Hắn tin tưởng suy nghĩ của mình là đúng, dựa theo con đường này nhất định có thể luyện ra được đan dược, thế nhưng hắn thật không ngờ, người này lại hoàn thành trước một bước. - Ồ? nghiêm gia gia, người thực sự thành công sao? Tư Đồ Tiểu Chân nói, nàng cũng không có bị đả kích giống như gia gia nàng. - Đúng vậy, lão phu há là người mà gia gia ngươi có thể so sánh chứ? Hướng Nghiêm dương dương đắc ý. Hắn và Tư Đồ Đường kỳ thực chỉ đấu khí mà thôi, giao tình vẫn thâm hậu vô cùng. Bởi vậy cũng coi Tư Đồ Tiểu Chân trở thành cháu gái của mình. - Nghiêm gia gia, người thật lợi hại. Tư Đồ Tiểu Chân giơ ngón tay cái ra. Tư Đồ Đường phục hồi tinh thần, nhìn về phía Hướng Nghiêm: - Ngươi, sao ngươi có thể thành công được? Tư Đồ Đường tỉnh táo lại, hỏi Hướng Nghiêm. - Đương nhiên là phương pháp lão phu vô cùng chính xác, hơn nữa đan thuật của lão phu lại mạnh hơn ngươi một mảng lớn, nhẹn nhõm luyện chế một lần là thành công. Da mặt của Hướng Nghiêm cũng rất dày. Nếu như không có Lăng Hàn hỗ trợ, hiện tại hắn nhất định còn đang bối rối trên đường. Đương nhiên Tư Đồ Đường không tin, hắn hiểu rõ Hướng Nghiêm còn hơn Hướng Nghiêm hiểu về mình. Trái lại cũng giống vậy. Hắn tiếp tục truy vấn một hồi, Hướng Nghiêm đành phải nói tình hình thực tế ra. Ồ? Tư Đồ Đường dò xét Lăng Hàn một phen, sau đó mới noiS: - Tiểu tử, học luyện đan cùng lão phu đi. - Lăn, đây là người lão phu vừa ý trước. Hướng Nghiêm lập tức run rẩy nói. - Nói láo, bằng vào mấy công phu mèo cào của ngươi sẽ chỉ dạy hư đồ đệ mà thôi, đương nhiên phải theo lão phu học. Tư Đồ Đường xùy một tiếng, nói - Một tay của lão phu còn mạnh hơn ngươi. - Một ngón tay của lão phu cũng mạnh hơn ngươi. Hướng Nghiêm cũng không cam lòng yếu thế. - Một cái móng tay của ta cũng mạnh hơn ngươi. - Một sợi tóc của ta cũng mạnh hơn ngươi. Hai người bắt đầu trợn mắt nhìn nhau, đều giương nanh múa vuốt, không có chút rụt rè nào của đan sư cả. - Đi, đi một chút. Mỗi lần hai người này như vậy ít nhất không tới mười ngày sẽ không dừng lại. Tư Đồ Tiểu Chân vỗ tay nói. - Có thể rời đi rồi ngươi còn ở đây làm gì? Chẳng lẽ cúc hoa ngứa sao? Lăng Hàn nhìn Phó Cao Vân, đối phương cũng dùng ánh mắt này nhìn hắn. Nữ nhân này so với nam nhân còn không kiêng kỵ hơn. Bọn hắn rời khỏi tiểu viện, cũng không lâu lắm đã nghe thấy tiếng phanh phanh truyền tới, là hai người kia bắt đầu đánh nhau. - Không phải ngươi có ba đầu sáu tay đó chứ? Sao lại được hai người tranh giành như vậy? Tư Đồ Tiểu Chân dùng ánh mắt sắc lang nhìn mỹ nữ để dò xét Lăng Hàn. - Chẳng lẽ... Ánh mắt của nàng nhìn về phía hạ thân Lăng Hàn, giống như có thêm bàn tay nhỏ bé đang trêu chọc chỗ kia. Lăng Hàn thiếu chút nữa đạp một cước, nữ nhân này nhất định là ném sai giới tính vào thai rồi. - Phó huynh, không phải vừa mới nói chúng ta định đi một nơi nào đó sao? Hắn nói với Phó Cao Vân. - Đúng vậy. Phó Cao Vân vội vàng vỗ hai tay. - Ta thiếu chút nữa quên, đi mau. Nói xong hai người xoay người rời đi, chỉ sợ trốn không kịp. - Muốn cắt đuôi bổn cô nương sao? Tư Đồ Tiểu Chân xùy một tiếng, lập tức theo đuôi. Bất quá tốc độ của nàng cũng không thể nào so với Lăng Hàn và Phó Cao Vân, không bao lâu đã mất dấu khiến cho nàng oán hận dừng lại, lẩm bẩm: - Trong nội thành này ta cũng không tin các ngươi có thể trốn đi đâu, sớm muộn gì cũng tìm được các ngươi. - Lăng huynh đệ, bắt đầu từ ngày mai ngươi và đệ muội có thể tiến vào Thiên Long học cung. Phó Cao Vân dừng bước, nói với Lăng Hàn: - Thiên Long học cung là thứ gì? - là một học viện do Phó gia chúng ta xây lên, trừ đệ tử Phó gia ra, còn có một ít đệ tử gia tộc gần đây. Mặt khác còn có những thiên tài tuyển nhận từ thành khác. Phó Cao Vân giải thích. - Ví dụ như Trưởng Tôn lương của Hắc Nguyệt giáo. - Bởi vì tuyển nhận bên ngoài, điều kiện thấp nhất là Trảm Trần, nếu không Trưởng Tôn lương đã sớm được thu vào học viện. Lăng Hàn gật gật đầu, hỏi: - Ta còn có một phu nhân nữa, làm sao bây giờ? - Ha ha, nể mặt mũi ngươi, cửa sau này đương nhiên là phải mở rồi. Thiên Phượng muội tử được sắp xếp theo như đệ tử Phó gia ta. Cam đoan một ức năm là có thể Trảm Trần. Phó Cao Vân vỗ ngực nói. Phó gia xem trọng Lăng Hàn như vậy không chỉ vì thiên phú võ đạo của Lăng Hàn mà cũng là bởi vì Hướng Nghiêm ưu ái. Nếu không, chỉ là một thiên tài Trảm Trần còn chưa đủ để Phó gia phá lệ như vậy. Một ức năm Trảm Trần Tốc độ này cũng không chậm, thậm chí có thể nói là nhanh tới kinh người. Thế nhưng Lăng Hàn cũng không muốn Thiên Phượng thần nữ đi con đường Trảm Trần bình thường. Nếu không thứ nàng chém chỉ có thể là trần duyên, bởi vì một đao chém Thiên địa vô cùng khó khăn. Có lẽ có tiên dược đỉnh cấp nào đó, hoặc là tiên đan nào đó có thể trợ giúp một đao trảm Thiên địa a. Lăng Hàn tin tưởng vào đan thuật của mình, hiện tại không luyện chế ra không sao, sớm muộn gì hắn cũng có thể làm được. Có lẽ chờ tới khi hắn thành Tiên Vương là có thể làm được. Phó Cao Vân cáo từ rời đi, Lăng Hàn thì đme thần thiết ra cho Tiên Ma kiếm thôn phệ. Đợi sau khi toàn bộ thần thiết chỉ còn lại thứ vứt đi, Tiên Ma kiếm rốt cuộc cũng đề thăng lên tới độ cao Chuẩn tiên kim nhị tinh. Chuẩn tiên kim có mười tầng, chuẩn tiên kim thập tinh nếu như lên cao nữa là Tiên kim chính thức. - Cứ như vậy thoáng cái lại tiêu mất hai phần ba tiền. Mà bây giờ tiêu hao lớn như vậy, về sau nếu như xung yếu Chuẩn tiên kim bát tinh, thất tinh không biết có bao nhiêu khó khăn a. Lăng Hàn có chút âu sầu, đến lúc đó số tinh thạch hắn tốn chính là một con số thiên văn a, khó có thể tưởng tượng được. - Đến lúc đó rồi nói sau, theo thực lực của ta tăng lên, năng lực kiếm tiền có lẽ cũng ngày càng lớn mạnh. Một ngày qua đi, Lăng Hàn và Nữ Hoàng, Thiên Phượng thần nữ tiến về phía Thiên Long học cung. vì giảm bớt phiền toái, Nữ hoàng lần nữa che lại dung nhan. Tuy rằng chuyện này làm cho nàng có chút khó chịu, bởi vì không thể để cho Lăng Hàn lúc nào cũng nhìn thấy khuôn mặt hoàn mỹ của nàng. Đi một lúc bọn hắn đã tới nơi cần tới. Thiên Long học cung to tới mức không hợp thói thường. Thành tam tinh ít nhất cũng gấp mười lần thành nhị tinh. Tuy rằng phân bố thành bốn khu vực, tuy nhiên đây chỉ là một góc của Ly Thiên thành. Thế nhưng Thiên Long học cung vẫn lớn như Thương Nguyệt thành, trong học viện có núi cao, có biển cả, hoàn toàn có thể tự thành một thể.