Nàng dừng lại, nhìn Lăng Hàn, từng chữ từng chữ nói: - Chúng ta nắm giữ một thượng cổ bí cảnh, có thể từ trong đó được đan phương thậm chí thần dược, nhưng bí cảnh này mỗi cách mười vạn mới sẽ mở ra một lần, tiêu chuẩn tiến vào có hạn. - Trong mỗi gia tộc chi nhánh khác nhau có thể thu được bao nhiêu tiêu chuẩn, thì trước phải trải qua một hồi đấu võ kịch liệt mới có thể xác định. - Thế nhưng, tiến vào bí cảnh có giới hạn tuổi tác, không chỉ không thể vượt qua trăm vạn tuổi, hơn nữa tuổi tác đối lập cảnh giới nhất định phải ở ba mươi tuổi trở xuống, bởi vậy, thời điểm quyết định tiêu chuẩn, cũng chỉ có người thỏa mãn điều kiện này mới có thể tham chiến. - Tuy Tâm Nghiên họ Hàn, nhưng từ nhỏ sinh trưởng ở Lâm gia, được An Viễn Lâm gia nhất mạch ta gửi gắm hi vọng rất lớn, nhưng nàng vẫn không có nắm giữ cách luyện chế Cuồng Dã Huyết Linh Đan, rất khó ở trong tỷ thí thu được thành tích tốt. - Nếu như ngươi gia nhập An Viễn Lâm gia chi mạch chúng ta, chỉ cần có thể tiến vào mười người đứng đầu, ta liền làm chủ đưa ngươi một tiêu chuẩn, tiến vào thượng cổ bí cảnh, có thể có được đan phương, thần dược gì, liền xem vận mệnh của ngươi, làm sao? Lăng Hàn không có lập tức đáp ứng, trên thực tế hắn nắm giữ Hắc Tháp, đúng là không cần lo lắng sẽ bị âm, nhưng đáp ứng quá nhanh cũng không được, hoặc là kẻ ngu si, hoặc chính là nói cho người khác biết, ta có thủ đoạn bảo mệnh trâu bò. - Cái bí cảnh kia, còn bao lâu nữa mới mở ra? Hắn hỏi. - Hơn một năm. - Được, ta đáp ứng! Lăng Hàn gật đầu. Lâm Vũ Khởi nở nụ cười nói: - Ngươi là người thông minh, tỷ tỷ biết ngươi nhất định sẽ đáp ứng. Nửa năm sau, chúng ta liền xuất phát đi tới tổng bộ Bảo Lâm Các, ngươi chuẩn bị a. - Được. Lăng Hàn gật đầu. - Bên Tâm Nghiên kia, ngươi nên đi xem một chút, nếu nàng có thể tiến thêm một bước, chúng ta có thể thu được càng nhiều tiêu chuẩn. Mặt khác, ngày mai ngươi tới, tỷ tỷ phải cố gắng huấn luyện ngươi. Với Lăng Hàn mà nói, võ đạo rất trọng yếu, nhưng đan đạo cũng không thể quên. Đời trước, hắn chỉ say mê đan đạo, coi võ đạo như phụ trợ cho đan đạo, nhưng đời này, hắn càng thêm coi trọng võ đạo, đây mới là tư bản có thể ở một giới hoành hành. Cái này cũng không có nghĩa là Lăng Hàn muốn từ bỏ đan đạo, ngược lại, đan đạo vẫn vô cùng trọng yếu như cũ, bởi vì hắn còn có rất nhiều thân bằng hảo hữu, yêu cầu đối với đan dược ngược lại càng nhiều, càng cao hơn. Vì lẽ đó, hắn đáp ứng rất thẳng thắn. Trở lại nơi ở, tất cả mọi người biểu thị tán thành đối với cách làm của Lăng Hàn, ngược lại trình độ đan đạo của Lăng Hàn càng cao, bọn họ càng được lợi. Thiên Phượng Thần Nữ thì có chút bất mãn, nàng là nghe nói, vị chưởng quỹ kia của Bảo Lâm Các phong tình vạn chủng, tao đến không muốn người sống. Đương nhiên, nàng vẫn tin tưởng Lăng Hàn, nếu như Lăng Hàn thật muốn hoa tâm, vậy một đường đi tới hắn không biết có thể có bao nhiêu hồng nhan tuyệt sắc, không nói những cái khác, lúc trước ở Hằng Thiên Đại Lục, Lăng Hàn là Vương giả hoàn toàn xứng đáng, đệ nhất thiên hạ, khẳng định có vô số mỹ nữ sẵn lòng đầu hoài tống bão. Ngày thứ hai, sau khi Lăng Hàn chỉ điểm Hàn Tâm Nghiên một chút, liền đi gặp Lâm Vũ Khởi. Tuy Hàn Tâm Nghiên ở trên đan đạo có thành tựu bất phàm, nhưng Thần đan cấp tám nào có dễ dàng hiểu rõ như thế, huống chi Cuồng Dã Huyết Linh Đan là thánh dược trong đan dược cấp tám, vậy tự nhiên càng khó có thể nắm giữ. Trong trăm năm, nàng không có khả năng triệt để nắm giữ đan phương này. Lăng Hàn nguyên tưởng rằng Lâm Vũ Khởi sẽ cho hắn một ít đan phương mới, dùng để ứng phó nửa năm sau Bảo Lâm Các tỷ thí, nhưng trên thực tế hoàn toàn không có chuyện như vậy. Nữ tử quyến rũ ngàn vạn này lấy ra một cây thần dược nói: - Biết đây là thảo dược gì không? Lăng Hàn không khỏi bật cười, lại cầm cái này đến thử thách hắn, cũng quá xem thường hắn đi. Hắn lắc lắc đầu nói: - Đây là Tam Vân Thảo. Lâm Vũ Khởi cười cợt, đột nhiên trong nháy mắt, kình khí như đao, cắt chém cây thần dược này thành ngàn vạn khối. Nàng lại đưa tay chụp tới, cầm những mảnh vỡ này ở trong tay, sau đó thả lên bàn: - Hiện tại, ngươi hợp lại cây thảo dược này lại đi. - Hả? Lăng Hàn kinh ngạc, còn có cách chơi như thế? Có ý nghĩa gì chứ? - Đây là thử thách đối với nhận thức thảo dược của ngươi, không chỉ trong gia tộc, toàn quốc tỷ thí, dù tiến vào thượng cổ bí cảnh, ngươi muốn có được khen thưởng trong đó, cũng cần ở phương diện này đạt đến độ cao nhất định, không phải chỉ biết luyện đan là được. Lâm Vũ Khởi từ tốn nói. Lăng Hàn gật gù, tiện tay rung lên, ngàn vạn mảnh vỡ thảo dược ở trên bàn liền tách ra, không có một mảnh chồng lên nhau. Hắn ở trong đầu hồi ức dáng dấp lúc trước của Tam Vân Thảo, sau đó bắt đầu động thủ, lần nữa trọng tố cây thảo dược này. - Ngươi sai ba mươi bảy nơi. Lâm Vũ Khởi nhìn hắn ráp xong, sau đó nói. Lăng Hàn không tin, nhưng Lâm Vũ Khởi vạch ra ba mươi bảy nơi sai lầm, một lần nữa ghép lại, quả nhiên, so với hắn ghép càng tự nhiên hơn, để hắn không thể không tiếp thu hiện thực. - Toàn bộ Thần giới tổng cộng có tám mươi mốt vạn loại dược thảo, mặt khác, những dược thảo này thông qua tạp giao đào tạo, còn có thể diễn hóa vạn ngàn, nhưng vạn biến không rời bản nguyên, đều từ trong tám mươi mốt vạn loại dược thảo này diễn hóa ra, vì lẽ đó, chỉ cần ngươi nắm giữ tám mươi mốt vạn loại dược thảo này, liền tương đương với nắm giữ đặc tính của hết thảy dược thảo ở Thần giới. Lâm Vũ Khởi từ tốn nói, thời khắc này nàng không còn là Đại Yêu tinh yêu mị, mà là như bạn học. Lăng Hàn không khỏi gật đầu, đối với đổi mới phải tiếp thu, không thể chết ôm quan niệm cổ xưa, mà đây quả thật cũng làm cho hắn mở mang tầm mắt. Hóa ra, chỉ biết luyện đan còn thiếu rất nhiều. - Ầy, đây là sách tranh thảo dược. Lâm Vũ Khởi ném tới một đống lớn sách. - Lấy thực lực của Bảo Lâm Các cũng không thể hoàn toàn được tất cả thần dược trong thiên hạ, nhưng đây là bản sao sách tranh từ trong thượng cổ bí cảnh, đủ để ngươi biết hết thảy thảo dược. - Đa tạ. Lăng Hàn nghiêm nghị nói, cái này cho hắn cũng vô cùng hữu ích. - Ngươi đương nhiên phải cảm tạ tỷ tỷ, nhớ tỷ tỷ tốt. Còn không chính kinh bao lâu, nữ nhân này lại biến trở về Đại Yêu tinh, bắt đầu ném mị nhãn cho Lăng Hàn. Lăng Hàn không nói gì, trực tiếp thu sách rời đi. Trở lại chỗ ở của mình, Lăng Hàn bắt đầu bế quan, dưới Luân Hồi Thụ bù đắp tri thức thảo dược.