Phốc phốc phốc, tay áo của hắn nổ tung. - Này là tuyệt học của Triệu đại tướng quân, Tàn Kim Chiến Phật Quyền sao? Có người lập tức kinh hô. - Đúng vậy, một trong các tuyệt học của Triệu đại tướng quân, truyền thuyết lúc Triệu đại tướng quân còn ở Nhật Nguyệt Cảnh, đã từng lấy ba thức quyền pháp này đập một gã Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn thành thịt nát, từ nay về sau quyết định địa vị cao thủ tuyệt thế của hắn. - Nhiều năm như vậy, Triệu đại tướng quân khẳng định để uy lực của Tàn Kim Chiến Phật Quyền tăng lên rất nhiều. - Lúc này Triệu Luân động thật rồi. - Này là khẳng định, hiện tại cảnh giới của mọi người như nhau, Lăng Hàn chính là thiên tài Tứ Tinh, không động thật không phải là muốn chết sao? - Ta làm sao nghe nói, Lăng Hàn ba độ lên đảo, có khả năng đạt tới thiên tài Ngũ Tinh? - Ha hả, thiên tài Ngũ Tinh đây chẳng qua là tồn tại ở trong truyền thuyết, nào dễ dàng đạt đến như vậy? Lên đảo lần thứ ba quả thực mạnh hơn Triệu Luân, nhưng nhiều nhất là hơn Tứ Tinh, tuyệt đối không thể đạt đến Ngũ Tinh. Ở trong tiếng nghị luận, Triệu Luân đi nhanh, ép tới Lăng Hàn. Lăng Hàn dùng một tay đặt lên vết thương, trước đó một chưởng kia của Triệu Luân mang theo tính hủ thực mãnh liệt, tiêu kim hóa cốt, có thể ở trong vết thương của hắn tạo thành thần văn, không ngừng tác dụng, ngăn cản hắn khôi phục thương thế. Lăng Hàn trước phải thanh trừ những thần văn kia, mới có thể triệt để khôi phục, nhưng những thần văn này dị thường ngoan cố, nguyên lực trào lên không có hiệu quả chút nào. Hiện tại hắn lại không thể vào Hắc Tháp, mượn lực lượng của Hắc Tháp khu trục, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác. Lăng Hàn tâm niệm vừa động, phát động thần văn hỏa diễm, két, thần văn đụng nhau, rất nhanh thần văn dị chủng liền bị thiêu thành tro tàn. Quả nhiên, thời điểm hắn thấy Triệu Luân xuất thủ, che một tầng thần quang như gợn sóng, chắc là công pháp Thủy thuộc tính, vừa khéo tương khắc với Hỏa thuộc tính, triệt tiêu lẫn nhau. - Cùng giai đánh một trận, ta cũng có thể trấn áp ngươi! Triệu Luân vọt tới, song quyền đánh ra. - Tàn Kim Chiến Phật Quyền thức thứ nhất, Nhất Trọng Lãng Khởi Quyển Phong Vân! Lăng Hàn cười ha ha nói: - Cùng giai đánh một trận ta còn chưa bao giờ gặp đối thủ, ngươi cũng sẽ không ngoại lệ! Hắn triển khai Phúc Địa Ấn, nghênh đón đối phương. Thình thịch! Lần đầu tiên đối oanh, Lăng Hàn đứng ngạo nghễ bất động, nhưng Triệu Luân lại đằng đằng đằng lùi lại vài chục bước, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. - Tê, cùng giai đánh một trận, Triệu Luân lại thật không phải là đối thủ của Lăng Hàn! Toàn trường đều nổ tung, trừ Triệu Luân làm người không nói, thiên phú của hắn đúng là đệ nhất nhân của Loạn Tinh Hoàng Triều trong gần nghìn năm đến nay, thậm chí biểu hiện ra tiềm lực mạnh hơn, tương lai có cơ hội trở thành cường giả Tinh Thần cảnh. Nhưng nhân vật như vậy, cư nhiên ở cùng giai đối kháng rơi vào hạ phong. - Lăng Hàn này, lực lượng của hắn tuyệt không chỉ trung cực vị sơ kỳ đơn giản như vậy, phỏng chừng đã đạt đến đỉnh phong. - Không sai, bộ chưởng pháp của hắn vô cùng phổ thông, lại có thể bộc phát ra chiến lực đáng sợ như vậy, chỉ có thể bởi vì lực lượng của hắn vượt xa cảnh giới, mà đền bù chiến lực. - Tê, chiếu nói như vậy, nếu cho hắn tu luyện bí pháp cao cấp, chiến lực của hắn còn mạnh hơn nữa? - Sẽ thành thiên tài Ngũ Tinh! Tất cả mọi người kinh hô, lẽ nào bọn họ thật muốn chứng kiến một thiên tài Ngũ Tinh xuất thế sao? - Ghê tởm, ghê tởm! Triệu Luân hét lớn một tiếng, ngóc đầu trở lại. - Tàn Kim Chiến Phật Quyền thức thứ hai, Tam Trọng Lãng Khởi Định Giang Sơn! Oanh, uy lực của một quyền này nhất thời tăng vọt gấp ba! Lăng Hàn vẫn dùng Phúc Địa Ấn, hai người vận chuyển đều là công pháp Kim thuộc tính, kim quang đan vào, bọn họ như biến thành Chiến Thần, nhưng sau một kích đối oanh, hai người đồng thời lui về phía sau. Cân sức ngang tài. - Ha ha ha ha! Triệu Luân cười to. - Thực lực của ngươi không gì hơn cái này, ta còn có thức thứ ba uy lực mạnh hơn chưa thi triển! Lăng Hàn cười nhạt nói: - Ngươi tự mình cảm giác quá tốt, cũng quá lừa mình dối người, ai nói thực lực của ta chỉ như vậy? - Phải không! Triệu Luân lần thứ hai giết lại, vẫn là thức thứ hai của Tàn Kim Chiến Phật Quyền. Hai người đối oanh, kim quang đan vào, cường đại không gì sánh được. Có rất ít người chú ý tới, sau mỗi một lần đối oanh, trong ánh mắt Triệu Luân sẽ nhiều hơn một tia kim sắc, thẳng đến hơn mười kích sau, hai mắt của hắn đã hoàn toàn biến thành kim sắc. - Tàn Kim Chiến Phật Quyền thức thứ ba, Cửu Trọng Lãng Khởi Xuyên Nhật Nguyệt! Hắn hét lớn một tiếng, thân hình kịch liệt bành trướng, hóa thành Cự Nhân chừng ba trượng, đánh ra một quyền mạnh nhất, tăng chiến lực của hắn lên chín lần! Cũng không phải lúc trước hắn thủ hạ lưu tình, mà là thức thứ ba bạo phát cần điều kiện thể phách đồng thời theo sau, bởi vậy hắn trước phải tiến nhập trạng thái kim thân ba trượng, mà này, cần thời gian. Chỉ khi nào hoàn thành chuyển hóa kim thân, thì một kích này long trời lở đất. Oanh, nắm tay to lớn từ bầu trời đập xuống, không có một tia hoa xảo, hoàn toàn là bạo lực nghiền ép. Lăng Hàn vẫn vỗ ra một chưởng, chỉ vận chuyển Phúc Địa Ấn mà thôi. Thình thịch! Quyền chưởng va chạm, lớn nhỏ hoàn toàn không thể so sánh, nắm tay kim sắc một đường nghiền ép, bức Lăng Hàn không ngừng lui về phía sau, nếu không phải thạch đầu nơi này vô cùng kiên cố, thì trên đất nhất định sẽ có vô số dấu chân. - Ha ha ha ha! Triệu Luân cười to, quơ hai cự quyền điên cuồng đập tới Lăng Hàn. Tàn Kim Chiến Phật Quyền có tất cả ba thức, nhưng không phải bất đồng trên chiêu thuật, mà là pháp môn dùng lực! Thức thứ ba tiêu hao rất lớn, hơn nữa có tác dụng phụ, dù sao cũng phải bộc phát ra chiến lực gấp chín lần a, nhưng ở trong quá trình bạo phát, vậy đơn giản chính là Thần cản giết Thần, Phật ngăn giết Phật. Cùng cảnh giới, ai có thể địch nổi? - Dám cùng ta tranh đệ nhất thiên tài tên, ngươi còn kém xa lắm! Triệu Luân cười ha ha, lúc này hắn có kim thân ba trượng, phát ra thanh âm như hoàng chung đại lữ, đinh tai nhức óc. Song quyền của hắn oanh liên tục, phảng phất như hàng loạt mũi tên, một quyền tiếp một quyền, phảng phất như không bao giờ dừng lại. Tất cả mọi người sở hãi, không hổ là nghìn năm đệ nhất thiên tài, đây thật là quá uy mãnh, cùng cảnh giới đánh một trận, coi như là trung cực vị đỉnh phong, lại có mấy người có thể khiêng được cuồng oanh loạn tạc như vậy? Lăng Hàn hừ một tiếng, phát động thần văn trọng lực. ---------------