*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. thái y. Đại ân đại đức của tiểu thư, Tố Nương nhất định ghi nhớ cả đời, nhất định sẽbáo đáp..." "Đừng nói những lời này. Vừa rồi ngươi bị kinh sợ không ít, bây giờ cần nhất là tĩnh dưỡng. Còn lời báo đáp thì càng không cần. Ai nhìn thấy chuyện này cũng đều khôngthể khoanh tay đứng nhìn. Sau này hài tử bình an ra đời, ngươi lại chăm sóc cho hài tửthật tốt, đấy chinh là báo đáp lớn nhất rồi." Viền mắt nữ tử đều đỏ lên: "Tiểu thư ngài thật sự là người tốt, ân tình của người Tố Nương suốt đời không quên. Tiểu nữ họ Liễu, khuê danh là Tố Nương, không biết tiểu thư xưng hô như thế nào?" Liễu Tố Nương, Lâm Vị Hi nghe được cái tên này cũng không có suy nghĩ nhiều, nói: "Ta họ Lâm, khuê danh là Vị Hi." Liễu Tố Nương nghe đến đó, ánh mắt vẻ hiểu rõ: "Nguyên lai là Lâm tiểu thư. Mấy ngày nay nghe nói Yến vương điện hạ mang theo con gái của Trung Dũng hầu hồi kinh, hẳn là tiểu thư rồi?" Lâm Vị Hi nghe đến đó thì ngạc nhiên: "Vậy mà ngươi cũng biết ta?" "không có. Chỉ là nghe quan nhân nói đến, Tố Nương nhắc lại mà thôi." Liễu Tố Nương ngại ngùng cười cười, nhìn Lâm Vị Hi, trong mắt là sự thán phục: "Trung Dũng hầu tận trung báo quốc, quan nhân thường xuyên cùng ta nói Trung Dũng hầu mới là tấm gương của hắn ta, chỉ đáng tiếc vô duyên không được gặp. không nghĩ tới hôm nay Tố Nương có phúc ba đời, vậy mà lại gặp được Lâm tiểu thư. Lâm tiểu thư thật sự duyên dáng tài hoa." ( Quan nhân: Vợ gọi chồng) Lâm Vị Hi đối với nương tử nho nhã e lệ cũng yêu thích vô cùng. Lại nghe được nàng ta kính trọng với Lâm Dũng, sự hảo cảm trong lòng càng sâu. Lâm Vị Hi hỏi: "Ta khôngnghĩ tới trong kinh thành còn có người nhớ kỹ cha ta. Xin hỏi quý trượng phu là người phương nào?" "Lâm tiểu thư khách khí rồi. Quan nhân cũng chỉ là quan biên soạn sử sách ở Hàn Lâm viện thôi, tên là Thân Minh Đạt." Liễu Tố Nương liên tục chối từ, nàng ta thật sự cảm thấy chức quan của chồng mình không lớn, nên trước mặt Lâm Vị Hi khá ngại ngùng. Lâm Vị Hi nghe được cái tên này ngẩn người, lập tức khó tin lặp lại một lần: "Thân Minh Đạt?" Liễu Tố Nương thấy đột nhiên Lâm Vị Hi cao giọng thì giật mình, kinh ngạc trừng to mắt: "Đúng a. Lâm tiểu thư có biết quan nhân hay sao?" Nào chỉ là nhận biết, Lâm Vị Hi quả thực đối với cái tên này khắc sâu, như sấm bên tai. Lâm Vị Hi trước khi trùng sinh ngẫu nhiên thấy được quyển sách kia. Nàng biết được chính mình chỉ là một nhân vật trong quyển sách, hơn nữa còn là con tốt thí cho người khác, nàng sợ đến vỡ mật, nào có tâm tư nhìn nội dung phía sau. Tuy nhiên ngay cả như vậy, Lâm Vị Hi vẫn là con gái nhà quyền quý, lại còn được đại trưởng công chúa nuôi ở bên người. Trực giác chính trị nhiều năm làm nàng chịu đựng buồn nôn khi thấy tình chàng ý thiếp của Cao Nhiên và Cố Trình Diệu, ở phía sau quyển sách tìm được rất nhiều yếu tố quan trọng. Ví dụ như hướng đi trong tương lai của triều đình mấy năm sau là như thế nào, sau Trương Hiếu Liêm thủ phụ là người nào. Quyển sách này chủ yếu miêu tả tình yêu ngọt ngào giữa Cao Nhiên cùng Cố Trình Diệu, cũng ca tụng Cao Nhiên vượt qua thân phận thứ nữ thành công như thế nào. Việc liên quan đến triều chính và thời cuộc thì đã ít lại càng thêm ít, tất cả chỉ là lướt qua mà thôi. Lâm Vị Hi chỉ có thể từ trong câu chữ đoán đại khái hướng đi trong tương lai của triều đình. Mà Thân Minh Đạt, chính là trong quyển sách kia được nâng lên mộtbậc cao mới.  Bởi vì Thân Minh Đạt chính là vị thủ phụ kế tiếp. Thân Minh Đạt từng đỗ trạng nguyên, nhiều năm ở Hàn Lâm viện làm công việc biên soạn, làm người ôn hòa cẩn thận, chưa từng đắc tội đồng liêu. Giai đoạn Trương Hiếu Liêm cầm quyền vẫn không nóng khônglạnh, thế nhưng là chờ sau khi Trương thủ phụ chết, Thân Minh Đạt đột nhiên bộc lộ tài năng, trong lúc triều cuộc đang rối ren lại ngược dòng mà lên, trở thành nội các thủ phụ mới. Lâm Vị Hi có thể nhớ kỹ cái tên này cũng may là nhờ có Cao Nhiên. Đệ đệ của Cao Nhiên mặc dù được sủng ái, nhưng dù sao cũng là con thứ, có thể bò lên trên được lập làm người thừa kế vẫn không thể thiếu quý nhân phù trợ, Cố Trình Diệu là một vị quý nhân, còn Thân Minh Đạt chính là một vị quý nhân khác. Mãi ở phía sau quyển sách kia thì Thân Minh Đạt mới xuất hiện. Khi đó địa vị của Cao Nhiên ở phủ Yến vương đã vững chắc rồi, có Cố Trình Diệu độc sủng, ở bên ngoài được mọi người tôn sùng là nữ chủ nhân của phủ Yến vương. Theo lý mà nói thì cuộc đời đã viên mãn vô cùng rồi. Thế nhưng Cao Nhiên là ai, nàng ta là nữ chính đấy. Ai đối nghịch cùng nữ chính đều không có kết cục tốt. Nhưng nếu là người thân thích, bạn khuê mật mà nữ chính công nhận thì nhất định cuộc đời đều trôi chảy, mặc dùkhông so được với nữ chính, nhưng ở các phương diện khác đều vượt trội hơn người thường. Thứ nữ Cao Nhiên là nữ chính, sau khi cưới được sủng ái, trượng phu cả đời cũng chỉ có mình nàng ta. Điều không vẻ vang duy nhất có lẽ là thân phận thứ nữ cùng với gia thế của nhà mẹ đẻ. Trong sách Hàn thị tuy là là thiếp thất, nhưng tâm tư thuần lương băng thanh ngọc khiết, cùng thế tử anh quốc công đến với nhau hoàn toàn là vì tìnhyêu. Mà thân thích Hàn gia tất cả đều là người lương thiện, thường xuyên đến phủ Yến vương đưa cho Cao Nhiên rau quả theo mùa, được đám người trong phủ đều tán thành. Cao Nhiên có một biểu muội, cũng nhờ do Cao Nhiên mai mối gả cho Thân Minh Đạt làm vợ kế. Khi đó Thân Minh Đạt chưa giàu có, chỉ là một quan biên tu nho nhỏ, nghèo khó như vậy, bởi vì tang vợ mà nhiều năm chưa tục cưới. Cao Nhiên cảm thấy nam nhân nhớ mãi không quên vợ trước này nhất định là người tốt. Mặc dù có chút bần hàn, nhưng nhiều năm nàng ta trợ cấp cho Hàn gia như vậy cũng có chút dư giả, không thiếu ăn thiếu mặc. Vậy thì nhân phẩm mới là quan trọng nhất. Cao Nhiên cảm thấy Thân Minh Đạt xứng với biểu muội mình, thế là liền làm chủ gả biểu muội Hàn gia cho Thân Minh Đạt. Chuyện xảy ra sau đó chứng minh đây quả nhiên là cho nữ chính Cao Nhiên mộtbàn tay vàng. Sau khi Trương Hiếu Liêm chết, Thân Minh Đạt một bước lên mây, rất nhanh liền nhập các trở thành tân thủ phụ. Con trai của Hàn thị có thể trở thành người thừa kế của phủ anh quốc công, có công lớn của Thân Minh Đạt. Lâm Vị Hi làm sao cũng không nghĩ tới, vậy mà ngày hôm nay nghe được cái tên này. Sau khi Lâm Vị Hi giật mình, lại nhìn Liễu Tố Nương ở trước mặt thì hiểu rõ. Chỉ sợ, đây cũng là nguyên phối mất sớm mà Thân Minh Đạt nhỡ mãi không quên, nhiều năm cũng không nguyện ý tục huyền đi. "Lâm tiểu thư, tiểu thư sao vậy?" Lâm Vị Hi lấy lại tinh thần, mới phát hiện chính mình đang nhìn chằm chằm vào Liễu Tố Nương. Liễu Tố Nương bị ánh mắt của nàng dọa cho phát sợ, Lâm Vị Hi khẽ cụp mắt, che đi suy nghĩ ngổn ngang trong lòng, lại giống như không có việc gì, cười nói: "không có gì, chỉ là nhớ tới Thân Minh Đạt là trạng nguyên năm Kiến Chiêu thứ chín thôi. Bây giờ ta lại cùng phu nhân trạng nguyên nói chuyện, trong lòng có chút vui mừng thôi."  Liễu Tố Nương tin là thật, ngượng ngùng cười: "Nào có, Lâm tiểu thư lại chê cười ta rồi." Lâm Vị Hi cười cười không nói lời nào. Cuối cùng thái y cũng đã đến, Lâm Vị Hi mau tránh sang một bên để cho thái y bắt mạch. Nàng vừa mới lui hai bước, thì nhìn thấymột nam tử vội vã đi vào thủy tạ, sắc mặt lo lắng: "Tố Nương, nàng thế nào rồi?" Toàn thân Lâm Vị Hi chấn động. Đây là thủ phụ tương lai, quan trạng nguyên năm Kiến Chiêu thứ chín Thân Minh Đạt? Lâm Vị Hi lập tức quay đầu, quả nhiên nhìn thấy mấy người khác bước vào thủy tạ. Lại còn kinh động tới cả Yến vương. Sắc mặt Cố Huy Ngạn không tốt lắm. Ánh mắt uy nghiêm nặng nề nhìn trên người Lâm Vị Hi. Thấy Lâm Vị Hi không sao, sắc mặt hắn mới tốt hơn một chút: "Nghe nói chỗ nữ quyến bị rối loạn, trong đó còn có người suýt nữa bị rơi khỏi khán đài, ngươi có bị thương ở đâu không?" "Ta không sao." Lâm Vị Hi lập tức lắc đầu, ánh mắt hướng về Liễu Tố Nương ở bên trong: "Là Liễu phu nhân không tốt lắm." Cố Huy Ngạn đưa tay, thái ý đi theo ở đằng sau lập tức đi vào bắt mạch. Cố Trình Diệu cũng đi theo tới đây. Lâm Vị Hi không nói lời nào với hắn ta, tùy ý gật đầu một cái liền coi như chào hỏi qua. Chuyện này mà nói thì đối với nhóm quý phu nhân lão gia thái thái xem như chỉ là trò đùa của trẻ con. Nhưng khi Yến vương đích thân tới, tính chất đùa cợt lập tức thay đổi. Người của phủ Triệu vương tranh thủ thời gian dẫn Triệu tiểu vương gia đến thủy tạ. Cao Nhiên nghe thấy Cố Trình Diệu đến đây, cũng lập tức đi theo tới. Sau khi Cố Huy Ngạn đến không lâu, đình thủy tạ lập tức bị đám người chen lấn mà vào. Lâm Vị Hi không để ý đến người ở bên ngoài, chăm chú lắng nghe thái y bên trong chẩn bệnh: "... Phu nhân bị dọa cho kinh sợ, lại thêm thai tượng bất ổn, lúc này mới đau bụng không chịu nổi. Tuy nhiên rất may mắn kịp thời được an trí thỏa đáng, lão phu lại viết mấy phương thuốc an thai..." Nghe ý tứ của mấy vị thái y thì Liễu Tố Nương cũng không có gì đáng ngại, Lâm Vị Hinhẹ nhàng thở ra. Lâm Vị Hi nhớ lại chuyện này quả thực sợ hãi không thôi. Nếu hôm nay nàng không chú ý xung quanh, hoặc là lúc xảy ra chuyện xảy nàng không kịp thời nắm chặt Liễu Tố Nương, chuyện sau đó quả thật không dám nghĩ tới nữa. Có lẽ Liễu Tố Nương mất sớm cũng có quan hệ với chuyện này chăng? Bên trong vang lên mấy lời nói nhỏ nữa. một lát sau, Thân Minh Đạt đi ra, lập tức muốn hành đại lễ với Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi giật nảy mình, vội vàng né tránh: "Thân đại nhân ngài làm gì vậy?" Kỳ thật bây giờ với chức quan hiện tại của Thân Minh Đạt còn lâu mới được xưng là "Đại nhân", nhưng do Lâm Vị Hi nhất thời bối rối, cũng không chú ý tới. Trong lúc tránh né Lâm Vị Hi vô ý tới gần Cố Huy Ngạn. Cố Huy Ngạn đỡ lấy Lâm Vị Hi, thay nàng ngăn lại Thân Minh Đạt: "Người không có việc gì thì tốt rồi, ngươi hành đại lễ với nàng, lại làm cho nàng sợ hãi." Yến vương lên tiếng, Thân Minh Đạt đành phải khom lưng đối với hai người này thở dài: " Vậy thì hạ quan đa tạ Yến vương điện hạ, đa tạ Lâm tiểu thư." Với chức quan bây giờ của Thân Minh Đạt hoàn toàn không đủ tư cách để đến tây uyển tham dự yến hội ăn mừng tết Đoan Ngọ. Hôm nay vợ chồng bọn họ có thể vào cung tham dự tất cả đều là vì trạng nguyên là hắn ta làm việc luôn cẩn trọng ôn hòa ở Hàn Lâm viện. Nhưng mà trong cung quyền quý nhiều như mây, hắn ta ở phía trước theo hầu thiên tử còn tốt, Tố Nương đang có thai, lẻ loi một mình, nàng ấy lại khôngthích nói chuyện. Trong lòng Thân Minh Đạt sốt ruột không thôi, luôn cảm thấy sẽ xảy ra chuyện. Sau đó tin tức truyền đến, nói là Tố Nương suýt nữa bị đẩy ra khỏi đài cao, Thân Minh Đạt bị dọa mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả người, lập tức bỏ xuống mọi thứ chạy theo Yến vương đến đây. May mắn Tố Nương không xảy ra chuyện gì. Nếukhông…. Thân Minh Đạt chỉ nghĩ thôi mà chân đã nhũn ra cả rồi. Thân Minh Đạt thực tình cảm tạ Lâm Vị Hi. hắn ta chỉ có thanh danh trạng nguyên, làm một chức quan nho nhỏ ở Hàn Lâm viện, ở kinh thành không có tư cách để nóichuyện. Làm sao đám người quyền quý này lại để vào mắt việc sinh tử của Tố nương chứ. Nếu như không phải Lâm Vị Hi giữ chặt Tố Nương, sau đó còn cần các mối quan hệ của mình đi mời thái y, tất nhiên hôm nay Tố Nương sẽ dữ nhiều lành ít rồi. Yến vương không cho hắn ta hành đại lễ với Lâm Vị Hi, sợ hù dọa Lâm Vị Hi, động tác của Thân Minh Đạt lập tức dừng lại. Trong lòng hắn ta âm thầm đem ân tình của Lâm Vị Hi khắc cốt ghi tâm, đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Sau này nếu có cơ hội, Thân Minh Đạt hắn tất nhiên sẽ báo đáp ân cứu vợ của Lâm Vị Hi. Người đã không có việc gì, sau này cẩn thận điều trị là được. Sắc mặt Cố Huy Ngạn nhàn nhạt, giọng nói lại mang theo áp bức đè nén người khác: "Là ai đã đẩy người ởtrên khán đài?"