Song phương đánh cờ, một bên là một người trẻ tuổi. Hẳn là người lần này trổ hết tài năng bước vào Trảm Trần cảnh. Bên kia là một lão giả, mặc trường bào màu xám, trên mặt có nếp nhăn, tóc màu trắng. Lão giả này lại là Nhị Trảm. Lăng Hàn có chút kinh ngạc, hắn vốn trưởng rằng thần khí không gian này chỉ là một tòa hành cung của Phó Hiểu Vân, xem ra hiện tại dường như không phải là như vậy. Nếu như chỉ là hành cung, vậy làm sao có thể có một vị đan sư Tiên cấp, còn có ít nhất hai cường giả Nhị Trảm? Đoán chừng, có lẽ là những người Phó Hiểu Vân mời chào, cho nên mới mang theo người. Nếu không đổi lại là bình thường, thần khí không gian như vậy nhất định là thứ Phó gia để đó. Không nói tới chuyện khác, chỉ tính riêng Hướng Nghiêm luyện chế ra Phong Hỏa Cửu Vân đan đã đủ để khiến cho đại năng Tiên phủ cảnh đoạt nhau tới mức máu chảy đầu rơi rồi. Phốc. Đúng lúc này, chỉ thấy người trẻ tuổi đánh cờ đột nhiên phun ra một búng máu tươi, vẻ mặt vô cùng tái nhợt, thế nhưng hắn lại nhìn về phía lão giả, hỏi: - Ta kiên trì bao lâu rồi? - Nửa nén hương. Lão giả áo xám lạnh nhạt đáp lại một câu rồi lắc đầu nói: - Đáng tiếc, không có cách nào vượt qua kiểm tra. Lăng Hàn hỏi một chút mới biết được cần phải đánh cờ với lão giả này, lại phải kiên trì được một nén hương thì mới có thể coi như vượt qua kiểm tra. Nhưng nếu không có cách nào làm được, như vậy cũng chỉ có thể đi theo đường cũ mà về. - Ai tới tiếp? Lão giả áo xám quét mắt nhìn mọi người một vòng, có ít người lập tức lắc dầu, cũng không có quy định nhất định phải đi từ nơi này, vô luận lên núi từ nơi nào đều giống nhau. Chỉ cần có con dấu là được, đi tới núi bên kia là xong. Lão giả mặc áo bào xám cũng không có ngăn cản, khóe miệng chỉ cười lạnh một cái mà thôi. Những người này đương nhiên sẽ không biết, một khi gặp cửa, xông quan, cho dù thất bại cũng sẽ không nguy hiểm tới tính mạng. Thế nhưng nếu như rời khỏi đường chính đó mới là chuyện vô cùng nguy hiểm, đừng nói là Nhất Trảm, cho dù là Nhị Trảm, Tam Trảm, Tứ Trảm cũng có thể bị chém rụng. Hắn cũng không nói, chỉ thờ ơ lạnh nhạt mà thôi. Người rời khỏi càng ngày càng nhiều, bọn hắn đã nhìn qua lão giả đánh cờ với vài người. Không có ai có thể kiên trì đủ một nén hương, bản thân sẽ thổ huyết mà bị thương, vô cùng nghiêm trọng. Lăng Hàn đặt mông ngồi xuống rồi nói: - Lão bá, ta chơi với người. Lão giả áo xám vung tay lên, cờ trên bàn đều bị thu vào trong hộp cờ hai bên, hắn nói: - Chấp ngươi quân đen đi đầu. Lăng Hàn cũng không khách khí, tùy tiện cầm một quân đen đặt xuống. Lúc này đương nhiên lão giả chỉ có thể dùng quân trắng, cũng nhanh chóng đặt xuống. Sau mấy lần, tốc độ đặt quân của Lăng Hàn vẫn rất nhanh, thế nhưng lão giả này lại càng ngày càng chậm. Đây cũng không phải là đánh cờ bình thường, mà là dùng bàn cờ làm sa trường, dùng quân cờ làm vũ khí, tiến hành chém giết, đấu thần hồn, đấu nắm giữ quy tắc. Nhất Trảm đương nhiên không thể nào so được với Nhị Trảm. Cho nên lão giả mới cho thời hạn một nén hương, đạt tới coi như vượt qua kiểm tra. Thế nhưng Lăng Hàn lại không phải là Nhất Trảm bình thường, trên phương diện nắm giữ quy tắc, hắn có được Cửu Thiên hỏa, Huyền Âm mẫu thủy. Có hai thứ đại sát khí như vậy, Nhị Trảm có thể đối kháng được sao? Dùng quân cờ làm trung gian, Cửu Thiên hỏa và Huyền Âm mẫu thủy bắt đầu phát động công kích đáng sợ về phía lão giả áo xám. Như vậy làm sao có thể ngăn cản được chứ? Đương nhiên lúc này lão giả chỉ có thể lùi về phía sau, đặt quân hoàn toàn không còn nhẹ nhàng như trước, rất nhanh đã bị quân cờ của Lăng Hàn chiếm từng mảnh đất, ngay cả thời gian nửa nén hương cũng không tới, lão giả này đã hoàn toàn bị thua. Hắn hoảng sợ nhìn Lăng Hàn, con mẹ nó, đây là ai đang khảo nghiệm ai chứ? Là giám khảo, không ngờ hắn lại bại trong tay một thí sinh, hơn nữa lại bị phương thức nghiền áp làm cho bị thua, chuyện này khiến cho hắn không thể nào tin nổi. - ngơi vượt qua kiểm tra. Lão giả này có chút ảm đạm nói, hắn cực kỳ tự tin đối với kỳ nghệ của mình. Cho nên mới nghĩ ra một chiêu như vậy khảo nghiệm người ta. Không ngờ cũng bị bổ nhào trên chiêu này. Lăng Hàn kéo tay Nữ Hoàng rời đi, lão giả này muốn ngăn cản, chuyện này không hợp quy củ. Thế nhưng mình là bại tướng dưới tay Lăng Hàn, hắn không biết nên nói như thế nào. Tay vừa nâng lên lại hạ xuống. Những người khác không phục, lên tiếng kháng nghị. - Nếu như các ngươi có thể thắng được lão phu, như vậy cũng có thể dẫn người đi qua, mang mấy người cũng được. Lão giả áo xám nói một câu như vậy, lập tức chặn miệng tất cả mọi người. Lăng Hàn và Nữ hoàng vẫn chậm rãi đi lên đỉnh núi. Lại nửa ngày sau, bọn hắn đã tới rất gần đỉnh núi, mà phía trước xuất hiện cửa ải thứ ba, vẫn có một đám người vây quanh. Đi tới gần Lăng Hàn mới biết được, cửa thứ ba này cũng không phải là khảo thí chiến lực, kỳ nghệ gì, hay là nắm giữ quy tắc. Mỗi người đều có một trang giấy, trên đó viết một đoạn pháp quyết không trọn vẹn, ngươi phải cố gắng bổ sung cho đầy đủ. Muốn làm được chuyện này rất khó. Đại bộ phận võ giả, kể cả rất nhiều Vương giả trẻ tuổi, tuy rằng ngộ tính bọn hắn cao, chiến lực mạnh. Thế nhưng từ đầu tới đuôi bọn hắn đều đi theo bước chân người khác. Bởi vậy cho bọn hắn một đoạn khẩu quyết không trọn vẹn, muốn bọn hắn bổ sung, chuyện này vô cùng khó khăn. Lăng Hàn nhìn thấy Mã Dĩnh và Tống Sa bị vây ở chỗ này, hai người vắt hết óc suy nghĩ. Cũng không dám trả tờ giấy trong tay lại. Bọn họ chỉ có một lần cơ hội, nếu như sai quá nhiều, như vậy sẽ mất đi tư cách. Đương nhiên ngươi cũng có thể đi đường vòng, nhưng như vậy rất là nguy hiểm, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp. Nếu như ngươi có thể xông lên tới đỉnh, như vậy nhìn vào phần chiến lực và vận khí này, Phó gia cũng sẽ thu nhận ngươi. Lăng Hàn và Nữ Hoàng đi qua, cũng nhận được một trang giấy, trên đó viết một đoạn khẩu quyết, vài chỗ mấu chốt đều không có, cần phải bổ sung lại. Nơi này cũng có một vị cường giả Nhị Trảm tọa trấn, trấn áp đám Nhất Trảm như bọn hắn cũng dư xài. - Tặc tử. Chỉ nghe một tiếng gầm giận dữ vang lên, một lão giả phóng tới, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn tràn ngập sát ý. Đây là vị lão tổ Tề gia kia, hiện tại hắn đã bước vào Nhị Trảm. Trước kia trong Trảm Trần uyên, bọn hắn muốn cưỡng đoạt bè gỗ của Lăng Hàn, kết quả lại bị Lăng Hàn chém chết hai người.