Nhưng Hồ Binh vừa chết, để bọn họ run rẩy, phần kiêu ngạo kia trực tiếp tan thành mây khói. Bọn họ sợ, tên sát tinh này thật dám xuống tay, cấm địa cũng doạ không được hắn. - Chúng ta là người của Bát Thạch cấm địa, tổng cộng có ba vị Lão tổ, đều là Thánh Vương, Thánh Nhân lấy trăm tính, ngươi dám xuống tay với chúng ta, nhất định chết không có chỗ chôn! Bọn người Hồ Xán chuyển Bát Thạch cấm địa ra, hiện tại cũng chỉ có cọng rơm rạ duy nhất này có thể cứu bọn họ. Lăng Hàn chỉ làm như không nghe thấy, nếu hắn đã động sát niệm, vậy liền không thể thu tay lại, chuyển ra ai cũng doạ không được hắn. Giết giết giết! Từng đầu người bay lên, từng người ngã xuống, rất nhanh chỉ còn sót lại Hồ Xán cùng Hồ Thư Ngữ. - Đi! Hồ Xán nhìn Hồ Thư Ngữ kêu lên. Hồ Thư Ngữ gật đầu, trước bọn họ tử chiến, là bởi vì còn có đám người Hồ Binh liên lụy, bọn họ làm sao có thể bỏ đi mấy người này trốn? Nhưng hiện tại không giống, những người khác đều chết, bọn họ cũng không có ý nghĩa đánh tiếp. Hơn nữa, chết hết ở nơi này, vậy không phải chết vô ích, làm sao báo cừu? Phải biết Lão tổ che đậy Thiên Cơ, chí ít có thể kéo dài một năm, bởi vậy cho dù Lão tổ tâm huyết dâng trào, lại suy tính một lần, vậy cũng đã là chuyện một năm sau rồi. Phải đi đâu tìm hung thủ? Lão tổ chỉ là Thánh Vương mà thôi, lại không phải Tiên Vương không gì không làm được! Hai người lập tức phân công nhau mà đi, chỉ cần chạy đi một người, vậy tiến vào tinh thuyền, lấy tinh thuyền phòng ngự, Lăng Hàn tự nhiên không thể phá hoại. Lăng Hàn đuổi theo, hiện tại hai người này bị trọng thương, sức chiến đấu giảm mạnh, không thừa cơ hội này đánh giết, như vậy chờ bọn hắn chữa khỏi thương thế, lại muốn giết bọn hắn liền cần vận dụng Thánh Vương tinh huyết, quá lãng phí. Diệt Long Tinh Thần Tiễn! Lăng Hàn lấy ra thức thần thuật này, xèo, nguyên lực hóa thành một vệt sáng, nhanh chóng đuổi theo Hồ Thư Ngữ. Thức tiễn pháp này dung hợp Tuế Nguyệt Thiên Thu cùng Huyết Nha Trận, có thể nhìn thấy, lưu quang bay vụt, hóa thành Thần Nha, hai cánh rung lên, tốc độ lần thứ hai tăng lên. - Cái gì! Hồ Xán bởi vì không phải đối tượng bị công kích, có thừa lực quay đầu thoáng nhìn, không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ. - Diệt Long Tinh Thần Tiễn, ngươi, ngươi là Thiên Hà dư nghiệt! Diệt Long Tinh Thần Tiễn chính là tuyệt chiêu của một trong Thập Nhị Tướng, lúc trước bắn giết không ít Đại Thánh, thậm chí tạo thành uy hiếp cho Thánh Vương, bởi vậy cho dù Hồ Xán chưa từng thấy tận mắt, nhưng tình cờ từ chỗ trưởng bối nghe nói qua, ký ức sâu sắc. Vì lẽ đó, hắn liền nhận ra được, chỉ là vì sao Diệt Long Tinh Thần Tiễn sẽ hóa thành Huyết Nha, hắn liền không thể nào hiểu được. Nhưng cái này cũng không trở ngại uy lực của nó, thậm chí vượt xa hắn lý giải, phốc, Huyết Nha chỉ vỗ cánh một cái liền đuổi theo Hồ Thư Ngữ, xuyên thủng trái tim đối phương, phun ra một chùm máu tươi, nàng ầm ầm ngã xuống đất. Theo lý, thần linh là cực kỳ khó giết, cho dù thân thể hủy hết, chỉ cần thần hồn không hư, vẫn có thể tìm thể xác khác sống lại, nhưng trong đòn đánh này của Lăng Hàn còn hòa vào Cửu Thiên Hỏa, Tiên Diễm vào thể, vẫn không giết được sao? Cả người Hồ Xán chảy mồ hôi lạnh, vội vã quay đầu chạy vội, hiện tại hắn đã hoàn toàn không có đấu chí, chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi đây, mời ra đại năng trong cấm địa, truy sát Lăng Hàn khắp thiên hạ. - Một cái cũng chạy không được! Lăng Hàn bắn ra một mũi tên, lần này hắn dùng tới Tiễn Thức Chung Cực, phốc, một vệt sáng xẹt qua, thân hình của Hồ Xán bay lên, ở trên không trung xẹt qua một đường vòng cung, nặng nề ngã rầm trên mặt đất. Dưới người của hắn chảy ra máu tươi, con mắt còn trợn tròn, tràn ngập phẫn nộ cùng không cam lòng. Đường đường tuyệt đại thiên kiêu, lại bị chết uất ức như thế, há có thể nhắm mắt? Lăng Hàn lắc đầu, Hồ Xán hẳn không đám bằng bá chủ như Nhậm Phi Vân, hắn gặp qua ba đại cự đầu chiến đấu, ít nhất mạnh hơn Hồ Xán một đoạn dài. Hắn tìm ra bảy cái không gian linh khí, chuyển toàn bộ đồ vật bên trong vào Hắc Tháp, lại được lượng lớn Thần Thiết cấp cao. - Lần này thực sự là đáng giá, chỉ cần Tiên Ma Kiếm có thể tăng lên tới cấp mười bốn, vậy liền có thể một hơi xông lên cấp mười bảy, trở thành Thánh Khí! Lăng Hàn không khỏi cười to, lúc trước hắn đối với cái bảo tàng này thực sự là không hề để tâm, chỉ là muốn đào hố cho Cổ Đạo Nhất mà thôi. - Hừm, không thể quên chính sự. Lăng Hàn bắt đầu tính kế, làm sao để tin tức bảo tàng Thiên Hà Vương “xuất thế” có vẻ rất bình thường, Cổ Đạo Nhất không phải người ngu, có thể trở thành Trảm Trần Lão tổ, vậy tất nhiên là đa mưu túc trí. Lăng Hàn đánh cược chính là hiện tại đối phương chuyển thế sống lại, không trầm ổn như lúc trước, còn nữa, đối phương khẳng định cấp thiết muốn trở về Tiên Vực, bằng không hắn có thể một người vùi đầu khổ tu, tiến vào Tinh Sa Vũ Viện làm gì? - Ra ngoài xem xem, không biết Phượng nhi thế nào rồi. Hai người ra ngoài rương, chỉ thấy trong tinh không hoàn toàn tĩnh mịch, ba con Phượng Vương di thể đã không phát quang nữa, nhưng vẫn ôm lẫn nhau thật chặt, không ra một chút xíu ánh sáng. - Xem tình huống này, trong thời gian ngắn là không kết thúc được. Lăng Hàn nghĩ đến lúc trước Vũ Hoàng được truyền thừa của một vị cường giả Hằng Hà Cảnh, bỏ ra chí ít hai mươi năm mới tiêu hóa chỗ tốt. Đó chỉ là Hằng Hà Cảnh mà thôi, hiện tại là Thánh Vương! - Cũng được, có ba con Phượng Vương này càng thêm an toàn. Hơn nữa, chỉ cần Thánh Vương không xuất hiện, ai cũng không thể tổn thương Phượng nhi. Lăng Hàn cân nhắc một hồi, sau đó quấn chiếc chiến xa này vào Xuyên Vân Toa, kéo thi thể ba con Phượng Vương về phía Mộc Đồ Tinh. Đương nhiên phải đến gần một chút, bằng không Cổ Đạo Nhất chạy tới cần bao lâu? Hắn lại không có Xuyên Vân Toa. Xuyên Vân Toa ấn đường cũ trở về, mười mấy ngày mà thôi, rất nhanh liền qua. Lăng Hàn kéo chiến xa đến trên một tinh cầu hoang vu, sau đó nổ ra một cái hố lớn, làm ra dáng dấp chiếc chiến xa này mới vừa từ nơi đây khai quật, còn các loại chi tiết nhỏ hắn liền không thèm để ý, thi thể ba con Phượng Vương còn chưa đủ nói rõ tất cả sao? Hắn lặng yên trở lại Vũ Viện, bắt đầu lấy Thánh dược nấu canh. Lăng Hàn được một chút Thánh Dược, nhưng lấy cảnh giới bây giờ của hắn còn chưa có tư cách luyện chế thành đan dược, bởi vậy, hắn quyết định lùi lại mà cầu việc khác, không luyện đan, trực tiếp nấu ra thần tính tinh hoa trong đó.