Chuyện này quả thực rất có hiệu quả, những Vương giả này đều thu liễm ngạo khí. Biết rõ thiên tài như bọn hắn còn chưa có tư cách sĩ diện trước mặt Phó gia. Lăng Hàn mời Phó Cao Vân hỗ trợ, mua cho hắn một lượng lớn thần thiết nhị thập tinh, hắn muốn đưa Tiên Ma kiếm lên cấp độ Tiên kim. Cho dù không đạt tới cấp bậc Tiên Kim thì cũng phải đề thăng tới trình độ nhất định, Nhị tinh Chuẩn Tiêm kim a. Tiên vực tuyệt đối không thiếu thần thiết nhị thập giai. Bất quá muốn thì cần phải có một lượng lớn linh thạch để mua. Tuy rằng Lăng Hàn kiếm được không ít, cũng cướp được không ít. Nhưng mà muốn đem Tiên Ma kiếm chuyển thành Tiên khí, số lượng này chỉ như muốn bỏ biển mà thôi. Bởi vậy hắn nhanh chóng đi tìm Hướng Nghiêm, lĩnh giáo đối phương một chút, làm thế nào để luyện chế Tiên đan. Về sau hắn có thể tự mình kiếm tiền. Hướng Nghiêm tràn ngập chờ mong với hắn, còn sợ hắn không tìm tới. Cho nên chỉ cần Lăng Hàn hỏi, hắn sẽ trả lời, không có chút giấu diếm nào. Sau khi trở về, Lăng Hàn lại tìm hiểu dưới gốc Luân Hồi thụ một phen. Dù là như vậy cũng phải tới một tháng sau hắn mới bắt đầu luyện chế Tiên đan trụ cột nhất, kết quả không có gì ngoài ý muốn, bạo lô. Chuyện này khiến cho Hướng Nghiêm cũng bị dọa kêu to một tiếng. - Tiểu tử nhà ngươi quả thực không phải là người. Lão đầu này kinh hô. - Tuy rằng lão phu đã đánh giá ngươi rất cao, nhưng mà trước đó cũng nghĩ, trong vòng vạn năm ngươi có thể bắt đầu luyện đan cũng đã không tệ rồi. Ai ngờ ngươi chỉ dùng một tháng. Phải hiểu rõ dược lý của Tiên dược, đan vào quy tắc đại đạo, đây là quá trình vô cùng phức tạp, một vạn năm cũng không lâu lắm. Thế nhưng Lăng Hàn có Luân Hồi thụ, một ngày tương đương một trăm năm, một tháng là ba ngàn năm, kỳ thực cũng rất dài, chỉ là Hướng Nghiêm căn bản không biết mà thôi. - Chiếu theo tiến cảnh này của ngươi, tối đa mười năm là có thể luyện chế ra lò Tiên đan đầu tiên. Hướng Nghiêm vô cùng hâm mộ nói. Đối với thiên phú đan đạo của Lăng Hàn, ngay cả hắn cũng chỉ có thể cam bái hạ phong. Mười năm mới có thể luyện chế ra lò Tiên đan đầu tiên? Lăng Hàn lắc đầu thở dài, thực sự là khó khăn a. Nhưng mà tốc độ như vậy đã rất nhanh, không hợp thói thường rồi. Đại bộ phận đan sư từ lúc tiếp xúc với Tiên đan cho tới lúc thành công luyện chế ra, trong một trăm vạn năm đều là cấp bậc theine tài. Một ức năm cũng không phải là lâu. Ai bảo sau khi Trảm Trần thọ nguyên vô hạn, có thời gian để tiêu hao. Mấu chốt là có nhiều tiên dược cho ngươi tiêu hao như vậy hay không mà thôi. Không có biện pháp, chỉ có thể từ từ mà làm. Lăng Hàn nhờ Phó Cao Vân đi tìm hiểu chuyện Côn Bằng cung một chút, hắn cùng với Nữ hoàng, Thiên Phượng thần nữ rời đi. Đã thành Trảm Trần, hắn phải về Thương Nguyệt thành một chuyến, tính toán sổ sách với Đinh gia một phen. Trước mắt hắn không đánh lại Đinh Diệu Long, Đinh Sơn và Đinh Tùng. Thế nhưng những người khác trong Đinh gia, nào có ai có thể chống lại được hắn chứ? Trương Sung tuy rằng bước vào Trảm Trần, nhưng mà cũng không được Phó gia ưu ái, bởi vậy hắn với Mạo Thư Ngọc cùng trở về Thương Nguyệt thành. Lăng Hàn thì dứt khoát đồng thành với bọn hắn, cùng lên trên một chiếc thuyền lớn. Một đường chạy mấy tháng, sau đó trở về Thương Nguyệt thành. Mấy tháng này, mỗi ngày Lăng Hàn đều tìm hiểu dưới gốc Luân Hồi thụ, chẳng những củng cố cảnh giới vững chắc mà còn tu luyện tới Nhất Trảm trung kỳ. Tới lúc này là tu quy tắc, lực lượng chỉ là thứ yếu. Đương nhiên nếu như quy tắc rất cao mà lực lượng quá yếu, như vậy cũng không nhất định. Nhưng mà tiêu chuẩn cảnh giới chỉ cần đạt tới là được, thứ quan trọng hơn vẫn là quy tắc. Nữ Hoàng cũng luyện hóa vài phần Lôi Kiếp dịch, nắm giữ hai loại Lôi Đình bí pháp. Hiện tai muốn đem bí pháp như vậy tăng lên tới Tiên cấp, tiến thêm một bước, tăng trưởng chiến lực của nàng. Lăng Hàn từ trên thuyền nhảy xuống, lần này trở về Thương Nguyệt thành, hắn lòng tin tràn đầy, bởi vì hắn đã trở thành Trảm Trần lão tổ. Đinh gia, trước tiên ta phải thu một chút tiền lãi. Đây cũng không phải là lần đầu Lăng Hàn tới Thương Nguyệt thành, nhưng mà không có lần nào lực lượng mười phần như lần này. Trước kia chỗ dựa của hắn khi đối đầu với Đinh gia chính là Hắc tháp. Ta đánh không lại ngươi nhưng ta có thể trốn. Nhưng chuyện này kỳ thực không phù hợp với tính cách của Lăng Hàn. Bởi vì hắn trọng khoái ý ân cừu hơn. lần này hắn chính thức có thực lực làm như vậy. Ta tới đây Đinh gia, các ngươi sắp nhận được kinh hỉ rồi!! Thiên Phượng thần nữ tạm thời tiến vào trong Hắc tháp, Lăng Hàn dắt tay Nữ Hoàng, thậm chí lúc này Nữ Hoàng còn lộ ra chân dung. Ở trong một đại thành nhất tinh, bọn hắn đã không còn sợ hãi nữa. Đi vào cửa thành, bọn hắn không cần tản ra khí tức Trảm Trần lão tổ, dung nhan tuyệt lệ của Nữ hoàng, khí chất cao quý đã khiến cho những thủ vệ kia nhìn tới há hốc mồm, không tự chủ được phủ phục xuống, dâng lên sự cung kính hèn mọn của bọn hắn cho Nữ hoàng. Mạo Đại vốn âm thầm hộ tống cho hai người Lăng Hàn, nhưng mà Lăng Hàn lại nhã nhặn từ chối. Trước kia Lăng Hàn có thể thong dong thoát khỏi Đinh ra, lần này thực lực lại đột nhiên tăng mạnh, bước vào Trẳm Trần, như vậy càng không cần phải lo lắng gì nữa. Hai người Lăng Hàn đi tới Đinh gia. Bất quá Thương nguyệt thành dù chỉ là thành trì nhất tinh, nhưng mà địa vực thực sự quá lớn. Hơn nữa lại thêm quy tắc Tiên vực hạn chế, hai người đi trọn vẹn ba ngày rốt cuộc mới đi tới Đinh gia. Lăng Hàn đi thẳng tới cửa, một tay ôm eo Nữ Hoàng, thong dong tới cực điểm. - Đứng lại. Ồ? Thủ vệ đứng ở cửa ra vào vốn quát hai người Lăng Hàn dừng lại. Thế nhưng lúc nhìn thấy dung nhan tuyệt lệ của Nữ Hoàng, sáu người đồng thời há hốc mồm, hai mắt đăm đăm, rốt cuộc cũng không nói nên lời. - Thê tử, một mình nàng có thể chống đỡ hàng ức cao thủ nha. Lăng Hàn tán dương. Dung nhan và khí chất của Nữ Hoàng đều là thượng thừa, loại người trời sinh cao quý này có thể khiến cho vô số người xoay quanh. Cũng khó trách Nữ hoàng lại kiêu ngạo như vậy. Nữ Hoàng nhoẻn miệng cười, vẻ mặt kiêu ngạo ở trước mặt Lăng Hàn lại trở thành ôn nhu như nước vậy. Phanh phanh phanh. Lăng Hàn ra tay, đánh bay sáu thủ vệ ngoài cửa Đinh gia. Bóng người như rơm rạ bay múa, có người đập vào cửa lớn, mạnh mẽ tạo thành một lỗ thủng trên cửa, có người thì đụng vào trên tường, tường không bị phá, thế nhưng người đập vào lại gãy xương cốt.