Trong các gia tộc ngoại trừ Tô gia cùng Tống gia, hầu như không có nhiều lắm tử nữ đi theo, cơ bản chỉ có các tiểu thư đến đuổi kết hôn, và các thiếu gia cần mưu cầu tiền đồ, những người khác hầu như không đến.

Nếu Tô gia không phải do hoàng quý phi giữa đường xông ra nói đỡ, Vương phu nhân, nhị tiểu thư cũng không thể tới đây.

Tô Việt theo Tần phu nhân đi tới điện thờ phụ, nha đầu vén lên rèm cửa trúc màu tím, hướng vào bên trong thông báo một tiếng.

Tần Nguyên Quân nghe thấy Tô gia có người đến, gấp đến độ muốn rời giường, Thu Hồng nha đầu bên người hắn vội ngăn cản,“Thiếu gia, ngài xin chú ý chút đi, đừng làm vỡ miệng vết thương!”

Tần Nguyên Quân làm sao còn lo lắng đến miệng vết thương, dù sao cũng không chết được, hắn vốn là do bị thương không thể xuất môn những hậm hực trở thành hư không, thần thái phấn chấn lên,“Mẫu thân, là huynh muội Tô gia đến đây sao?”

Tần phu nhân mỉm cười, nhìn Tô Việt một cái,“Nhị công tử đừng chê cười, Quân nhi nhà chúng ta rất thích huynh muội các ngươi.”

Tô Việt cười ha ha, tiến lên trước, chào hỏi Tần Nguyên Quân.

Tần Nguyên Quân giãy dụa muốn xuống giường, Tô Việt vội giữ hắn lại, cười nói:“Nguyên Quân huynh, cứ nằm xuống đi, tiểu đệ là đến thăm hỏi, nghe phu nhân nói ngươi đã khỏe lại nhiều.”

Tần Nguyên Quân cười gật đầu, lại hướng tầm mắt ra ngoài cửa sổ nhìn, chỉ thấy bị tấm trướng mạn lụa mỏng che khuất, nhiều nhất cũng chỉ có thể thấy bụi tường vi ngoài cửa sổ.

Tần phu nhân sai người ta đem các loại thuốc bôi ngoài da, thuốc uống của Tô Việt vừa mang tặng ra, đưa hết cho nhi tử của mình nhìn, có thoa ngoài da, có loại sắc uống, còn có uống thuốc trực tiếp luôn.

Tần Nguyên Quân nhìn những thứ chai lọ kia, đều là dùng đồ sứ cực tinh xảo, ngọc lưu ly, đồng đỏ mạ vàng…vv chế thành, miêu tả không hết sự thanh nhã phong lưu, cực kỳ giống khí khái của tỷ muội Tô gia, lịch sự tao nhã.

Vết thương của hắn ở trước ngực nóng lên, cái miệng vốn lanh lợi cũng trở nên ngốc nghếch, Tần phu nhân mím môi cười yếu ớt, đứa con ngốc này, nhìn thấy ca ca nhà người ta đã như vậy, vậy nếu là thấy chính chủ, còn choáng váng đến đâu nữa?

Nếu thành thân, đến lúc đó chỉ sợ trong tim trong mắt cũng chỉ có con dâu thôi.

Nói chuyện chốc lát, Tần Nguyên Quân liền nháy mắt với mẫu thân, nhờ bà lưu bọn họ ở lại dùng cơm.

“Tần ca ca khỏe lại nhiều chưa? Ta cùng tỷ tỷ đến thăm ca ca đây.”

Bên ngoài truyền đến thanh âm của Tô Mạt, nghe thấy tỷ tỷ cũng đến thăm hắn, tâm hắn liền không kiềm chế được nhảy loạn lên.

Hắn vội ngồi xuống, vuốt tóc, nhìn về phía Tần phu nhân,“Nương, có phải lôi thôi lắm hay không?”