Nha hoàn Hoa Ngọc La kia lúc trước các nàng cũng có gặp qua, ngày thường mi thanh mục tú, sạch sẽ gọn gàng, cũng có vài phần mạnh mẽ không giống tiểu yêu tinh. Khó tránh lão gia ngấy nên muốn thay đổi khẩu vị.

Vi di nương vẫn đang gào khóc, trưởng công chúa càng cảm thấy phiền lòng, nói: “Phái bà tử đi kêu bà mối kia đến, để cho Thích gia đến nhìn người.”

Không lâu sau, một bà mối mặc quần áo lụa đến, trong tay cầm bái thiếp ghi ngày sinh tháng đẻ, còn có một ít loạn thất bát tao gì đó, trong miệng lầm bầm lầu bầu tựa hồ đang tra tính cái gì đó, miệng vui mừng nói: “Chính là nơi này.”

Trưởng công chúa hiển nhiên vẫn chưa gặp bà ta, để cho Lại ma ma trước đưa nha đầu kia đến cho bà ta xem. Bà mối hỏi rõ ngày sinh, cũng chưa nhìn bộ dáng đã lấy khăn che mặt bước đi.[truyện chỉ được đăng tại diendanlequydon.com]

Lại ma ma trở về phòng bẩm báo trưởng công chúa.

Trưởng công chúa suy nghĩ nói: “Như thế xem ra, người ta muốn là một nha đầu, mặc kệ là người nào. Sao hắn lại nói Hoa Ngọc La kia thông đồng với người ngoài.”

Nàng phân phó nói: “Đưa nha đầu kia cho bà tử mang đi.”

Lại ma ma lập tức đi phân phó.

Đến đêm Vương Minh Chí mới trở về biết được nha đầu kia được người mua thì thì tức đến giơ chân, phân phó quản gia Vương Hải lập tức để người chuẩn bị ngựa, chạy nhanh đi bắt người về.

Kết quả ban đêm đến Thích gia thì trong nhà đang làm rượu mừng, vốn là một lão gia tử một hơi sau sẽ chết, hiện giờ tinh thần quắc thước kính rượu, vui mừng nói chỉ tốn một vạn lượng bạc đã mua lại được cái mạng.

Vương Hải dẫn người vọt vào kéo cô dâu kia ra thì thấy là một gương mặt béo trắng bệch, sao lại không phải là Hoa Ngọc La?

Đám người xung quanh lập tức trợn mắt khinh bỉ.

Thích gia lại không biết, hỏi bọn họ là người phương nào, sao lại đến cướp tân di nương nhà bọn họ.

Vương Minh Chí nổi giận, muốn bọn họ giao Hoa Ngọc La ra đây.

Thích gia tính cả bà mối cũng biết đây là người của Vương gia, nhất thời nơm nớp lo sợ không dám nói dối, tân nương tử chính là người này.

Vương Minh Chí tức muốn ngất đi, sau đó bà mối lại nhớ đến lúc còn ở trong thành đụng phải một nhà khác cũng đang thành hôn, hơn nữa lại có một con ngựa từ bên hông đi ra sợ hãi kiệu hoa, lúc đó cả đoàn người nghiêng ngả lảo đảo tân nương trong kiệu hoa bị ngã ra ngoài. Hỗn loạn qua đi bọn họ mới dìu người lên kiệu bước đi.

Vương Minh Chí lại tìm người dàn xếp, thỉnh binh lính đang đi tuần tra hỗ trợ hỏi thăm nhà nào thành thân, nhà nào cũng hỏi. Bận rộn chừng một ngày điều tra những nhà có tân nương, nhưng tất cả đều không phải Hoa Ngọc La.