Editor: Ngạn Tịnh. Bởi vì biết chuyện mình chỉnh dung đã bị tuôn ra, cho nên An Mộc cũng không để ý, dọc theo đường đi cũng không xem những bình luận trên mạng. Vào văn phòng của Ngôn Phi Thần, An Mộc lập tức xua tay, “Ngôn tiền bối, tôi thật sự không chỉnh dung!” Ngôn Phi Thần:... Ngôn Phi Thần đang nhận điện thoại, chỉ vào ghế đối diện ý bảo An Mộc ngồi xuống, bên này lại nói, “Được, tôi biết rồi, cứ vậy đi” Nói xong, liền cắt điện thoại. Tiếp theo nhìn về phía cô, “Cái quảng cáo kem đánh răng kia, hủy bỏ rồi” An Mộc:... “Vì sao chứ?” “Bọn họ nói sợ răng của cô cũng đã tẩy qua rồi” An Mộc:... An Mộc xoa xoa cái trán, cảm thấy đầu có chút đau. Vốn không đặt chuyện chỉnh dung này trong lòng, nhưng không ngờ thế nhưng lại lớn chuyện đến vậy. Chẳng qua cô cũng đã sớm có chuẩn bị, “Tôi có thể chứng minh tôi không phải chỉnh dung” Ngôn Phi Thần liếc mắt nhìn cô một cái, ho khan một tiếng, xoay tròn máy tính lại, nhắm ngay tầm mắt của cô, “Cô xem bài viết này đi” Thì ra là một bài viết bát quái, tên là “Những bức hình trước và sau khi chỉnh dung của các nữ minh tinh” Bức ảnh đầu đề, chính là An Mộc cô! Một bức là ở lúc còn học đại học, tuy rằng không có trang điểm diễm lệ, nhưng màu da rất kém, hai mắt vô thần, vô cùng xấu xí. Một bức là bộ dáng hiện tại của cô, mỹ diễm vô cùng, mặt mày đều lộ ra thần thái sáng lạng. Bình luận phía dưới: Trên thế giới này không có người phụ nữ nào xấu, chỉ có người phụ nữ không chỉnh dung! Nhưng là, cô ta sửa thành tướng mạo của nữ thần Hạ Tâm Băng, thật sự tốt sao? Lại gửi ra một bức ảnh hiện tại của An Mộc, cùng với bức ảnh của Hạ Tâm Băng, có thể thấy được, ngoại trừ đôi mắt, những chỗ khác đa số đều rất giống nhau. Phía dưới còn có một nữ minh tinh khác, chỉnh sửa cằm. Nhưng bởi vì có An Mộc làm đầu đề, cho nên lời bình với người này cũng không quá khắt khe. Những bức ảnh phía dưới, An Mộc cũng không có tâm tư đi xem. Tầm mắt của cô chỉ dừng lại ở bức ảnh lúc học đại học của mình. Nhìn nửa ngày, cô thở dài, “Thật xấu” Ngôn Phi Thần:... An Mộc lại sờ sờ mặt của mình, cười hì hì mở miệng, “Không ngờ đến năm đó kỹ thuật diễn của mình đã tốt đến vậy á!” Ngôn Phi Thần:... Ngôn Phi Thần xoa xoa cái trán, “Cho nên, cô còn bức ảnh nào lúc còn nhỏ không?” An Mộc mở miệng, “Sau mười tuổi thì không có, nhưng trước mười tuổi thì có” Ngôn Phi Thần gật gật đầu, “Vậy cũng được” An Mộc đáng thương hề hề nhìn Ngôn Phi Thần, “Đó là ảnh chụp trước kia, nên vẫn để ở thành phố C” Vì không có người Phong gia sinh ra nghi ngờ, cô sau khi biến mình thành xấu xí xong, liền cất tất cả ảnh chụp vào một chiếc rương, nhét xuống gầm giường của mình. Sau đó vẫn không dám mở ra. Ngôn Phi Thần không vội không phiền: “Không sao, quá hai ngày lại làm sáng tỏ. Hiện tại nếu làm sáng tỏ tốc độ có chút nhanh” An Mộc biết, loại chuyện này, đều yêu cầu nhắm vào tâm tư của cộng đồng, phải hợp thời gian mới được. Loại chuyện này, cô rất tín nhiệm vào người đại diện của mình, cho nên gật gật đầu, nhưng lại mở miệng, “Vậy còn quảng cáo kia thì sao?” Ngôn Phi Thần khí phách mở miệng, “Chỉ dựa vào bình luận trên Internet mà từ bỏ cô, đại ngôn quảng cáo này chúng ta không cần. Chờ đến sau này, bọn họ nhất định sẽ hối hận!” An Mộc lập tức cảm thấy Ngôn Phi thần tiền bối thật đúng là một người hiền lành! Rời khỏi chỗ của Ngôn Phi Thần, lên xe, Âu Dương Sát Sát liền dùng sức nhìn chằm chằm mặt cô, vươn tay, nhéo nhéo lấy khuôn mặt của cô, “Thật sự không chỉnh dung sao?” An Mộc:... Sau khi trở lại Phong gia, mở cửa ra, Đặng Hi Thần liền chạy về phía cô. An Mộc nhanh chóng lui về sau một bước, lập tức vươn hai tay che hết mặt của mình, “Đặng tiền bối, con thật sự không có chỉnh dung!” Đặng Hi Thần: … <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->