Trình Phong Vân khôi phục tự tin ban đầu, chỉ điểm giang sơn, không sợ ăn đau khổ: - Đối với nam nhân mà nói, mị lực của Tố Nữ Môn có lực sát thương cực lớn, chống lại thiên tài được xưng trăm triệu năm khó gặp của Tố Nữ Môn, Lăng Hàn làm sao có thể không bại? Mọi người không lên tiếng, tất cả chỉ lẳng lặng nghe hắn nói, lúc này mới có người nói: - Nếu không, lại đánh bạc chút gì đó? Lần này lòng tin Trình Phong Vân bạo tăng, hắn nói: - Nếu Lăng Hàn còn có thể thắng, ta sẽ nhảy ở nơi này! Hắn vừa nói ra lời này, có thể thấy được hắn nắm chắc lớn bao nhiêu. Đánh bạc càng nặng nói rõ hắn có bao nhiêu tự tin. - Tốt, quả nhiên Trình thiểu hào hùng! Có vài người hứng chí không ngừng tán thưởng Trình Phong Vân. Trong tràng. Nhu Yêu Nữ dịu dàng đi tới, dung nham tuyệt mỹ xinh đẹp như tiên lại tỏa ra vũ mị đoạt mạng, eo thon lắc nhẹ, cặp mông đầy đặn chập chờn làm lòng người tan chảy. Nàng cau mày và thở dài: - Tại sao ta lại gặp quái vật như ngươi chứ! Ít nhất cũng phải ở vòng chung kết mới đúng. Nàng buồn bực gần chết, ngươi không phải đi Côn Bằng Cung rồi sao, tạo sao lại nhắm vào Cổ Đạo Đan! - Ta nhận thua! Nàng trực tiếp không chiến mà hàng. Phốc! Trình Phong Vân phun một cái, thần tình trên mặt vô cùng đặc sắc. Hôm nay là ngày chó chết gì thế? Trình Phong Vân há to miệng có thể nhét cả quả trứng gà vào. Cái quỷ gì thế này? Ngươi không phải Thánh Nữ của Tố Nữ Môn sao? Ngươi không phải yêu nghiệt tuyệt đỉnh trăm triệu năm mới có một sao? Dựa vào, còn chưa đánh đã nhận thua. Trọng tài, ta muốn tố cáo, trong này có việc ẩn! Cho dù nội tâm Trình Phong Vân có hoạt động phong phú cỡ nào, hắn cũng không nói ra thành lời. Hắn có thể nói cái gì? Quy tắc trận đấu không có nói cấm nhận thua, chẳng lẽ hắn còn có thể bức bách Nhu Yêu Nữ đấu với Lăng Hàn sao? Trước mắt hắn tối sầm. Bất kể là tảng đá hay tự tát vào mặt, hắn cũng có thể tiếp nhận, nếu hiện tại hắn múa khỏa thân ở nơi này chắc chắn sẽ xấu mặt với bao nhiêu người, hắn không thể thừa nhận nổi. Nhưng vấn đề là những lời này do bản thân hắn nói ra miệng. Đây là tự gây nghiệt! Hắn nhìn chung quanh, mọi người cũng nhìn về phía hắn. - Ta cởi! Hắn lớn tiếng kêu lên, đánh bạc phẩm của Trình thiếu rất tốt. ... Sau khi ra khỏi võ đài, Nhu Yêu Nữ đuổi theo. - Lăng huynh, không phải ngươi đi Côn Bằng Cung sao? Đúng là yêu nữ phong tình vạn chủng, cho dù nói chuyện đúng đắn nhưng làm cho người ta có cảm giác như gió thổi bên tai, tà tâm bạo phát. Thiên Phượng Thần Nữ sinh lòng cảnh giác, nàng cũng không phải Nữ Hoàng có tự tin ngạo khắp thiên hạ, nàng chỉ là một tiểu nữ nhân, tuyệt đối không hi vọng Lăng Hàn dính dáng với nữ nhân khác. Bởi vậy nàng bảo trì bài xích mãnh liệt với Nhu Yêu Nữ, không hi vọng Lăng Hàn quá thân cận. Lăng Hàn cười cười: - Một lời khó nói hết. Hắn không muốn nói bản thân gặp chuyện không may, trên đường đi gặp hai tên cường giả giao thủ, bản thân hắn người vô tội bị liên lụy, càng bị Huyết Ảnh lão ma thi triển Huyết Sát Chú. - Ah! Nhu Yêu Nữ không vui, vì cái gì ngươi luôn lãnh đạm với ta? Ta chiêu ngươi chọc giận ngươi? Xú nam nhân, đáng giận! Trong nội tâm nàng mắng chửi nhưng trên mặt vẫn tươi cười vũ mị, công pháp Tố Nữ Môn chính là như thế, ngươi lại hung ác với ta, ta sẽ tươi cười xinh đẹp, bằng không đừng thi triển công pháp nữa. Đáng tiếc mị công không có tác dụng với Lăng Hàn chút nào, hắn phất phất tay, nghênh ngang rời đi. Nhu Yêu Nữ tức giận dậm chân, lần đầu phải kẻ không trúng mị thuật của nàng, hoàn toàn không dính chút nào cả. Lại cách một ngày, Lăng Hàn gặp đối thủ cuối cùng, một tên nam nhân gọi là "Thù", không có họ, có lẽ cũng không phải tên, mà là danh hào. Người này nhìn có phần bình thường, con đường hắn đi tới bây giờ rất gập ghềnh, gặp đối thủ nào cũng miễn cưỡng chiến thắng, mấu chốt là mặc kệ đối phương mạnh cỡ nào, hắn đều có thể chiến thắng. Lăng Hàn so với hắn, dáng người của Thù không cao, tướng mạo bình thường, thuộc về ném vào trong đám người tuyệt đối sẽ không làm người ta chú ý tới. Hơn nữa toàn thân hắn không có khí tức lưu chuyển, thực sự chẳng khác gì người bình thường. Nhìn thấy điểm này đã cảm thấy hắn không tầm thường. Hắn có thể khống chế khí tức trong người không toát ra ngoài, đây là biểu hiện chí cường. - Trình thiểu —— Mọi người trên khán đài nhìn sang Trình Phong Vân. Không thể không bội phục người này, ăn tảng đá, tự tát vào mặt, nhảy múa khỏa thân, hơn nữa xuất hiện đúng giờ, tính deo như vậy không ai có. Trình Phong Vân lắc đầu liên tục, hôm nay đánh chết hắn cũng không nói lời nào. Ca hôm nay làm mỹ nam tử an phận. Mọi người thất vọng, như vậy thiếu đi chút sung sướng. Lúc này đám người Lăng Hàn đang làm thủ thế mời. - Ra tay! Hắn cũng không xem thường đối phương, có thể một đường giết vào top tám tuyệt đối không phải kẻ yếu, có lẽ vô cùng cường đại. Thù nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, nhếch miệng cười cười, nụ cười này có thể hù chết người, hắn lại không có răng và lưỡi, trong miệng là một gương mặt chết nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn. Cho dù Lăng Hàn to gan lớn mặt thì nội tâm cũng sinh ra hàn khí. Đúng lúc này thân ảnh của hắn biến mất, lập tức giết về phía Lăng Hàn, hắn vugn tay phải lên, trong tay cầm mảnh kiếm. Đúng là mảnh kiếm, nó chỉ lớn bằng sợi tóc mà thôi, hàn quang chớp động đâm vào người Lăng Hàn. Tốc độ của hắn quá nhanh, trong nháy mắt đã đâm ra vô số kiếm, hơn nữa chỉ có một mảnh kiếm, bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh cho nên lúc huy kiếm, không gian bị đâm rách, quy tắc tan vỡ. Thật mạnh! Trình Phong Vân trợn mắt há hốc mồm, hắn vô cùng hối hận, dựa vào, vì cái gì hắn hôm nay không đánh bạc? Có thể thắng ah! Hắn tức giận dậm chân, bị nghẹn vài ngày, nằm mộng cũng muốn nhìn thấy Lăng Hàn thua, sau đó khôi phục bộ dạng chỉ điểm giang sơn, biểu đạt phiền muộn trong lòng, hiện tại cơ hội tới lại bỏ qua. Mọi người cũng hoa mắt, ai có thể tin tưởng người có tướng mạo xấu xí như vậy lại có chêến lực như thế? Lăng Hàn ở trước mặt đối phương không có chút sức hoàn thủ nào. Bản thân Thù lại không có chút đắc ý, người khác không biết nhưng hắn biết rõ ràng, Lăng Hàn nhìn như ăn vô số kiếm nhưng không có kiếm nào thật đánh trúng Lăng Hàn. Đối phương thật sự cường đại, quy tắc chi lực hộ thân giống như đại đạo bạo phát, mặc hắn công kích thế nào cũng không có hiệu quả. Đúng lúc này đột nhiên Lăng Hàn hành động và nhìn thẳng về phía hắn.