Kiếm, dung hợp Kim Chi Bản Nguyên, lực phá hoại cực kỳ đáng sợ, chỉ cần bị dính đến một tia, ngay cả Địa Hồn cũng bị chém thành cặn bã. Có điều, trong đảo dân chung quy có cường giả cấp bậc Bát Liên, vẫn có mấy người ngoại lai bị bọn họ đánh giết, huyết tế, để sức chiến đấu của Xa Nguyên Hoa cùng Lan Thiên Dương lại tăng vọt một đoạn. Nhưng số lượng này còn thiếu rất nhiều, sau khi hết thảy người người ngoại lai đều bị đánh giết, sức chiến đấu của bọn họ vẫn không đủ để trấn áp Tiểu Cốt. - Lại giết! Lại giết! Lan Thiên Dương lớn tiếng kêu lên. Còn muốn giết? Giết ai? Người ngoại lai chỉ còn dư lại Lăng Hàn, đừng nói giết không xong, coi như giết, cũng không thể tăng hiệu quả của huyết tế lên bao nhiêu. Như vậy, lại giết là có ý nghĩa gì? Chỉ có thể giết người mình. Tiêu Tuấn dung sắc lạnh lẽo nói: - Các ngươi nghe được Đảo chủ nói chưa! Nhất thời, vài tên cường giả Bát Liên lập tức ra tay, vô tình giết chóc người bên cạnh. Phốc phốc phốc phốc, từng cái đầu người bay lên, huyết tế lần thứ hai triển khai.