Mỹ Đỗ Toa lấy ra một bầu rượu hình bông tuyết, rót một chén rượu cho Cổ Trần, rồi đẩy đến trước mặt hắn. Cổ Trần nhận lấy chén rượu kia, vừa chạm tay vào một luồng hàn khí đã ập tới, rượu trong ly trong suốt sáng long lanh, giống như thủy tinh dạng lỏng, tỏa ra một luồng hơi lạnh. Ực!Hắn ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, cả người bắt đầu phủ một tầng băng sương, giống như hắn vừa uống thứ gì đó cực hàn vậy. - Phù…Rất lâu sau, Cổ Trần mới nhẹ nhàng phun ra một ngụm hàn khí, cả người đều sảng khoái. - Rượu ngon!Hắn tán thưởng một tiếng, cười nói:- Mỹ Đỗ Toa, rượu này của ngươi coi như không tệ, ẩn chứa một cỗ khí tức cực hàn, người bình thường không uống được rượu này của ngươi. Nói xong hắn cầm lấy một Linh quả chứa hàn khí trên mặt bàn cắn một miếng. - Rắc…Hai mắt Cổ Trần sáng lên, cảm nhận khí tức băng sương đang lan tỏa trong miệng, giống như trong ngày hè nóng bức được uống một ly nước lạnh. Chỉ có thể nói, rất sảng khoái!- Thật sự rất sảng khoái, loại Linh quả này ta thích rồi, đợi lát nữa cho ta vài gốc Linh quả này mang về trồng nhé. Cổ Trần vừa ăn vừa không khách khí nói. Mỹ Đỗ Toa bó tay rồi, gã này đúng là không khách khí gì cả. - Ngươi có thể nuôi dưỡng được loại Linh quả này sao ? Cần phải trồng ở nơi có khí tức cực hàn mới được. Nàng ta lạnh lùng đáp lại một câu. Kết quả Cổ Trần chỉ cười nói:- Không thành vấn đề, ta có cách của mình, ngươi chỉ cần nói có cho hay không thôi. - Tùy ngươi, tự mình đi lấy là được. Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng gật đầu, cũng không thèm để ý mấy thứ này. Chỉ là một chút Linh quả, tuy rằng trân quý, nhưng cũng không phải không bỏ được, có điều sao nàng lại có cảm giác quan hệ giữa hai người có chút quái dị nhỉ ?Không phải hẹn đến để đại chiến, muốn trấn áp đối phương sao ? Hiện giờ thì ngược lại, vậy mà còn ngồi uống rượu nói chuyện phiếm với nhau, giống như hai người bạn vậy. - Nói đi, tìm ta có chuyện gì?Cổ Trần vừa thưởng thức băng tửu, vừa nhìn Mỹ Đỗ Toa hỏi. Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng đung đưa ly rượu thủy tinh, giọng nói lạnh lùng từ từ truyền đến, giống như một luồng hơi lạnh đập vào mặt. - Tối nay bản Hoàng đăng thiên môn, muốn mời ngươi đi theo bên cạnh bảo vệ ta. Lời này vừa phát ra, Cổ Trần lập tức sững sờ, ánh mắt nhìn Mỹ Đỗ Toa có chút quái dị. Mời ta bảo vệ? Trong lòng hắn cảm thấy không thể tin nổi, Mỹ Đỗ Toa không ấm đầu chứ, sao lại mời hắn đến bảo vệ?Phải biết rằng, hai người còn hẹn nhau quyết chiến, vậy mà nàng ta lại mời Cổ Trần đến giúp đỡ, không sợ hắn phá hoại nàng đăng thiên môn sao?Cổ Trần bình tĩnh nhìn nàng ta, cười hỏi:- Mỹ Đỗ Toa, ta rất tò mò, sao ngươi lại mời ta bảo vệ cho ngươi, không sợ ta gây cản trở, làm hỏng con đường đăng thiên của ngươi sao ?- Ngươi phải biết, hai chúng ta còn một cái hẹn ước chiến, ngươi không sợ à?Hắn nói xong thì lẳng lặng nhìn Mỹ Đỗ Toa, không biết trong đầu vị Thâm Hải Nữ hoàng này đang nghĩ gì, trước mắt quan hệ giữa hai người không phải là minh hữu, hơn nữa còn có một cái hẹn ước chiến. Trước kia nàng ta luôn miệng nói muốn trấn áp ta, hiện giờ trái lại còn mời ta đến bảo vệ giúp đỡ, không biết trong đầu nàng ta nghĩ gì nữa. - Bản Hoàng tin tưởng ngươi không phải là kẻ tiểu nhân, sẽ không làm ra chuyện đâm sau lưng người khác, ước chiến giữa ta và ngươi chính là ước chiến giữa hai vị cường giả. Giọng nói của Mỹ Đỗ Toa vẫn lạnh lùng hờ hững như trước, nàng ta nhìn chằm chằm vào Cổ Trần nói:- Cường giả có tôn nghiêm của cường giả, ngươi là một cường giả của Nhân tộc mà bản Hoàng kính trọng, bản Hoàng tin tưởng ngươi sẽ không làm như vậy. - Khó nói nha. Cổ Trần từ chối cho ý kiến, chỉ cười nói:- Con người ta, đối với địch nhân sẽ không từ thủ đoạn, chỉ có khiến kẻ địch chết đi mới là tốt nhất. - Ngươi tin tưởng ta như vậy, khiến lòng ta có chút cảm động đến mức muốn yêu thương ngươi! Lời Cổ Trần còn chưa dứt thì! Keng!Một thanh gai băng lập tức bay tới trước mặt hắn, hàn khí lạnh lẽo ập đến, cách mi tâm hắn chỉ ba centimet. Cổ Trần vẫn bình tĩnh tự nhiên ngồi yên tại chỗ, không nhúc nhích chút nào, chỉ mỉm cười nhìn Mỹ Đỗ Toa. Quả nhiên, Một khắc sau gai băng biến mất, sắc mặt Mỹ Đỗ Toa không chút thay đổi nói:- Lần sau, đừng đùa kiểu này với bản Hoàng, sau cuộc chiến giữa ngươi và ta, nếu ngươi bại trận thì phải làm thuộc hạ cho bản Hoàng. - Nếu ngươi bại thì sao?Cổ Trần vui vẻ nhìn nàng. .