Nếu như hắn không thể tranh thủ được Lăng Hàn, như vậy sẽ không ai có thể ngăn cản Phó Cao Vân trèo lên bảo tọa gia chủ Phó gia được nữa. Tuyệt đối không được. Hắn liên tục khuyên bảo, hứa trọng hậu, thậm chí ngay cả Liễu Hoài Ngọc cũng bị hắn lấy ra làm vật đặt lên bàn cân. Chỉ cần Lăng Hàn gật đầu, hắn không cần cân nhắc mà lập tức đưa nữ nhân mị hoặc ngàn vạn này cho Lăng Hàn làm thiếp thất. Trong lòng Lăng Hàn không khỏi sinh ra lòng coi thường. Có thể coi nữ nhân, nhất là nữ nhân ngưỡng mộ, là cấp dưới mình trở thành hàng hóa tặng cho người khác. Tính tình của người này quả thực quá bạc. Trong mắt của Phó Thông Hải, tất cả đều không quan trọng bằng vị trí gia chủ. Vì ngồi trên vị trí này, không thứ gì là hắn không thể hi sinh được, không thể buông tha được. Bởi vì về sau hắn có thể lấy lại ngàn lần, vạn lần. Hiện tại Phó Thông Hải có thể đưa Liễu Hoài Ngọc cho Lăng Hàn, như vậy tương lai cũng có thể thu lại. Thậm chí nếu như Lăng Hàn có htee tử, hắn sẽ cùng đoạt. Bởi vì hắn đã đạt được mục đích của mình. Lăng Hàn vốn không có ý định có chút quan hệ nào với đối phương, hiện tại trong lòng lại càng chán ghét cho nên hắn thản nhiên nói: - Ta có chút mệt mỏi, mời Hải thiếu trở về. Vẻ mặt của Phó Thông Hải thoáng cái trở nên âm lãnh vô cùng, hắn còn chưa từng bị người ta đuổi về bao giờ. Từ trước tới nay chỉ có hắn chấm dứt nói chuyện, phất phất tay ý bảo người ta rời đi, nào có giống như hiện tại, bị người ta ghét bỏ, tiễn khách? Ngươi phải biết rằng cho dù ngươi ngưu bức thì cũng chỉ là một con chó của Phó gia mà thôi. Điểm ấy ném vào tất cả các thế lực, gia tộc phụ thuộc Phó gia, trên người Khách khanh, tựa như đan sư như Tư Đồ Đường, Hướng Nghiêm cũng không phải là ngoại lệ. Đừng nhìn hiện tại Phó gia cung kính với hai người này, ngay cả gia chủ đại nhân cũng phải cung kính. Khi nào liên quan tới lợi ích Phó gia, như vậy cho dù là hai vị đan sư cũng có thể bị dứt bỏ không chút lưu tình nào. Nâng ngươi vài câu, ngươi cho rằng mình là ai chứ? Phó Thông Hải cười lạnh trong lòng, tên này nhất định là bị Phó Cao Vân làm hư, thực sự không biết Phó Cao Vân phải giao ra bao nhiêu cái giá mới mời được tiểu tử này vào dưới trướng của hắn. hắn lập tức hạ quyết tâm trở về phải điều tra sổ sách của Phó Cao Vân. nếu như hắn ta hi sinh lợi ích gia tộc mới giữ được Lăng Hàn ở bên người, như vậy hắn có thể âm một vố. Còn nếu như nghiêm trọng, Phó Cao Vân có thể lập tức bị tước đoạt thân phận người thừa kế. Mặt khác... hắn nhìn Lăng Hàn rồi cười nói: - Hàn huynh, ngươi cũng muốn đi Tiềm long bí cảnh sao? Lăng Hàn gật đầu nói: - Không sai. - Ta là người từng trải, không nói cho Hàn huynh một chút. Bên trong Tiềm Long bí cảnh nguy cơ trùng trùng, hơi không cẩn thận sẽ mất mạng, cho nên ngươi nên cẩn thận một chút, không nên phân tâm. Hắn vỗ vỗ vai Lăng Hàn, nhìn như đang khích lệ Lăng Hàn, kỳ thực lại là uy hiếp. Tiềm Long bí cảnh quá nguy hiểm, mỗi một lần mở ra người chết bên trong nhiều vô số kể. Ngươi bất quá chỉ là Nhị Trảm, chết ở bên trong cũng là chuyện rất bình thường. Lăng Hàn cười ha hả, tên này đã vạch mặt như vậy, hắn cũng lười quan tâm, hắn chỉ phất phất tay, nói: - Mạng ta từ tước tới nay rất lớn, cũng không cần ngươi quan tâm. - Như vậy thì ngươi nên tự mình cầu phúc đi. Phó Thông Hải quay người rời đi, sắc mặt thoáng cái trở nên âm lãnh vô cùng. Hắn đã quyết định, để cho thủ hạ tiến vào Tiếm Long bí cảnh toàn lực đánh lén Lăng Hàn. Dù sao đó là bí cảnh, nếu không có người nhìn thấy, giết chết người thì sao chứ? Hơn nữa Bắc Huyền Minh kia cũng không đáng tin, trước đó còn muốn mượn tay hắn giáo huấn Lăng Hàn. Nếu như tiến vào trong Tiềm Long bí cảnh, có cơ hội tốt như vậy có thể nhịn được hạ thủ hay sao? Thái Âm giáo có quá nhiều cao thủ. Có một ít người mặc dù không trở thành Thánh Tử, Thánh Nữ, nhưng mà thiên phú lại cực cao. Trong Trảm Trần cảnh không biết đã ma luyện được bao nhiêu ức năm, rất cần hậu tích bạc phát. Dù sao tiến vào Trảm Trần, thọ nguyên không còn hạn chế. Mà con đường tu đạo dài đằng đẵng, căn bản không cần vội vàng tranh giành dài ngắn nhất thời. Người như vậy vô cùng đáng sợ, chiến lực có khả năng còn cao hơn Thánh Tử, Thánh Nữ gấp bội. Phó Thông Hải tin rằng, bên người Bắc Huyền Minh nhất định không thiếu cao thủ như vậy, sẽ cùng với hắn tiến vào trong Tiềm Long bí cảnh. Như vậy chỉ cần gặp được Lăng Hàn, Lăng Hàn sẽ phải chết không thể nghi ngơ.f Đúng rồi, còn có Tiêu gia, còn có Hàn gia. Phó Thông Hải cảm thấy Lăng Hàn quả thực là ngôi sao tai họa, chỉ là Trảm Trần mà thôi, không ngờ lại đắc tội với rất nhiều thế lực nhị tinh, tam tinh. Đối phương có thể còn sống tới bây giờ quả thực là một kỳ tích. - Bất quá cho dù tạo nhiều kỳ tích lần này cũng chết. Bởi vì lần này có Phó Thông Hải ta chủ trì. Hắn đằng đằng sát khí, nhân tài hắn không sử dụng được thì chỉ có thể bóp chết mà thôi. Ai bảo tác dụng của Lăng Hàn quá lướn, trực tiếp ảnh hưởng tới cân đối của bốn người thừa kế cơ chứ? - Cho dù ta không ra tay, đoán chừng hai vị kia cũng ngồi không yên a. Khóe miệng Phó Thông Hải nở nụ cười lạnh. Người hắn chỉ là Phó Tu Bình, Phó Băng băng, hai người này không gấp sao? Nhất định là rất gấp. Chỉ là bọn hắn không muốn tranh giành với Phó Cao Vân, cũng dứt khoát không đi mời chào Lăng Hàn. Trực tiếp đem tiểu tử này chôn lại trong Tiềm Long bí cảnh chẳng phải càng tốt hơn sao? - Lăng Hàn à Lăng Hàn, nếu như lần này ngươi có thể còn sống đi ra, ta sẽ mang họ ngươi. Hắn quay đầu nhìn trang viên sau lưng, phất tay một cái, bước ra một bước, người lập tức biến mất không thấy gì nữa. Trong đại sảnh, Lăng Hàn sờ cằm, chỉ cảm thấy mình có chút oan uổng. Hắn chạy tới Phó gia vốn cũng không có tính toán gì nhiều, mục tiêu chủ yếu chỉ là tìm kiếm tung tích của Côn Bằng cung. Sao lại đột nhiên có nhiều chuyện chạy tới quấn lấy hắn như vậy chứ? Thật là kỳ quái a. - Đừng nghĩ nữa, càng là trời sinh phiền phức, nếu đi tới nơi nào mà không có chuyện gì xảy ra mới là kỳ quái. Thiên Phượng thần nữ đi tới bên cạnh hắn, ôm hắn rồi nói. Lăng Hàn kéo thê tử mình vào trong ngực, nhấm nháp môi đối phương rồi mới nói: - Nào có người nói phu quân mình như vậy chứ? Thiên Phượng thần nữ cười cười, gả cho một nam nhân như vậy quả thực là không lo cuộc sống thiếu màu sắc, luôn luôn kích thích a. - Thiếp muốn. Nàng khẽ lẩm bẩm bên tai Lăng Hàn, phóng đáng không ai có thể so sánh được.