Vân Hải Kiếm Pháp được đấu giá lên cao. Cuối cùng, bản kiếm pháp này được một đại gia tộc ngoài Quận lấy giá 60 vạn vỗ xuống. - Chậc chậc. Vân Phi Dương nói: - Một bản tam phẩm kiếm pháp đã có giá cao như vậy, vật phẩm đằng sau chẳng phải càng quý hơn. Theo những gì hắn biết, vật bán đấu giá càng về sau, giá trị càng cao. Quả nhiên như vậy. Tương Cần vung tay lên, Thạch Trụ lần nữa xuất hiện. Phía trên bày một khỏa tinh hạch sáng chói, đại sảnh nhất thời bao phủ một cỗ khí tức nồng đậm. - Đây là… Vân Phi Dương nhíu mày. - Ngũ phẩm tinh hạch! Tương Cần chỉ tinh hạch, giới thiệu: - Vật này là tinh hạch ngũ phẩm hung thú Địa Ma Thú, bên trong ẩn chứa Thổ hệ thuộc tính bàng bạc, có thể dùng để chế vật phẩm phòng ngự phẩm chất cao. - Mẹ ta ơi, tinh hạch có thể so với Vũ Vương? Mọi người nuốt nước bọt. Ngũ phẩm tinh hạch là vật phẩm thứ hai ra sân, để bọn hắn rung động không thôi. Tương Cần cất cao giọng: - Giá khởi đầu, 200 ngàn! Kỳ quái là, trong khoảnh khắc không ai tăng giá, rất nhiều gia tộc còn đang cân nhắc nên dùng bao nhiêu tiền để mua vật phẩm này nên không ra giá ngay được. Vân Hải Kiếm Pháp ai cũng có thể tu luyện, ngũ phẩm tinh hạch tuy trân quý hơn nhưng cũng không phải người nào cũng có thể luyện chế thành trang bị phòng ngự, nhất định phải do Đại Sư ra tay, nếu không sẽ lãng phí năng lượng trong tinh hạch. Mọi người trầm mặc cũng trong dự liệu của Tương Cần trong, đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng lại an bài ngũ phẩm tinh hạch tại vị trí thứ hai. - 200 ngàn. Đột nhiên, trong sương phòng truyền đến thanh âm lười biếng. Rốt cục Vân Phi Dương mở miệng. Tuy hắn biểu hiện rất không tình nguyện, nhưng nội tâm vô cùng hưng phấn, ngũ phẩm tinh hạch là đồ tốt, cầm đi cho Thần Thần ăn, thực lực nàng sẽ tăng lên không ít nha. Nhưng. Khi hắn vừa mới hô giá, trong một sương phòng đối diện truyền đến thanh âm: - Ba mươi vạn lượng. Vân Phi Dương không cần nhìn, từ thanh âm nghe ra, người kêu giá là Cơ công tử vừa rồi. Mẹ nó. Theo lão tử đấu giá? Vân Phi Dương thản nhiên nói: - Năm mươi vạn. Thanh âm Cơ Viêm vang lên lần nữa: - 70 vạn. Ba. Vân Phi Dương vỗ bàn một cái, nói: - Một trăm vạn! - A? Lương Âm ngồi bên cạnh, con ngươi lấp lóe vẻ chấn kinh. Nàng không ngờ tên này nhiều tiền như vậy, một khỏa tinh hạch vậy mà ra giá 100 vạn. - Tiểu tử này… Cao Viễn Chúc ngồi trong sương phòng, cũng hoảng hốt. - Quá lợi hại. - Nhanh như vậy, đã tăng giá tinh hạch đến một triệu. Mọi người âm thầm líu lưỡi. Thanh âm Cơ Viêm lần nữa truyền đến: - 150 vạn! Phòng bán đấu giá một mảnh xôn xao. Vậy mà trực tiếp tăng thêm 50 vạn, quả thực trâu bò a. - Không hổ là Cơ công tử, quá nhiên hào khí! - Gia tộc Lục tinh thành trì khẳng định rất có tiền, chúng ta chỉ có trông mong nhìn thôi. Mọi người tin phục. Tương Cần cười rộ lên, trong suy nghĩ của nàng, viên ngũ phẩm tinh hạch này đại khái có thể bán được 100 vạn, không nghĩ tới sẽ có tên ngốc bỏ ra 150 vạn để mua. Cơ Viêm hô ra giá, Vân Phi Dương phẫn nộ không thôi. Rất tốt, rất tốt! Hắn bỗng nhiên đứng lên, hô: - 200 vạn! Lương Âm chấn kinh che miệng. Vân Phi Dương hô lên cái giá này, cho dù Lương gia đập nồi bán sắt, cũng góp không ra. Cao Viễn Chúc cũng ngây người, phải biết, trong thẻ vàng của hắn, mới có hai trăm vạn. - Con mẹ nó! - Thật sự là thổ hào! Mọi người sùng bái không thôi. Nhưng. Nhưng vào lúc này, thanh âm Cơ Viêm lại vang lên: - 300 vạn. Dát. Toàn trường tĩnh mịch. Một khắc này, trong tâm họ gặp đả kích trầm trọng, quả nhiên kẻ có tiền ra tay rất khác a! Đương nhiên. Bọn họ càng chờ mong, người kia sẽ nâng thêm bao nhiêu. Chờ một lát, Huy hoàng sảnh truyền đến thanh âm: - Từ bỏ. Mọi người buông lỏng một hơi. Chỉ là kiện đấu giá thứ hai đã đập tới 300 vạn, nếu như cao hơn thì thật không dám tưởng tượng. Vân Phi Dương nói từ bỏ. Cơ Viêm ngồi trong bao sương khẽ giật mình, chợt phẫn nộ bóp nát chén trà trong tay, bởi vì hắn nghĩ đối phương ra lại giá, chính mình sẽ từ bỏ hố đối phương một số tiền chơi. Người này đối với ngũ phẩm tinh hạch không có hứng thú gì, mục đích kêu giá tự nhiên muốn cho đối phương phiền phức. Đáng tiếc. Điểm ấy tâm tư của Cơ Viêm, Vân Phi Dương đã sớm nhìn ra. Ngươi đã ưa thích náo nhiệt, vậy được, viên tinh hạch này cho ngươi. Như thế. Cơ Viêm tốn 300 vạn lượng, mua khỏa tinh hạch giá trị chỉ có 100 vạn. Vân Phi Dương ngồi xuống, thản nhiên nói to: - Ngu ngốc. Lương Âm âm thầm lắc đầu, nghĩ thầm, tiện tính tên này quả nhiên khó đổi. Sau khi đấu giá khỏa Tinh hạch này xong, kiện vật đấu giá thứ ba là một khối khoáng thạch tứ phẩm giá trị cực cao. Tương Cần giới thiệu một phen, nói: - Giá khởi đầu, hai mươi vạn lượng. Vừa dứt lời. Vân Phi Dương hô: - 100 vạn. - Con mẹ nó. Đám võ giả còn đang suy nghĩ có nên ra giá hay không, nhất thời ngây người. Trực tiếp từ 20 vạn lượng tăng lên 100 vạn, để bọn hắn nhìn mà phát khiếp, cuối cùng từ bỏ đấu giá. Nhưng. Cơ Viêm sẽ không để cho Vân Phi Dương toại nguyện, hắn theo sát phía sau hô lên: - 1,5 triệu. - Hai người tiêu hao tiền tài nhau kìa. - Hẳn vậy rồi. Mọi người nhao nhao cười rộ lên. Vừa mới đấu giá ba kiện đồ vật, hai người đã bắt đầu tranh chấp, chắc hẳn đấu giá tiếp theo sẽ là một trận long tranh hổ đấu. Nhưng. Để bọn hắn ngoài ý muốn là Vân Phi Dương thản nhiên nói: - Từ bỏ. Cơ Viêm nhất thời ngây người. Gia hỏa đáng thương, ngay từ đầu nghĩ rằng mình đấu đến 3 triệu thì thôi, nhất định phải cho đối phương ra chút máu trả thù, thậm chí vì phòng ngừa bị hố, hắn cũng quyết định chỉ cần đối phương ra giá thì sẽ từ bỏ. Kết quả. Vân Phi Dương chỉ hô một lần rồi từ bỏ, không cho hắn cơ hội. Như thế mà nói. Cơ Viêm lại dùng thêm một mớ tiền, mua một khoáng thạch giá trị chỉ khoảng 100 vnạ, quả nhiên là —— người nhiều tiền thường rất ngốc! Vân Phi Dương ôm Lương Âm, hỏi: - Tên này bị ngốc hả? - Ách! Lương Âm im lặng nói: - Không phải hắn ngu ngốc, mà ngươi quá vô sỉ. - Haha. Vân Phi Dương cười nói: - Lời khen không tệ. Võ giả trong phòng đấu giá lắc đầu. Giờ phút này, bọn họ đã ý thức được tên trong Huy hoàng sảnh kia đang gài bẫy người. - Đáng giận! Cơ Viêm phẫn nộ ngồi xuống, tức giận thân thể run rẩy. Liên tiếp bị Vân Phi Dương hố hai lần, để hắn rất khó chịu, nhưng trở ngại Tương Cần, hắn vẫn phải đè phần lửa giận kia xuống, thầm nghĩ: - Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta! Kiện vật đấu giá thứ tư là một thanh vũ khí tứ phẩm, tên Hạo Linh kiếm do Chú Tạo Đại Sư làm ra. Tương Cần giới thiệu xong, hô lên giá khởi đầu. Bất quá. Rất nhiều người đều không có lên tiếng, bọn họ đồng loạt nhìn về phía Huy hoàng sảnh, đoán xem tên này muốn đập giá hay không. Vân Phi Dương cũng không ra giá. Đối với hắn mà nói, vô luận tứ phẩm hay ngũ phẩm đều nhìn không thuận mắt. Bởi vì, hắn chỉ cần tự mình thiết kế chế một thanh, sau đó an trí Khí Hồn vào là được. Vân Phi Dương không nói lời nào. Cơ Viêm bị hố hai lần, cũng lựa chọn trầm mặc. Tất cả mọi người lúc này mới yên tâm, bắt đầu kịch liệt đấu giá. Rất nhanh. Tứ phẩm vũ khí bị một gia tộc lấy giá 150 vạn mua được. Đây mới là đấu giá bình thường, đâu giống Cơ Viêm và Vân Phi Dương điên cuồng nâng giá phá hư quy củ.