Lăng Hàn cũng hơi có chút thay đổi sắc mặt, trong một tiếng hét dài, hắn lấy ra Tiên Ma Kiếm, mười tòa sát trận cùng một chỗ vận chuyển, lại gương Lôi Đình Kiếm Pháp, chém ra đòn mạnh nhất của hắn. Hiện tại Lôi Đình Kiếm Pháp càng thêm đáng sợ, dung hợp Tuế Nguyệt Thiên Thu, Thiên uy, sát trận, tuyệt đối có thể xưng là kiếm pháp mạnh nhất Thần giới, chỉ là giới hạn ở cảnh giới của Lăng Hàn, Lôi Đình Kiếm Pháp còn không cách nào đặt chân lên đỉnh cao nhất. Đi! Một kiếm chém qua, ngay cả hỗn độn, ta cũng phải chém ra một mảnh thanh thiên sáng sủa. Xoạt, ánh kiếm xẹt qua, bàn tay lớn của lão tẩu kia nhất thời phá tan, trời xanh tái hiện. Lão tẩu rên lên một tiếng, tay phải xuất hiện một vết thương, là Pháp tướng bị phá gặp phải phản phệ. Cũng còn tốt, nếu như chân thân bị Tiên Ma Kiếm chém một cái, hiện tại hắn liền thảm, nhất định phải chém xuống toàn bộ cánh tay, bằng không sát khí xâm lấn, thì không phải đoạn một tay, mà là tử vong. Cô gái kia kinh ngạc, Trương Kiện lại không thể thắng được Lăng Hàn! Nàng không biết Lăng Hàn là cảnh giới gì, nhưng rõ ràng Trương Kiện chính là đại cực vị đỉnh cao, cái này lại còn không thể trấn áp Lăng Hàn? Hí! Người tới nơi này hành hương nàng tự nhiên đều rõ ràng, lấy lòng hư vinh của nàng, khẳng định để những người này cúi đầu chào qua mình. Bởi vậy, Lăng Hàn tất nhiên là tân sinh lần này tới tham gia tỷ thí. Tân sinh... Cũng có thể lợi hại như vậy? - Phế vật! Cô gái kia khinh thường nói, trừng lão tẩu một cái, khiển trách: - Còn chưa cút! Lão tẩu không dám cãi lời, không thể làm gì khác hơn là thu lại khí huyết, ngoan ngoãn lùi qua một bên. Kỳ thực hắn chỉ là ăn một chút thiệt nhỏ, cách bị thua còn rất xa, dù sao một đòn này của Lăng Hàn có thể nói là ngoại trừ Cửu Thiên Hỏa ra, đã phát huy lực công kích đến cực hạn. Cho dù như vậy cũng chỉ làm hắn chảy chút máu, có thể thấy được thực lực của lão tẩu cực kỳ mạnh mẽ. Cô gái kia ôm bé trai tiến lên, lấy thái độ ở trên cao nhìn xuống: - Ngươi đúng là có chút trình độ, bổn phu nhân khai ân, thu ngươi làm nô, còn không mau mau tạ ân! Lăng Hàn kinh ngạc, nữ nhân này đầu bị lừa đá sao? Làm nô tài còn muốn bái tạ? Ngu ngốc! Hắn lắc lắc đầu nói: - Trên đời này, vẫn chưa có người nào có thể làm cho ta hạ mình làm nô! - Bổn phu nhân không tin! Cô gái kia vuốt lại: - Hiện tại ngươi cứ việc mạnh miệng, bổn phu nhân tự nhiên có thừa biện pháp để ngươi cúi đầu! Đùa giỡn, nàng là vợ của Đại Thánh, là sư mẫu của chín vị Thánh Nhân, cái này vẫn chưa thể để một Hằng Hà Cảnh nho nhỏ cúi đầu? Lăng Hàn cười ha ha, nghênh ngang rời đi. Thực sự là gặp vận rủi lớn, lại gặp phải loại nữ nhân cực phẩm này. Không được, không thể nuốt giận vào bụng như vậy, tìm Đại Hắc Cẩu đi, để nó đi buồn nôn nữ nhân này. - Mẹ, mẹ, ta muốn vợ! Ta muốn vợ! Bé trai thì còn đang khóc nháo, nhưng cô gái kia không thèm quan tâm, nàng hiện tại muốn là Lăng Hàn cúi đầu, lấy lại uy danh Đại Thánh phu nhân của nàng. Trải qua sự kiện như thế, Lăng Hàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ không còn tâm tình đi dạo, liền kết bạn trở về. Sau ba ngày, tân sinh chín viện đến đông đủ, tỷ thí cũng lập tức bắt đầu. Tất cả mọi người rút thăm, hai hai đôi quyết, người bại đào thải. Có điều, loại hạt giống tuyển thủ như Lăng Hàn, Cổ Đạo Nhất, thì bị chia ra mười sáu tổ, chí ít ở trước mười sáu cường, bọn họ là không thể gặp gỡ. Tỷ thí bắt đầu, ai cũng muốn thể hiện, mỗi chiến một trận đều hết sức trọng yếu, mỗi người đem hết toàn lực chiến một trận, các loại bí thuật xuất hiện, Thần khí cấp cao cũng tầng tầng lớp lớp, xuất hiện rất nhiều trận lấy yếu thắng mạnh điển hình. Tinh Thần Cảnh có Thần Khí hoặc Thánh khí cao cấp, liền có thể phát huy ra sức chiến đấu của Hằng Hà Cảnh, bởi vậy, nếu đối thủ không có Thần Khí đối ứng, bản thân lại không phải Hằng Hà Cảnh, vậy dĩ nhiên chỉ có bị thua. Lăng Hàn không có gặp phải đối thủ như vậy, vòng thứ nhất tự nhiên ung dung qua ải, vòng thứ hai cũng vậy. Lúc này, nhân số dự thi cũng giảm mạnh đến 225 người. Một lần nữa rút thăm, vòng thứ nhất có ba mươi mốt người luân không, sau trận chiến này, người còn lại ở trên sân liền giảm thiểu đến 128 người, lúc này liền không có tay yếu, đều là Vương giả cấp hai cấp ba, mà trong tay Vương giả cấp hai đều có Thần Khí mạnh mẽ, cũng không sợ Vương giả cấp ba. Đối thủ kế tiếp của Lăng Hàn chính là người như vậy, Tinh Thần Cảnh đại viên mãn, nắm một Chuẩn Thánh khí. Chính là Nhiếp Thiên Thành. - Lăng Hàn! Nhiếp Thiên Thành âm trầm, lúc trước hắn bị Lăng Hàn “đánh lén”, rớt xuống Trầm Uyên Cốc, kia là hắn vô cùng nhục nhã! Hắn cũng không cảm giác mình không bằng Lăng Hàn, mà là bởi vì tu vi của hắn bị hạn chế quá ác, buông tay chiến một trận, hắn một tay liền có thể trấn áp Lăng Hàn. Mà cuối cùng, Lăng Hàn trèo lên phù thạch màu vàng, được chỗ tốt lớn nhất, hắn thì lần thứ hai rơi đến đáy vực, để hắn triệt để ghi hận Lăng Hàn. Hiện tại, tu vi của hắn không có hạn chế, lại có Chuẩn Thánh khí ở trong tay, trấn áp Lăng Hàn còn không phải dễ như trở bàn tay? Người thứ hai thì đã làm sao, hừ! - Hôm nay, ta muốn ngươi nhận đủ số nợ cũ. Hắn uy nghiêm đáng sợ nói. Lăng Hàn lắc lắc đầu, người này cũng thật ích kỷ, hắn có chỗ nào làm sai sao? Lúc trước bọn họ tốt xấu gì cũng là đồng đội, hai người này là muốn đào góc tường của hắn, mơ ước nữ hoàng đại nhân. Sau đó lòng mang tà niệm, xuất thủ đánh lén trước, hắn cũng là hậu phát chế nhân. Cái này còn có thể trách tội? - Muốn ăn đòn! Lăng Hàn vốn không phải dễ tính, dung sắc lạnh lẽo, liền đưa tay tóm tới Nhiếp Thiên Thành. Đối phương còn tưởng rằng hắn là Tinh Thần Cảnh trung cực vị lúc trước, nhưng trên thực tế sau chiến dịch Trầm Uyên Cốc kết thúc, Lăng Hàn liền bước vào Tinh Thần Cực Cảnh, mà hiện tại tiến thêm một bước, bước vào Hằng Hà Cảnh. Có thể nói, coi như trong cơ thể hắn không có lạc ấn xuống mười tòa sát trận, Lăng Hàn cũng có thể đối kháng Tinh Thần Cảnh thêm Chuẩn Thánh khí, hiện tại… ha ha. Nhiếp Thiên Thành cười gằn, lại còn dám chủ động công kích mình, ngươi đây là gan bao lớn? Nhưng hắn lập tức ngơ ngác. Cái gì, một trảo này làm sao như thiên địa đổ nát, Càn Khôn muốn nổ tung? Con mẹ nó, cái này không phải Tinh Thần Cảnh trung cực vị! Hắn vội vã kích hoạt Chuẩn Thánh khí, cành đào phát sáng, mùi thơm tung bay mười dặm. Oành, cả người hắn nhất thời bị đánh bay ra ngoài, nhưng Chuẩn Thánh khí cuối cùng phát uy, hóa giải đòn đánh này của Lăng Hàn. Dù sao Lăng Hàn cũng không có ra tay toàn lực, chỉ lo không cẩn thận nhấn chết giun dế này.