Lăng Nhược hừ lạnh nhưng vẫn đứng lại nghe, Lưu Vân nói:“Là do Tô quốc Công cùng Tô lão phu nhân xin hoàng đế. Tô gia nguyện ý vì hoàng đế cúc cung tận tụy, nhưng họ hy vọng các con của mình không bị gả vào hoàng cung. Hoàng đế cũng biết hậu cung là nơi ra sao, hơn nữa ông ta vẫn cần đến thực lực của Tô quốc công nên không thể không đáp ứng.”

Lăng Nhược không nghe xong hết đã bỏ đi ra ngoài.

Việc này nàng có nghe tiểu thư nói tới. Nhưng tiểu thư nói ý đồ thật sự của hoàng đế có thể là sợ sau này thái tử không khống chế được Tô gia, khiến cho Tô gia ngày một lớn mạnh, sức uy hiếp còn hơn cả Tống tướng bây giờ.

Mặt khác, cũng có thể hoàng đế nhìn thấy bản chất thái tử, không muốn sau này Tô gia vì hắn mà phải chịu tai ương. Hai loại khả năng này là cao nhất nhưng không biết hắn sẽ nghiêng về khả năng nào. Dẫu sao, người làm hoàng đế, có mấy ai là không thâm tang bất lộ đâu.

Mấy ngày sau, quả nhiên trong cung truyền ra tin tức, hoàng đế chiêu cáo thiên hạ, chọn Tả tiểu thư làm thái tử phi. Tả tiểu thư mẫn lệ đoan trang, hiền lành biết lễ, rất xứng đôi với thái tử.

Đại tiểu thư đang ở trong phòng uống cháo tổ yên, khi nghe tin, nàng không nhị được run lên, tay nắm chặt váy, sắc mặt tái xanh.

Minh Nguyệt cùng mấy nha hoàn nữa vội vì nàng thay kiện quần áo khác.

Người tới truyền lời là Trương ma ma, bà theo lệnh lão phu nhân sai nàng chọn lễ vật đến chúc mừng Tả tiểu thư.

Hơn nữa, lão phu nhân còn đưa tới rất nhiều lăng la tơ lụa để nàng chọn may áo cưới.

Đợi đại tiểu thư một lần nữa ngồi vào chỗ của mình, Trương ma ma mới nói tiếp:“Đại tiểu thư, lão phu nhân nói hết thảy cũng không miễn cưỡng ngài, nhưng con người không mấy ai tránh được số phận, hơn nữa, cũng không thể đem hy vọng của mình đặt lên trên người khác. Có những người không đáng để chờ đợi. Có những chuyện cần phải nhìn thấu đáo.”

Đại tiểu thư rơi lệ đầy mặt, những lý do như thái tử bị hoàng đế bắt buộc, linh tinh đều bị tiêu diệt.

Nàng nắm chặt mảnh lụa đỏ rực trong tay, nét mặt liên tục thay đổi, mọi rối rắm trong lòng cũng dần dần hồi phục.

Có lẽ, đây là số mạng của nàng. Có lẽ, do đời trước nàng gây quá nhiều tội nghiệt nên kiếp này phải trả. Kiếp này, tuy nàng được sinh trong nhà phú quý nhưng lại bị mẹ ruột vứt bỏ, yêu một người không nên yêu.

Mạt nhi thường nói người thích người không có gì sai nhưng có người thích hợp, có người không thích hợp, mà phần lớn là không thích hợp. Vấn đề còn lại là họ có chấp nhận hay không? Có người chấp nhận, có người không thể chấp nhận.

Nàng vốn là người quen chịu đựng, nhưng từ ngày quen Mạt nhi, nàng cũng thay đổi dần suy nghĩ của mình.

Nàng từng hỏi qua Mạt nhi:“Nếu là muội, muội sẽ làm thế nào?”