Quyến rũ trên khuôn mặt Lâm Vũ Khởi nhất thời tan hết, nàng đầu hàng, vậy ngươi cũng lùi một bước a, cũng đừng xoắn xuýt ở chuyện này, da mặt nàng co giật nói: - Ta nào dám trêu chọc tỷ tỷ! Trời đất chứng giám, nàng chưa bao giờ oan ức qua như thế, trước đây ai không nhìn nàng xinh đẹp, thiên phú võ đạo kinh người mà nhường nàng? Loạn Tinh nữ hoàng vẫn nghiêm mặt như cũ: - Ta chưa bao giờ đùa giỡn người, nếu trêu chọc ta, liền phải trả giá thật lớn! Đêm nay liền phạt ngươi thị tẩm phu quân ta! Ta sát! Lâm Vũ Khởi suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, cảm tình làm sao cũng muốn lão nương thị tẩm a? Nàng chỉ là đùa một chút mà thôi, làm sao liền bắt nàng hiến thân cơ chứ? Nàng cười khan nói: - Tỷ tỷ, ngươi nói đùa! - Hừ! Loạn Tinh nữ hoàng nghiêm mặt, nắm tay Lâm Vũ Khởi khe khẽ rung lên, một luồng nguyên lực bá đạo nhất thời tràn vào trong cơ thể Lâm Vũ Khởi, còn có ý chí võ đạo của bản thân nàng, trong nháy mắt niêm phong lại tu vi của Lâm Vũ Khởi. Đây là cách thức nghiền ép, Lâm Vũ Khởi căn bản vô pháp chống lại. Cái gì! Lâm Vũ Khởi kinh hãi đến biến sắc, tu vi của mình bị phong ấn, hiện tại nàng chính là một người bình thường! Vạn nhất thật bị cởi sạch vứt lên giường Lăng Hàn, vậy nàng làm sao bây giờ, thật muốn bị tiểu lưu manh này ô nhục sao? - Này này này, không nên suy nghĩ bậy bạ, ta không chấp nhận nói xấu như vậy! Lăng Hàn vội vàng nói, nhìn Lâm Vũ Khởi một chút liền biết đối phương đang suy nghĩ cái gì. - Tỷ tỷ, ta thật sai rồi! Lâm Vũ Khởi khóc lóc nhìn Loạn Tinh nữ hoàng nói. - Thật biết sai rồi? Loạn Tinh nữ hoàng từ tốn nói, thật giống như không có chuyện gì xảy ra. - Biết sai rồi. Lâm Vũ Khởi nhỏ giọng nói, nàng thực sự là bị chỉnh đến sợ. Lâm Vũ Khởi là người khéo léo, chỉ là có một điểm không được, yêu thích đùa giỡn người, đặc biệt là thanh niên chưa va chạm nhiều, lấy đùa cho bọn họ mặt đỏ tới mang tai, lúng túng làm vui. Nhưng hiện tại, nàng lại bị sợ đến gần chết, tuy đã khôi phục tu vi, ngồi xuống ghế, nhưng vẫn chưa tỉnh hồn. Nàng có loại cảm giác, nữ nhân này không chỉ là đang nói đùa, nếu mình không chịu thua, thật sẽ thành thực thi. Chính là cảm giác chân thực như vậy, làm cho nàng kính sợ tránh xa Loạn Tinh nữ hoàng, thậm chí có một loại... Sợ hãi. Trong lòng Lăng Hàn cười to, tại sao Loạn Tinh nữ hoàng mới là hậu cung chi chủ? Cũng không nhìn một chút người ta là ai! Hắn không cưỡng nổi đắc ý, nói: - Hàn Tâm Nghiên luyện thành Cuồng Dã Huyết Linh Đan chưa? - Luyện thành rồi. Lâm Vũ Khởi uể oải nói, nàng chỉ có thời điểm đùa giỡn người khác mới có tinh thần, hiện tại có con mồi trước mặt nhưng không thể ra tay, làm cho nàng phiền muộn. Lăng Hàn gật gù nói: - Vậy thì tốt, ta đi đây… đúng rồi, vừa nãy sao ngươi biết Tinh Sa Vũ Viện? - Ngươi chạy ra ngoài xem xem, hiện tại chỗ nào không thảo luận việc này? Lâm Vũ Khởi có tư thế thói cũ nảy sinh, nhưng nhìn Loạn Tinh nữ hoàng một chút, không khỏi lạnh cả tim, vội vã đàng hoàng trịnh trọng nói. - Lúc trước, đều là chín tên đệ tử của Tinh Sa Thánh Nhân một người thu đồ đệ, nhưng lần này, chín đệ tử đều đồng thời thu đồ đệ, bởi vậy, hiện tại Vương giả trẻ tuổi nào không làm nóng người, nóng lòng muốn thử? - Ồ? Lăng Hàn kinh ngạc, chiếu nói như vậy, tiêu chuẩn sẽ biến đổi? - Trước chỉ có một trăm tiêu chuẩn, hiện tại là ròng rã chín trăm cái! Lâm Vũ Khởi dựng thẳng lên chín ngón tay. - Hơn nữa, có người nói nhân tài trong 900 người lần này, sẽ có một người được lọt mắt xanh của Tinh Sa Đại Thánh, thu làm đệ tử thân truyền, ngày sau tất thành Thánh Nhân. - Hấp dẫn như vậy, ai có thể chống lại? Xác thực, cho dù là Bắc Hoàng, Thạch Hoàng cũng không dám vỗ ngực nói mình có thể thành Thánh, vượt qua một bước này thật quá khó khăn. Có thể trở thành đệ tử thân truyền của Tinh Sa Đại Thánh, cái này là ván đã đóng thuyền có thể thành Thánh. Điều này là bởi vì ánh mắt của Tinh Sa Đại Thánh! Mà tàn khốc chính là, cho dù lần này có 900 người có thể bái vào Tinh Sa Vũ Viện, nhưng chung quy chỉ có một người thành Thánh, những người khác đều sẽ trở thành đá kê chân. Đây mới thực là Vương giả chi tranh, một khi thất bại, cơ bản là vĩnh viễn nói gặp lại với Thánh vị. Bởi vì cái này liên lụy tới đại đạo, tranh cướp số mệnh, cái gọi là nhất tướng công thành vạn cốt khô, Thánh Nhân cũng tương tự là giẫm lên thiên tài cùng thời đại đặt chân tới đỉnh cao nhất. Trước chín Thánh thành đạo, không ai không lặp lại quá trình này, chín tốp chín mươi chín sư huynh đệ cùng bọn họ chung thời đại, sư tỷ muội nào cũng không có trèo lên Thánh vị, cho dù lại thiên tài tuyệt diễm, cũng chỉ có thể ở Hằng Hà Cảnh đại viên mãn đỉnh cao. Tỷ như Xích Diễm Đế, năm đó hắn thiên tư ngang dọc, được khen là thiên tài nhất trong ức năm qua của Vân Đính Tinh, cũng may mắn tiến vào Tinh Sa Vũ Viện, nhưng thua Thánh thứ chín hiện nay, vẫn đang cố gắng xung kích Sáng Thế Cảnh, nhưng nhiều lần thất bại. Nhưng biết rõ ràng như vậy, Vương giả trẻ tuổi cũng đổ xô tới. Thứ nhất, có cơ hội bộc lộ tài năng, thành Thánh, vậy thì là thiên hạ mạnh nhất, chân chính khống chế vận mệnh của mình. Thứ hai, cho dù không thể thành Thánh, có thể như Xích Diễm Đế, người nào không phải sức chiến đấu nghiền ép cùng cấp, làm người số một dưới Thánh Nhân tựa hồ cũng có thể tiếp thu. Thật trong 900 người chỉ có thể ra một Thánh Nhân? Lăng Hàn không tin cái tà này, không chỉ hắn muốn thành Thánh, người bên cạnh hắn cũng phải thành Thánh! - Được, biết rồi, vậy ta đi đây. Hắn đứng lên. - Này đệ… ạch, Tinh Sa Vũ Viện gặp lại. Lâm Vũ Khởi lại muốn trêu chọc mị thái, nhưng nhìn thấy Loạn Tinh nữ hoàng ngay ở bên cạnh, liền lập tức trở nên chính kinh. Lăng Hàn ồ một tiếng nói: - Ngươi cũng muốn đi? Coi như tiêu chuẩn tăng lên nhiều, cũng không phải là người nào cũng có thể tiến vào a. - Khà khà, ta là quân tiên phong, muốn ở Tứ Phương Tinh Vực thăm dò sâu cạn, có thể mở chi nhánh của Bảo Lâm Các qua hay không. Lâm Vũ Khởi nói. Hóa ra là như vậy. - Lăng Hàn, ngươi phải cẩn trọng không được bất cẩn, thế nhân đều nói tuổi thọ của Tinh Sa Đại Thánh không nhiều, lần này là muốn tìm truyền nhân y bát chân chính, bởi vậy, lần này cạnh tranh là cực kỳ kịch liệt, ngươi tuyệt đối đừng ngay cả 900 người đứng đầu cũng không chen vào được. Lâm Vũ Khởi nhắc nhở. Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói: - Được. Lâm Vũ Khởi không nói gì nữa, ngược lại đi tới Tinh Sa Vũ Viện còn có cơ hội gặp lại, hơn nữa, nàng sợ Loạn Tinh nữ hoàng.