- Ha ha ha ha! Tóc đen của Xích Hoang Cực rối tung, trong đôi mắt lưu chuyển dị tượng chư thiên Tinh Thần, đỉnh đầu có mặt trời đỏ, đấm ra một quyền ngay cả tứ đại Vương giả cũng không dám đón đỡ, chỉ có thể không ngừng né tránh, lại nhân cơ hội phản kích. - Vô dụng! Xích Hoang Cực khinh thường nói, ở trong mắt hắn, chỉ có Lăng Hàn, Bắc Hoàng, Thạch Hoàng mới có thể làm đối thủ của hắn, dư tử tầm thường, chỉ có bị đuổi ra khỏi cửa mà thôi. Bốn người Vô Diện nào cam tâm chịu thua, dồn dập triển khai tuyệt kỹ, ác chiến với Xích Hoang Cực. - Thiên Phong Xuất Chân Long! Vân Nữ nũng nịu một tiếng, dẫn đầu phát động đại chiêu, hai tay trương động, từng đạo Thanh Phong hiện lên, lượn lờ mây tía, mà ở trong núi này, có tiếng rồng ngâm, tựa hồ phủ phục một Chân Long. Chân Long, đằng ở cửu thiên, uy hiếp thiên hạ. Vù, một luồng áp lực đáng sợ nhất thời bao phủ tứ phương, phảng phất cô gái này chính là thiên hạ tôn sư, tất cả mọi người chỉ có thể kính bái. - Lưu Thủy Khúc Thương, Thiên Âm Tru Tuyệt! Vô Diện gảy dây đàn, âm thanh nhanh như trống trận, khiến nhịp tim của người ta không khỏi tăng nhanh, thật giống như muốn nổ tung. Mà từng đạo sóng âm hóa thành nước chảy, nhìn như vô ngân, nhưng tràn ngập sát cơ, chảy tới Xích Hoang Cực. Dương Lâm lấy ra một cái ô, cổ kính, có nửa bên đã tổn hại nghiêm trọng, phá hoại vẻ đẹp, nhưng hắn đẩy ra, cả người lại giống như thành trung tâm của vũ trụ, cực kỳ loá mắt. - Vạn Cổ Thanh Thiên, ta tức vĩnh hằng! Hắn nói, cổ tán phát quang, hóa thành một vị cổ Phật, kim quang vạn trượng, phách chưởng về phía Xích Hoang Cực. Đây là Thánh khí không trọn vẹn hắn được, ở bên ngoài có thể trấn Tinh Thần Cảnh! Thác Bạt Đông cắn răng một cái, đấm lên ngực, phun ra một dòng máu màu vàng óng: - Sư Vương Khiếu, thiên hạ phục! Hắn gầm một tiếng, đùng đùng đùng, không khí bị đánh nứt, xung kích về phía Xích Hoang Cực. Tứ đại Vương giả, đều ra đại chiêu. Lúc này, ngay cả Xích Hoang Cực cũng không dám khinh thường. Một chọi một, hắn có thể ung dung hạ bất cứ ai trong bốn người này, nhưng bị bốn người vây công, ưu thế của hắn đã rất nhỏ, mà hiện tại bị đại chiêu liên kích, áp lực của hắn tự nhiên càng to lớn hơn. Chỉ cần một sai lầm, ngay cả hắn cũng phải nuốt hận. - Không tệ, lúc này mới có chút ý nghĩa! Xích Hoang Cực cười to, chiến ý trùng thiên, ở bình thường muốn giao thủ với bốn tên Vương giả là chuyện không thể nào, điều này làm cho hắn cũng trở nên hưng phấn. - Nhưng ở trước mặt ta, cái này còn thiếu rất nhiều! Hắn đấm ra một quyền, đơn giản, thô bạo, trực tiếp. Oanh, đây cũng không phải là một quyền phổ thông, mà hóa thành biển lửa vô tận. Trong Thanh Sơn của Vân Nữ lao ra một con Thanh Long, đầu áp sát biển lửa, nhưng trong quá trình trùng kích, thân rồng bị đốt đi, chỉ miễn cưỡng vọt tới trước người Xích Hoang Cực ba thước liền biến mất. Thanh thủy của Vô Diện cũng bị liệt diễm đốt cháy, ở cách hai thước biến mất. Dương Lâm thì mạnh hơn, dù sao cổ tán trong tay hắn chính là Thánh khí, Cổ Phật phá tan biển lửa, một chưởng bổ tới trước mặt Xích Hoang Cực, nhưng vừa vặn nghênh tiếp nắm đấm của Xích Hoang Cực nổ ra, nhất thời tan nát. Sư Vương Khiếu của Thác Bạt Đông đánh nứt không khí, miễn cưỡng tới cách Thác Bạt Đông ba thước, liền không cách nào tiến vào mảy may. Tứ đại Vương giả liên thủ, lại tuyên cáo vô công! - Cặn bã nên cút! Xích Hoang Cực bù thêm một quyền, hóa thành bốn diễm hổ,đánh tới bốn người. Oành oành oành, sau khi phát ra đại chiêu, bốn người đang đứng ở kỳ suy yếu, nơi nào có thể đối kháng Xích Hoang Cực phản kích, nhất thời bị đánh bay. Cũng may bọn họ là Vương giả, đòn đánh này chỉ đánh bay bọn họ, tạo thành một chút tổn thương, nhưng không có cách nào trọng thương bọn họ. Vải áo ở cánh tay phải của Vân Nữ bị đánh tan, lộ ra một đoạn cánh tay trắng sáng như tuyết, bóng loáng như ngọc, cảm động đến cực điểm. Dương Lâm thì lui ba trượng, sắc mặt trắng nhợt, còn may chưa có phun ra máu. Thác Bạt Đông hừng hực đằng lùi lại mười bảy bước, ở trên đường lưu lại một loạt dấu chân thật sâu, kim mao múa tung. Đùng, khăn che mặt của Vô Diện phá nát, hiện ra... một khuôn mặt không có ngũ quan. Hí! Nhìn thấy bộ mặt thật của Vô Diện, dù người nơi này đều là Vương giả trẻ tuổi, cũng hít vào một hơi. Đây là người nào, gương mặt hoàn toàn không có ngũ quan! Thậm chí ngay cả tóc, lỗ tai cũng không có, chỉ có một cái đầu. Nếu không phải hắn mặc quần áo còn có hai mặt trước sau, chỉ nhìn cái đầu, thì bên nào là mặt, bên nào là gáy cũng không thể nhận biết. Cái tên này là nói như thế nào? Vô Diện! Thực sự là Vô Diện! Vô Diện thở dài, rõ ràng không có miệng, nhưng tất cả mọi người cảm giác được hắn xác thực thở dài, hắn rút kiếm, khe khẽ rung lên nói: - Không nghĩ tới, nhanh như vậy liền phải đến một bước này! - Món đồ gì? Xích Hoang Cực lộ ra vẻ mặt cảm thấy hứng thú, thế giới này ngoại trừ võ đạo ra, đồ vật có thể làm cho hắn cảm thấy hứng thú cũng không nhiều, xưa nay hắn chưa từng nghe nói qua chủng tộc nào như vậy, thậm chí ngay cả mặt cũng không có. Xoạt, Vô Diện vung ra một kiếm, nhưng không có chém về phía Xích Hoang Cực, mà đâm về phía mặt của mình, phốc, nhất thời có máu tươi chảy ra. Chuyện này... bị người nhìn thấy “hình dáng xấu” liền muốn tự sát sao? Không! Chỉ thấy Vô Diện xuất liên tục mấy kiếm, ở trên “mặt” mình đào ra mấy cái hố máu, giống như vẽ trên giấy, nhất thời có thêm hai con mắt, một lỗ mũi cùng một cái miệng. Đương nhiên, chỉ là một mảnh huyết mà thôi. Nhưng sự tình kinh người xuất hiện, hố máu cấp tốc biến hóa, biến ra một đôi mắt, mũi nhô lên cao, miệng nứt ra, lộ ra hai hàm răng. Tóc của hắn đang bằng tốc độ kinh người mọc ra, lỗ tai cũng vậy, chỉ mấy hơi, một “người” chân chính xuất hiện. Đây là một nam tử vô cùng anh tuấn, hoàn toàn có thể nói là siêu cấp mỹ nam tử, quả thực có thể làm cho nam nhân đố kị. Nhưng bảy người ở đây chỉ khiếp sợ, bởi vì khí thế của Vô Diện lại cất cao, vượt qua cấp bậc Vương giả, tiến quân về phía Vương trong Vương. Đây là tình huống thế nào? Vẽ ra khuôn mặt, thực lực liền tăng vọt gấp mấy lần? - Ta nhớ ra rồi! Dương Lâm đột nhiên mở miệng, chỉ vào Vô Diện nói. - Ngươi là Vô Nhan Tộc! - Vô Nhan Tộc, thượng cổ Thiên Tộc! Vân Nữ cũng kinh hô, trên mặt tràn đầy khiếp sợ. Thượng cổ Thiên Tộc! Bốn chữ này đại biểu thần bí cùng mạnh mẽ, chỉ cần ai dính líu quan hệ với bốn chữ này, vậy tất nhiên có thể khuấy lên một phương phong vân.