Cổ Trần có thể cảm ứng được, bây giờ hắn có thể phát huy uy lực của Thạch Kiếm mạnh mẽ hơn, nếu phải đối mặt với Hỏa Tang Nhi kia lần nữa, có lẽ hắn sẽ không còn chật vật mấy. Hắn có cảm giác, chỉ cần hắn luyện hóa hoàn toàn 81 đạo Thiên Tiên thạch văn phía trên Thạch Kiếm, lúc ấy hắn không cần phải sợ lão yêu quái đoạt xá Hỏa Tang Nhi nữa. - Xem ra ta phải nhanh chóng luyện hóa Thạch Kiếm kia, khống chế nó triệt để, rồi xem thử bên trong Thạch Kiếm có Tiên Thiên Truyền Thừa hay không. Cổ Trần lẩm bẩm một hồi, thu hồi Thạch Kiếm, lại lấy ra một món đồ khác. Đó là nửa quyển thạch thư. - Bên trong thạch thư này ghi chép thứ gì nhỉ?Hắn có chút hiếu kỳ, đánh giá nửa quyển thạch thư trong tay, sách này toàn thân xám trắng, lộ ra phong cách cổ xưa cùng khí tức tang thương, hoàn toàn được chế tác từ một loại đá không biết tên. Mỗi trang của nửa quyển thạch thư này đều được làm bằng đá, vô cùng bóng loáng, phía trên có khắc dày đặc những ký hiệu cổ xưa, xem không hiểu. Tổng cộng có chín trang, vô cùng nặng tay, nhưng Cổ Trần chắc chắn nó không chỉ có chừng này, nhất định đã thiếu đi nửa quyển. - Rốt cuộc quyển thạch thư này ẩn chứa bí mật gì? Trong đó ghi lại cái gì?Cổ Trần tràn ngập lòng hiếu kỳ đối với nội dung ghi lại trên quyển thạch thư, nhưng cho dù hắn có dùng cách nào đi nữa, vẫn không thể hiểu được nội dung ở trong đó. Giống như bị một cỗ lực lượng vô danh ngăn cản, không phá vỡ thì không thể tìm hiểu được nội dung, quả thực khiến lòng hắn ngứa ngáy. Có lẽ, sau khi Cổ Trần đột phá được các loại cảnh giới mới có thể mở ra bí mật của nó. Trong lòng hắn mơ hồ có một loại cảm giác, chờ hắn đột phá được cảnh giới, thành công ngưng luyện ra Chiến khí, lúc ấy hắn sẽ tìm hiểu được bí mật của quyển sách! Hít sâu một hơi, Cổ Trần cất quyển sách lại, hắn duỗi người, cảm thấy tốt hơn, thư thái, mạnh mẽ và thoải mái hơn bao giờ hết. Hắn đổi một một bộ quần áo da thú sạch sẽ khác, sau đó đứng dậy khỏi giường đá, dọn dẹp sạch sẽ mớ da thịt cháy đen thui bị bong tróc ra khi nãy. Sau khi làm xong những việc đó, Cổ Trần mới lấy Xà Giới và Thạch Giới từ trong cốt giới ra, đây chính là hai thứ lấy được từ trên người của Xích Xà và Thạch Phong. Hắn mở hai cái nhẫn ra cùng lúc, kiểm kê toàn bộ những thứ có ở bên trong một lần, hắn tìm được không ít đồ tốt, tỉ như dược tài, thú huyết, còn có một số nguyên vật liệu trân quý. Chỉ tiếc cho dù là Xích Xà hay Thạch Phong, không thấy ai có bí cốt nào cả, khiến Cổ Trần nghi hoặc không hiểu, chẳng lẽ hai người kia không mang theo ở trên người?Hai cái nhẫn trữ vật trống rỗng, Cổ Trần cất kỹ từng cái, lúc này mới đứng lên. - Đi ra ngoài xem một chútCổ Trần lẩm bẩm, sau đó đi ra khỏi nhà đá, muốn nhìn thử bộ lạc Thanh Thạch này ra sao!. Thanh Thạch bộ lạc ở gần Thương Mãng sơn mạch, tổng cộng mấy vạn nhân khẩu, chính là một bộ lạc lớn. Nói như vậy, bộ lạc nhỏ sẽ có khoảng mấy trăm đến hơn một ngàn nhân khẩu, bộ lạc vừa có được mấy ngàn nhân khẩu đã là rất khá. Mà bộ lạc lớn, chí ít phải được hơn một vạn, thậm chí là mấy vạn nhân khẩu mới có thể xem là bộ lạc lớn. Hiện tại Thanh Thạch bộ lạc chính là một bộ lạc lớn của Nhân tộc, nhân khẩu hưng vượng, bộ lạc phồn thịnh, xây dựng nhiều ngôi nhà bằng đá hoặc bằng gỗ. Bộ lạc xây dựa lưng vào núi, có tường đá vây quanh, bên trái là một khoảng ruộng lớn được khai khẩn để trồng trọt, trong đó có trồng một số loại rau quả dại và một vài thứ lặt vặt khác. Phía sau bộ lạc có một chuồng thú, không ít động vật nhỏ được nuôi nhốt bên trong, đối với một bộ lạc ngyên thủy tồn tại trong Man Hoang đại thế giới thì điều kiện thế này đã là rất tốt. Cổ Trần đi dạo trong bộ lạc, thấy có rất nhiều người đi tới đi lui, già trẻ nam nữ, cường đại hơn tộc nhân trong Hoang Cổ bộ lạc của hắn xa. Một đứa trẻ trong bộ lạc cũng đã có khí lực không tầm thường, các thanh niên lại càng huyết khí như lửa, một vài lão nhân bước đi như bay. Tình huống trước mắt khiến Cổ Trần phải kinh ngạc, âm thầm suy tư, thì ra Nhân tộc bộ lạc bên trong Man Hoang đại thế giới không yếu như mình từng nghĩ. Một số bộ lạc lớn có thế lực của Nhân tộc sẽ vô cùng cường đại, nhưng bộ lạc nhỏ thì không được như vậy. .