Vấn đề là, cả sơn cốc này to lớn như thế, đi đâu để tìm đây? - Vậy... Tùy tiện đi. Lăng Hàn nói. Nữ hoàng, Hổ Nữu, Nhu Yêu Nữ đương nhiên sẽ không phản đối. Nghiêm Tiên Lộ lại cùng bọn họ mỗi người đi một ngả. Thứ nhất hắn không muốn quấy rầy “người một nhà” Lăng Hàn nữa. Thứ hai, tiếp theo chính là tìm kiếm Liệt Diễm Lôi Kích Mộc. Điều này phải xem vận khí của từng người, không phải thực lực mạnh thì nhất định có được. - Một quỷ đáng ghét cuối cùng cũng đã đi. Nhưng một quỷ đáng ghét khác vẫn còn ở đây! Hổ Nữu nhìn Nhu Yêu Nữ nói. Da mặt Nhu Yêu Nữ cũng đủ dày. Nàng căn bản không có nghe vào trong tai. Điều này khiến cho Hổ Nữu lại lộ ra hung quang. Bốn người thực sự tùy tiện đi dạo. Ở trong sơn cốc lớn như vậy, quả thực không biết nên chạy đi đâu. Có lẽ, bọn họ phải ở chỗ này nghỉ ngơi hơn mấy trăm nghìn năm cũng không biết chừng. Thật may, Tam Hoa Cốc cũng không có mở ra. Qua thời gian nhất định sẽ đi ra. Nếu không sẽ có hạn chế sát cơ lớn, khiến cho bọn họ có thể ung dung tìm kiếm. Vì một đạo thiên địa bản nguyên, đây là đáng giá. Khắp nơi trong sơn cốc là những quái vật mọc đầy gai nhọn. Đối với bốn người Lăng Hàn mà nói, điều này cũng không đáng ghét. Mà là đưa cho bọn họ, bảo vật Tiên Vương Huyết Thạch chứa quy tắc giết chóc, vô giá. Một lần di chuyển này chính là bảy năm. Trong lúc đó bọn họ cũng không có lãng phí thời gian, đều cố gắng tìm hiểu quy tắc giết chóc và Diệt Thiên Cửu Kiếm. Xoẹt! Tia chớp đột nhiên từ trên bầu trời bổ xuống, khiến cho bốn người đều bị dọa giật mình Tia chớp này đánh xuống đặc biệt đột ngột, hơn nữa uy lực rất mạnh. Chỉ riêng khí tức nó phát ra đã khiến cho người ta ớn lạnh. Chí ít, Lăng Hàn cảm thấy nếu mình bị bổ trúng một cái, khẳng định xong đời. - Đây là Thiên Kiếp! Lăng Hàn nói. Tuy rằng tia chớp này từ trên đỉnh đầu của bọn họ bổ xuống, lại hết sức quỷ dị tránh bốn người bọn họ, khéo đến mức không thể tưởng tượng nổi. Chỉ có một nguyên nhân. Đây là Thiên Kiếp. Chỉ nhằm vào riêng một cá thể. Như vậy chỉ cần người khác không chủ động nhúng tay vào, có đứng ở gần cũng sẽ không bị Thiên Kiếp trực tiếp đánh đến. Dĩ nhiên, Thiên Kiếp đánh xuống, khiến cho đất đá văng lên cao. Như vậy nếu bị đánh trúng, thiên địa sẽ không chịu trách nhiệm. Nhưng bọn họ đều không có đột phá, thế nào lại đột nhiên có một đạo Thiên Kiếp đánh xuống. Hơn nữa còn kinh khủng như vậy. - Liệt Diễm Lôi Kích Mộc! Bọn họ trăm miệng một lời. Chỉ có gốc cây kỳ lạ này mới có thể có tai hoạ không ngừng, không phải bị lử thiêu chính là bị sét đánh. Bởi vậy, hiện tại đột ngột xuất hiện một đạo Thiên Kiếp, chín phần là bụi cây tổ thụ kia lại bị sét đánh. Mới vừa rồi là một dư âm xẹt qua. - Nói như vậy hẳn là ở phía trên. Bọn họ ngẩng đầu nhìn trời. Nhưng bọn họ chỉ có thể nhìn thấy một mảnh mây mù lượn quanh. Lăng Hàn hít một hơi thật sâu, ngưng tụ ra tất cả lực lượng của toàn thân. Tiên Ma Kiếm lấy ra, chém một kiếm về phía bầu trời. Ầm. Một đạo kiếm quang lướt qua không trong. Sát khí cuồng loạn. Mây mù bị cứng rắn đẩy ra, hiện ra một bầu trời trong xanh. Sau đó những mây mù kia dường như có tính mạng, nhanh chóng chuyển động dung hợp, khiến cho trong cốc lại khôi phục lại một cảnh mờ mịt. Nhưng chỉ có trong nháy mắt như thế, cũng đã đủ cho bốn người Lăng Hàn thấy rõ. Trên bầu trời, có một gốc cây lớn đến mức không có cách nào hình dung. Bọn họ chính là đang ở phía dưới tán cây. Thảo nào lại có Thiên Kiếp đánh xuống. Bọn họ đang ở ngay phía dưới Liệt Diễm Lôi Kích Mộc. Đây thật sự là ở dưới đèn thì tối. Bọn ở ngay phía dưới Liệt Diễm Lôi Kích Mộc tìm kiếm mục tiêu. - Căn cứ vào hình dáng tán cây có thể thấy, phương hướng của thân cây chắc hẳn là ở đó. Lăng Hàn chỉ vào một phương hướng nói. - Được, đi thôi. Bốn người đi về phía đó. Lần đi này lại có thể chính là bảy ngày. Lúc này bọn họ mới nhìn thấy được phía trước xuất hiện một bức tường, toàn thân tối tăm. Đứng ở bên tường tiếp tục nhìn, sẽ phát hiện ra bức tường này không phải là hoàn toàn bằng phẳng, mà là thành một hình cung. Chỉnh thể mà nói chắc là một bức tường có kết cấu hình vòng tròn. Chỉ là nó quá lớn, cảm giác giống như bằng phẳng. Đây là Liệt Diễm Lôi Kích Mộc! Thời điểm bọn họ phát hiện ra mình đang đứng ở dưới cây, nói không chừng đã di chuyển ở dưới tán cây chừng mấy ngày. Nhưng bọn họ vẫn phải đi thêm bảy ngày mới đi tới chỗ thân cây. Như vậy đủ thấy gốc cây tổ thụ này cực lớn. Tán cây lớn như vậy, thân cây làm sao có thể nhỏ được? Lăng Hàn vươn tay ra, đặt ở trên thân cây. Xoẹt. Chỉ thấy có tia chớp màu trắng xoẹt qua. Ầm. Hắn đã bị chấn động bay ra ngoài. - Lăng Hàn, ngươi không sao chứ? Hổ Nữu vội vàng chạy tới. - Không có việc gì. Lăng Hàn bò dậy. Nói là không có việc gì, nhưng thân thể hắn lại không ngừng run lên. Lực tia chớp trên Liệt Diễm Lôi Kích Mộc này thật sự không thể khinh thường. Tuy rằng còn chưa đủ để lấy giết chết hắn, lại khiến cho toàn thân hắn run rẩy, khó chịu vô cùng. - Tới đi. Tất cả mọi người đi thử một chút, xem ai có thể lấy được đạo thiên địa bản nguyên này. Lăng Hàn nói. Hắn muốn gốc cây Liệt Diễm Lôi Kích Mộc này, nhưng tuyệt đối không sẽ ích kỷ độc chiếm, không cho người khác có cơ hội thử. Thiên địa bản nguyên, vốn chính là người có duyên sẽ nhận được. Ba người nữ hoàng đều gật đầu, cách nhau xa một chút, đối mặt với Liệt Diễm Lôi Kích Mộc. Thu như thế nào, là dựa vào thủ đoạn của mỗi người. Hơn nữa, cơ hội khó có được. Ai biết lúc nào Liệt Diễm Lôi Kích Mộc sẽ phi thiên độn địa rời đi. Lăng Hàn cũng đi tới. Hắn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh. Loại này là công pháp cấp bậc Thiên Tôn, vượt lên trên vạn đạo, như vậy đối với thiên địa bản nguyên chắc hẳn cũng có lực hấp dẫn cường đại. Oong. Toàn thân của bốn người đều phát sáng. Đại đạo của mỗi người hiện lên trên thân, muốn khiến cho Liệt Diễm Lôi Kích Mộc cộng hưởng, thu được sự công nhận của hắn. Liệt Diễm Lôi Kích Mộc không có chút phản ứng nào, giống như cây cối bình thường, mặc cho ngươi làm ra bao nhiêu cũng chỉ là uổng phí. Bốn người đều không buông tha. Chỉ cần Liệt Diễm Lôi Kích Mộc còn ở nơi này, bọn họ vẫn có cơ hội. Hơn nữa, thiên địa bản nguyên làm gì có thể dễ dàng bắt lấy như vậy sao? Bọn họ tiếp tục. Lại qua mấy ngày sau. Chỉ thấy trên thân cây có từng đạo mạch văn phát sáng, che kín cả toàn bộ thân cây.