Khương An Vân bất mãn nói, lẽ nào danh hào Thiếu Bang chủ của Hắc Ngũ Bang như hắn không có tác dụng, nhiều người không nể mặt hắn như vậy? - Thiếu bang chủ… Một lão giả vội vàng kéo hắn một cái, nhỏ giọng nói. - Vị này chính là Dương gia Dương Thiết Thành, cao thủ Sơn Hà Cảnh đại viên mãn, có người nói tu luyện kỳ công, thể phách như thần thiết, lợi khí khó thương, rất được Dương gia coi trọng. Khương An Vân nhất thời không có tính tình, hắn là Hắc Ngũ Bang Thiếu Chủ không giả, nhưng Hắc Ngũ Bang có thể so sánh với Dương gia sao? - Ở trên thuyền của ta, thì thành thật cho ta! Dương Thiết Thành đảo qua mỗi người một vòng, kinh nghiệm của hắn phong phú thế nào, sao nhìn không ra rất nhiều người đều là hướng về phía đôi nam nữ trẻ tuổi kia mà đến. - Xuống thuyền, các ngươi có ân oán gì có thể tự hành giải quyết, nhưng ở trên thuyền, nếu ai động thủ đả thương người, vậy đừng trách ta không khách khí! Hắn lành lạnh nói, không giữ lại khí tức của mình chút nào. - Dương huynh đúng không, tại hạ có chút ngứa tay, chúng ta qua hai chiêu làm sao? La Ngọc đứng dậy, trên mặt mang dáng tươi cười. - Tốt! Dương Thiết Thành dứt khoát đáp ứng. Nếu không trấn áp những người này mà nói, không chừng sẽ gây ra phiền toái gì ở phía sau. La Ngọc đi lên trước vài bước, tay nhấn về phía Dương Thiết Thành. Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Dương Thiết Thành xuất thủ, hai người đều lấy mau đánh mau, trong nháy mắt liền giao thủ hơn mười chiêu. La Ngọc chợt kêu lên một tiếng đau đớn, lui về phía sau vài bước, sắc mặt tái nhợt đến kinh người. - Đa tạ. Dương Thiết Thành ôm quyền, nhàn nhạt nói. Qua một hồi lâu, La Ngọc mới bớt đau ến, dùng thanh âm khàn khàn nói: - Dương huynh quả nhiên lợi hại, tại hạ không phải đối thủ. Cao thủ vừa ra tay, liền biết có môn đạo hay không, Dương Thiết Thành cường thế bày ra thực lực, nhất thời để người trên thuyền đều rùng mình, không dám có chút khinh thường hắn nữa. Nguyên bản bọn người La gia tự nghĩ đến từ Hoàng Đô, có chút coi thường thổ dân ở thâm sơn cùng cốc này, nhưng Dương Thiết Thành cường đại đã tát cho bọn họ một bạt tai. - Người này chắc là thiên tài Nhị Tinh. - Tu vi đại viên mãn đỉnh phong, hơn nữa thiên tài Nhị Tinh, chắc là đệ nhất cao thủ hoàn toàn xứng đáng trên thuyền. - Xem ra, ở trên thuyền là giết không được Lăng Hàn. - Chờ! Những người này đều có quyết định, nụ cười đầy mặt, nhìn không ra thần tình biến hóa chút nào. - Lập lại lần nữa, bất kể là ai, đều không được xuất thủ với khách nhân ở trên thuyền, bằng không, ngươi giết người, ta liền giết ngươi! Dương Thiết Thành lành lạnh nói. - Hừ! Những người khác đều im lặng không lên tiếng, chỉ có Khương An Vân bất mãn hiện ở trên mặt, này cũng có thể thấy được hắn ngu ngốc, đã đạt tới Sơn Hà Cảnh, nhưng ngay cả một chút lòng dạ cũng không có. Hắn đã quen ta nghĩ thì ta làm, ta muốn thì ta đoạt, bây giờ bị người áp chế, tự nhiên cực kỳ bất mãn. Sau khi Dương Thiết Thành nói xong, liền tiến vào trong khoang thuyền nghỉ ngơi. Chuyến này đi sẽ rất dài. Đội thuyền lấy lộ tuyến cố định nhiễu qua nội hải một vòng, trong lúc này sẽ dừng ở vài hải vực nổi danh, mỗi lần dừng lại từ một đến ba ngày không đều, tiếp đó sẽ lái về hải vực tiếp theo. Cái gì gọi là nổi danh hải vực? Chính là dưới hải vực này, có khả năng có bảo vật. Trước đây lúc khối tinh thần kia rơi xuống, bản thân cũng bể thành nhiều khối, trong đó có bảy khối đặc biệt lớn, phân biệt ở trong bảy hải vực. Bởi vậy, bình thường muốn tầm bảo mà nói, sẽ đi tới bảy hải vực này. Lăng Hàn nhìn phong cảnh một chút, Tinh Thần Hải khắp nơi là trọng lực kinh người, võ giả bơi ở trong đó mà nói, không bao lâu sẽ lực lượng hao hết mà chìm tới đáy. Dĩ nhiên, sau khi chìm tới đáy vẫn có thể khôi phục nguyên lực, ra sức bơi đi. Bất quá, trong biển còn có rất nhiều yêu thú đáng sợ, chút yêu thú này sớm đã thích ứng trọng lực đáng sợ, hơn nữa, còn là trong hoàn cảnh nước, bởi vậy, nếu như gặp phải yêu thú, chỉ cần là cùng giai liền cực kỳ nguy hiểm, nếu như cảnh giới cao hơn mình, vậy trên cơ bản xong đời. Tác chiến ở đáy biển, chiến lực của Nhân Tộc sẽ giảm bớt rất nhiều. Hắn vốn không phải vì bảo tàng dưới đáy biển mà đến, tự nhiên sẽ không để ý, nhìn một lúc liền trở về buồng nhỏ trên tàu, tiếp tục mở lò luyện đan, lãng phí thời gian là đáng xấu hổ a. Đội thuyền đi tới, nhưng trừ rất ít mấy người, những người khác đều không có hứng thú xuống biển, mục tiêu của bọn họ đều là Lăng Hàn. Bảy ngày sau, Lăng Hàn cuối cùng luyện chế ra Khí Thiên Đan. Đan dược này chủ yếu là cho Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị dùng, trung cực vị không phải không có thể dùng, nhưng hiệu quả kém rất nhiều. Vì vậy, Lăng Hàn luyện được đan dược đều đưa cho Thủy Nhạn Ngọc, để vưu vật này vô cùng khiếp sợ. Lăng Hàn lại còn biết luyện đan, hơn nữa thật luyện chế được Thần Đan! Trước đó nàng quả thực thấy Lăng Hàn luyện đan, nhưng bởi vì luôn thất bại, nàng chỉ cho là Lăng Hàn vừa mới bước lên Đan Đạo, không nghĩ tới hắn luyện chế lại là Khí Thiên Đan. Này ở Hoàng Đô, có thể bán được một trăm Chân Nguyên Thạch một viên! Lô thứ nhất Lăng Hàn chỉ luyện ra ba viên, nhưng lô thứ hai lại đạt tới năm viên, lô thứ ba bảy viên, lô thứ mười thì hoàn mỹ mười viên. Hắn thấy này rất bình thường, thân là Đan Đạo Đế Vương, trước đây chỉ là thiếu tài liệu, tu vi không đủ mà thôi, lúc này mới không thể luyện ra Thần Đan, hiện tại các điều kiện đều thỏa mãn, vậy dĩ nhiên là nước chảy thành sông. Nhưng Thủy Nhạn Ngọc thì sợ hãi, nam tử này là yêu quái sao? Không chỉ võ đạo tinh tiến như bay, hơn nữa ở Đan Đạo cũng có thiên phú kinh người, thực sự là dọa chết người. Nhưng nàng vô cùng cao hứng, bởi vì Khí Thiên Đan chính là linh dược hiện tại nàng cần, có thể để tu vi của nàng bay nhanh. Lăng Hàn dùng xong tất cả tài liệu, bắt đầu nghiên cứu đan phương thứ hai. Thiên Cơ Đan. Này là Thần Đan cấp hai, tác dụng là đề thăng nguyên lực, thể lực của võ giả, còn có thể có chút hiệu quả tăng cường thể phách. Tại Thần giới, rất nhiều người tu luyện Thể Thuật, nhưng có thể đại thành lại rất ít, mà thể phách là một vấn đề nan giải, quá ít người có thể tăng tới Thần Cảnh, bởi vì này cần tiêu hao rất nhiều tài nguyên. Bởi vậy Thiên Cơ Đan rất quý, một viên có thể bán ba trăm Chân Nguyên Thạch, hơn nữa bình thường còn có cầu không có cung. Hiện tại, này là đan dược hữu dụng nhất với Lăng Hàn. Hắn động lực mười phần, sau khi hiểu rõ đan phương, liền bắt đầu đốt tiền. ---------------