Sau đó công kích tới. Tuy Lăng Hàn đã cả kinh nhưng hắn lại tươi cười. Hắn chỉ sợ gốc tiên dược này vĩnh viễn không xuất hiện, như vậy hăn sẽ không thu được, chỉ khi nào xuất hiện thì hắn sẽ có hi vọng. Gốc tiên dược này ăn bờ mông Thất Mệnh Thiên Vân, cho dù thế nào cũng phải tính toán sổ sách với nó. Ba, tiên dược nuốt vào, Lăng Hàn biến mất không thấy gì nữa. Con thỏ khôi phục bộ dạng như ban đầu, đầu sói chảy nướt bọt, nó muốn luyện hóa Lăng Hàn, sau đó tinh luyện Thất Mệnh Thiên Vân. Trí tuệ của gốc tiên dược này không thấp, nó biết rõ vận dụng sở trường của mình, độn thổ phía dưới không mấy sơ hở, lại thừa dịp cảm xúc Lăng Hàn vô cùng kích động và tâm thần không tập trung, có thể nói đây là thời cơ tuyệt hảo khó gặp. Quả nhiên nó đã thôn phệ Lăng Hàn. Nó tự tin phi phàm, thôn phệ chính là năng lực tiến hóa thứ hai của nó, có thể luyện hóa tất cả. Tiến vào trong miệng của nó đại biểu sẽ biến thành bụi bặm. Nó lười biếng bứng một gốc củ cải gặm cắn xỉa răng, ánh mắt không thèm nhìn Nữ Hoàng và Nhu Yêu Nữ. Nhu Yêu Nữ kinh hãi, con thỏ này là cái quỷ gì, thân thể trắng trắng mập mập thập phần đáng yêu nhưng lại có cái đầu sói dữ tợn, không ngờ nó nuốt Lăng Hàn, thân thể nhỏ bé này có thể chứa nổi Lăng Hàn? Sau khi nàng giật mình lập tức nũng nịu đi về phía con thỏ. - Giao người ra đây! Lăng Hàn cứu nàng một mạng, đây là nhân tình cực lớn. Nữ Hoàng cũng giận tím mặt, nàng cũng không lo lắng Lăng Hàn gặp nguy hiểm tính mạng nhưng gốc tiên dược này dám thôn phê phu quân của nàng, nó cũng quá to gan lớn mật! Nàng lập tức hóa thành chín phần thân tấn công tiên dược. Con thỏ nhanh chân bỏ chạy, nó còn có được lôi chi quy tắc, tốc độ nhanh như bay, Nữ Hoàng chỉ có thể trơ mắt nhìn theo mà thôi. Nó chỉ chạy một đoạn liền dừng lại, đột nhiên trên cái đầu sói của nó xuất hiện thần thái thống khổ. Đột nhiên cái bụng của nó lồi ra giống như bị người ta đánh một quyền từ bên trong. Hơn nữa còn có hình dáng nắm đấm rất rõ ràng, đánh thân thể con thỏ bay đi một đoạn. Nữ Hoàng và Nhu Yêu Nữ đuổi theo, lúc này giơ chân đá loạn một trận. Nếu chỉ dùng chiến lực, tiên dược thật ra rất cặn bã nhưng chúng có được thần thông quỷ dị, ví dụ như độn địa, ví dụ như chạy trốn nhanh, gốc tiên dược này là lệ, phát sinh biến dị cho nên có năng lực thôn phệ. Nhưng dù như thế chiến lực không phải rất mạnh, trừ cắn người thì nó không làm được thêm cái gì khác. Bị Nữ Hoàng và Nhu Yêu Nữ đánh thật đau, đột nhiên nó nổi giận, lúc này hướng cái đầu sói lớn cắn hai nàng vào lúc cái miệng của nó mở ra, một nắm đấm lớn vươn ra khỏi miệng, sau đó cánh tay cong đánh thẳng vào mặt nó. Ầm, con thỏ bị đánh mạnh bay ra xa. Bốp bốp bốp, không chờ nó rơi xuống, trên thân thể nó xuất hêện vô số nắm đấm, tất cả đều là đánh từ bên trong ra ngoài, thậm chí có kiếm khí chấn động tạo thành phá hư rất lớn. Nó ngàn không nên, vạn không nên thôn phệ Lăng Hàn, người có được hai đại bổn nguyên chi lực, còn có chí bảo tuyệt đỉnh như hắc tháp, đây là người nó có thể thôn phệ sao? Chỉ có thể tự làm tự chịu. Ầm, lồng ngực con thỏ bị đánh mạnh, thân ảnh bay vút ra ngoài, chính là Lăng Hàn. Hắn xuất hiện còn vươn tay đoạt củ cải trong tay con thỏ, đó mới là bản thể của nó, còn thân thỏ đầu sói là hai cánh hoa của nó hiển hóa ra mà thôi. Con thỏ liều mạng giãy dụa nhưng không thể giãy dụa, nó gấp tới mức đầu sói xoay ngược ra sau muốn cắn Lăng Hàn. - Hừ! Lăng Hàn vận chuyển bổn nguyên chi lực, quy tắc chi lực cấp cập hai Tiên Vương trấn áp, gốc tiên dược này phải ngoan ngoãn. - Chém nó! Thất Mệnh Thiên Vân nhảy ra, nó suýt bị gốc tiên dược này ăn tươi bờ mông, hiện tại bắt được "Người ", nó phải nhảy ra xem để hả giận. - Không không không không, chém không đủ, cắn mông của nó, cắn chết nó cho gia gia. Gốc tiên dược nổi trận lôi đình, trong trí nhớ của nó, nó chưa bao giờ ăn thiệt thòi như thế. Thỏ thân tiên dược vô cùng hung hãn, tuy bị trấn áp nhưng nó chưa từ bỏ ý đồ, liên tục há miệng và nhìn chằm chằm vào Thất Mệnh Thiên Vân, nếu không vì gốc tiên dược này nó cũng không bí quá hoá liều. Trong ý thức của nó, thôn phệ tiên dược sẽ xúc tiến nó tiến hóa. Khát vọng cường đại đã khắc ghi vào máu của chúng sinh. Lăng Hàn nói với Nữ Hoàng: - Ta muốn bế quan trùng kích tam trảm. Nữ Hoàng gật đầu, nói: - Tốt! Nàng biết rõ Lăng Hàn đã giận tạật sự, thề phải chém giết Tử Hà Băng Vân, nàng hoàn toàn ủng hộ việc này. Thân ảnh Lăng Hàn biến mất, hắn tiến vào hắc tháp. Hắn ngồi dưới Luân Hồi Thụ luyện hóa gốc tiên dược thân thỏ đầu sói. Đây là gốc tiên dược biến hóa, không thể xem nó như tiên dược thuần túy, nó đi con đường tu luyện. Nó tu luyện khác với võ giả, mà là dựa vào thôn phệ đồng tộc của mình để phát triển. Nó không tu nguyên lực, chỉ dựa vào quy tắc. Bởi vậy nó cũng không có khả năng cung cấp nguyên lực, chỉ có lĩnh ngộ quy tắc, mà đây là thứ Lăng Hàn cần nhất hiện tại. Tiên dược thân thỏ giãy dụa, theo ý nào đó mà nói nó là võ giả, tự nhiên không cam lòng bị luyện hóa, nó có thể nổi lòng tham với bất cư sai khác, đáng tiếc nó lại chủ động ra tay với Lăng Hàn, kết quả tự đưa mình vào tuyệt cảnh. Tâấy nó có hung tính như vậy, Lăng Hàn cũng không chút nương tay, không giống Thất Mệnh Thiên Vân, hắn thà rằng không ăn cũng nuôi dưỡng trong hắc tháp, mỗi cách ngàn năm mới thu một chút tiên dịch. Đây là cách làm của âất nhiều thế lực, bởi vì bồi dưỡng tiên dược ngay từ đầu quá khó khăn và lâu, thu một chút nước thuốc còn không hiệu quả bằng thu cả cây nhưng thắng ở lâu dài. Có thể thấy các thế lực đều làm như vậy. Sau khi Lăng Hàn luyện hóa, tiên dược thân thỏ cũng lộ nguyên hình, đó là một gốc nhân sâm, trên người phủ kín các loại phù văn huyền diệu, ai nhìn thấy cũng sinh lòng kiêng kị. Đây là biến dị hoặc có thể nói là yêu hóa tiên dược! Lăng Hàn không có ăn, hắn trực tiếp rút tinh hoa trong đó, từng đạo quy tắc tuôn ra cộng minh với hắn. Hắn hiện tại tu hành hai chủng quy tắc thủy và hỏa, nếu như gốc tiên dược có hai loại này, như vậy khẳng định Lăng Hàn sẽ luyện hóa nhanh hơn nữa, bởi vì hắn có bổn nguyên chi lực. Nhưng hiện tại không lý tưởng, tiên dược tương thông với thiên địa, cho dù quy tắc không giống nhau cũng không có gì, vẫn có thể giúp hắn mở Thiên Đạo chi môn, từ đó hắn có thể câu thông đại đạo.