Hoàng Phủ Giới cau mày, nói: “Ta muốn đi gặp phụ hoàng.”

Tống Dung Miên tiến lên trước nói: “Điện hạ, vẫn là không nên đi, Bệ Hạ vừa uống thuốc xong, không muốn gặp ai.”

Hoàng Phủ Giới hừ một tiếng, “Ta cũng không phải là người ngoài.”

Hắn vén áo bào, nhấc chân tiến vào, thị vệ hành lang cũng không ngăn hắn lại.

Hoàng đế dựa nghiêng trên giường suy nghĩ, sắc mặt nghiêm túc, dưới ánh nến, lại càng thêm phần thâm trầm.

“Phụ hoàng, người đỡ hơn chưa?” Hoàng Phủ Giới tiến vào, hành lễ.

Hoàng đế nhìn hắn một chút, lại cười cười, trong mấy đứa con trai, chỉ có tiểu tử ngốc này là vô tâm thẳng tính nhất, tính tình nhiệt huyết, chắc là tới bất bình hộ.

Hắn vẫy tay, “Giới Nhi, lại đây.”

Hoàng Phủ Giới do dự một chút, bĩu môi: “Phụ hoàng, vì sao người lại muốn ép Mạt Nhi.”

Hoàng đế để hắn ngồi bên cạnh, vỗ vỗ vai hắn, nói: “Giới Nhi, ta hỏi con một vấn đề.”

Hoàng Phủ Giới gật đầu.

“Nếu như phụ hoàng trăm năm sau để cho ngươi làm hoàng đế …….”

“A? Không, không …..” không đợi hoàng đế nói xong, Hoàng Phủ Giới lập tức nhảy dựng lên, xua tay nói: “Phụ hoàng, ta không muốn làm.”

Đều nói làm Hoàng đế rất tốt, khi đó mẫu phi không chỉ một lần hy vọng Tam ca làm Hoàng đế, như vậy người sẽ trở thành Thái hậu, còn nói muốn hắn mau lớn lên, trợ giúp Tam ca, tránh cho Tam ca bị Nhị ca và Ngũ ca khi dễ, đoạt mất ngôi vị Hoàng đế.

Nhưng Hoàng Phủ Giới cảm thấy làm Hoàng đế có cái gì tốt? Chẳng lẽ mỗi ngày vào triều, phê duyệt những tấu chương không bao giờ hết? Không thể tùy tiện đi ra ngoài du ngoạn, không thể tùy tiện nói dối, không thể …. Hoặc là vì tam cung lục viện, bảy hai phi tần? Nhiều nữ nhân như vậy, phiền chết, có cái gì tốt? Hắn đến giờ vẫn chưa tìm được điểm nào tốt khi làm Hoàng đế, cũng không biết vì sao Tam ca lại muốn làm Hoàng đế như vậy, sợ người khác giành mất chỗ của hắn.

Nhìn Nhị ca cũng không muốn. Hoàng Phủ Giới từ trước đến này luôn nghĩ rằng Nhị ca thông minh nhất, hắn cũng không muốn, có cái gì tốt. Nhị ca cảm thấy Tô Mạt quan trọng hơn ngôi vị Hoàng đế rất nhiều, cho nên Hoàng Phủ Giới cũng cảm thấy Tô Mạt tốt hơn ngôi vị Hoàng đế, chỉ tiếc là Nhị ca giành trước mất rồi.

Hoàng đế nhìn hắn, từ cặp mắt đen bóng tựa như phát hỏa của hắn, không hề có bất an hay ham muốn gì.