Hắn biến sắc, kinh hãi nhìn lại, chỉ thấy một gốc Ma Khô Huyết Thụ khủng bố đang nện đôi chân rễ cây của nó xuống đất, phi nước đại đánh tới, âm thanh thùng thùng vang khắp nơi. Trốn!Cổ Trần không tính chém giết Hỏa Tang Nhi nữa, thấy Ma Khô Huyết Thụ đuổi tới, hắn nhanh chóng xoay người, tăng tốc nhảy mấy cái trốn vội. Ầm ầm!Ma Khô Huyết Thụ điên cuồng múa may nhánh cây, hung hăng chém giết về phía này, huyết quang đầy trời, bao phủ tứ phương. Oanh!Một nhánh cây đỏ rực đánh tới, nhất thời núi lở đất nứt, cứ thế mà bổ ra một khe nứt dài mấy chục thước, bụi mù cuốn lên đầy trời. Cổ Trần bị dư chấn đánh bay ra ngoài, huyết khí toàn thân sôi trào, thiếu chút nữa đã trọng thương, may mà có Nguyên Thủy Ma Thể hộ thể, hắn nhanh chóng lấy lại thăng bằng, xoay người chạy như bay. Hắn lên xuống mấy cái, chớp mắt đã không còn bóng dáng. - A! Trộm bảo tặc đáng chết! Ma Khô Huyết Thụ điên cuồng xông lên, một nhánh cây khủng bố quăng mình tới, giết thẳng về phía người đang ở trước cửa thạch điện. Oanh, mặt đất vỡ nát, người đó bị đánh đến nôn máu bắn tung toé ra ngoài, từng tia lửa đỏ rực bắn ra. Hiện trường hỗn độn, phía trước thạch điện, một nữ tử áo đỏ hấp hối nằm ở nơi đó, toàn thân chồng chất vết thương. Nàng là Hỏa Tang Nhi. - Ta không cam tâm! Hỏa Tang Nhi trừng to mắt nhìn Ma Khô Huyết Thụ đang vọt về phía mình, nàng hộc máu tươi, căn bản không còn khí lực để ngăn cản hay chạy trốn. Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Ma Khô Huyết Thụ phát tiết lửa giận lên trên người nàng, Cổ Trần đã trốn, chỉ còn lại Hỏa Tang Nhi đang bị trọng thương đối mặt Huyết Thụ nổi giận. - Sâu kiến, chết đi!Ma Khô Huyết Thụ trong cơn giận dữ, vung vẩy hai nhánh cây to đập xuống, muốn xé nát sâu kiến Hỏa Tang Nhi này, trước đó chính là nàng dùng lửa thiêu nó. Hỏa Tang Nhi trợn mắt, cực kì không cam lòng và tuyệt vọng, trơ mắt nhìn hai nhánh cây bổ thẳng về phía mình mà không cách nào động đậy. Ông!Đột nhiên một cơn sóng kì dị ập đến, Hỏa Tang Nhi vốn đã hấp hối chợt trợn to hai mắt, bên trong ánh mắt vô tình, đạm mạc, băng lãnh đó lộ ra sát ý lạnh lẽo. - Làm càn!Nàng như biến thành người khác, nhấc tay vung lên, liệt diễm khủng bố cuồn cuộn bành trướng, phóng thẳng về phía hai nhánh cây kia. Liệt diễm cuồn cuộn, nhánh cây bị hỏa diễm đáng sợ đốt thành tro tàn, lực lượng cường đại đến mức đánh văng Ma Khô Huyết Thụ ra ngoài. - A! Đây là lửa gì?Chỉ nghe một tiếng hét thảm, Ma Khô Huyết Thụ kinh sợ gào thét, không ngừng lùi lại, trên nhánh cây là từng đoá hỏa diễm đang liên tục thiêu đốt, trong chớp mắt hóa thành tro bụi. Một khuôn mặt trên thân cây lộ ra vẻ kinh hoàng, nó nhìn về phía Hỏa Tang Nhi đang chầm chậm bay lên. Hỏa Tang Nhi vốn chằng chịt vết thương khắp người, lúc này đây, từ bên trong thân thể nàng phun ra hỏa diễm khủng bố, thương tích dày đặc được nhanh chóng chữa trị, khôi phục lại trong chớp mắt. - Một ngàn năm, rốt cuộc bổn tọa cũng hồi phục. Một thanh âm băng lãnh đạm mạc phát ra từ trong miệng Hỏa Tang Nhi, hai mắt nàng phun ra hai luồng liệt diễm đáng sợ, dọa Ma Khô Huyết Thụ hoảng hốt lui lại. - Ngươi, ngươi là ai?Ma Khô Huyết Thụ hoảng sợ, cảm thấy cực kì bất an. Nó nhanh chóng dập tắt hỏa diễm còn cháy trên thân, lanh lẹn lùi về sau, cảnh giác nhìn chằm chằm Hỏa Tang Nhi đang trôi nổi trên không, toàn thân nàng được hỏa diễm hừng hực bao phủ. Từng ngọn lửa đỏ quấn quýt thân thể nàng, khiến nàng như trở thành một vị Hỏa Thần. - Chỉ là sâu kiến Khai Mạch cảnh, không có tư cách biết tục danh của bổn tọa. Hỏa Tang Nhi lạnh lùng phun ra một câu, bóng nàng nhoáng một cái biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện trên đỉnh đầu Ma Khô Huyết Thụ. Bàn tay nàng nhẹ nhàng đè ép, một tiếng răng rắc vang lên, Ma Khô Huyết Thụ bị ép xuống lòng đất, trên dưới toàn thân nứt toác, nhánh cây đứt gãy bay ra, từng đoá huyết hoa trực tiếp bị đánh thành bụi phấn. Phốc!Ma Khô Huyết Thụ thổ huyết, thân thể nứt toác, bị một chiêu đánh trọng thương. Nếu Cổ Trần ở chỗ này, nhất định sẽ chấn kinh trước sự thay đổi mạnh mẽ của Hỏa Tang Nhi, giống như bị biến đổi thành một người hoàn toàn khác, một chiêu đã có thể đánh trọng thương Ma Khô Huyết Thụ. - Không, không, không có khả năng! Giờ phút này, Ma Khô Huyết Thụ sợ hãi, nó cảm nhận được khí tức tử vong phát ra từ trên người Hỏa Tang Nhi, nó không dám chần chừ, lập tức hóa thành một luồng sáng đỏ bỏ chạy. Nhìn thấy Ma Khô Huyết Thụ bỏ chạy, Hỏa Tang Nhi hừ lạnh:- Dám bỏ chạy trước mặt bổn tọa, e là ngươi không biết chữ “chết” viết như thế nào. - Bất Tử Hỏa, diệt!Nàng chỉ một cái, Ma Khô Huyết Thụ đang cuống cuồng bỏ chạy tức thì đơ ra, đại hỏa không biết từ đâu ra dấy lên ngập trời, trong nháy mắt nuốt trọn nó. .