Tô Mạt làm sao chịu thiệt, liền giương nanh múa vuốt xông lên đi, tay trái sờ Tô Hinh Nhi, tay phải sờ Hoàng Phủ Giác, xoay qua A Cổ Thái, Thủy Muội, Hoàng Oanh......

Hoàng Phủ Cẩn rất cao, đại tiểu thư nàng không tha......

Một đường sờ đi xuống khiến mặt mọi người đều trắng như tuyết làm cho nàng cười nắc nẻ.

A Cổ Thái thấy đại tiểu thư cười rung cả vai, không giống vẻ trong trẻo lạnh lùng xa cách như trước đây, nhịn không được cũng quệt lên mặt nàng một chút.

Da thịt trắng mịn như dương chi bạch ngọc thượng đẳng, xúc cảm làm hắn lưu luyến không thôi. A Cổ Thái theo bản năng cầm ngón tay, ánh mắt sáng loang lanh cười rạng rỡ với nàng.

Đại tiểu thư vội che mặt, nổi giận trừng hắn cùng Tô Mạt: “Các ngươi...... đã hứa không bôi vào mặt ta rồi mà!”

Ngoại trừ hai người bọn họ, cũng không ai dám bôi tát bột mì lên mặt nàng.

Hoàng Phủ Giác phải cố gắng lắm mới không dùng bàn tay đầy bột mì của mình bôi lên mặt Tô Mạt. Hắn cui đầu chậm rãi xóa đi dấu vết.

Tô Việt nhìn thấy trên phòng bếp bày đầy các loại dụng cụ, mấy thùng sữa lớn cùng với thật nhiều trứng gà được phân thành hai, lòng đỏ riêng, lòng trắng riêng, cùng nhiều trái cây, đậu phộng, sữa đặc do Hồ sư phụ làm.

Ngoài ra, trên khay còn bày các loại trái cây, xung quanh có một số dụng cụ thủy tinh cùng nhiều thứ hắn chưa bao giờ biết tới.

Hoàng Phủ Cẩn cầm khăn, nâng cằm Tô Mạt, cẩn thận lau sạch bột mì trên mặt nàng, cười nói:“ Làm nhanh chút đi, nàng không phải nói còn nhiều thứ cần làm lắm sao?”

Tô Mạt cười hì hì nói:“Đúng vậy, cho nên chúng ta cần nướng bánh xong xuôi trước đã.”

Nàng phải làm thứ bánh ngọt còn ngon hơn cả loại bánh ngọt ở hiện đại mới được.

Dù sao bơ không phải không phải món ăn thông dụng, nhưng bánh ngọt thí khác, hoàn toàn là có thể.

Vài người hợp lực lại, Tô Mạt, Kim Kết, Hoàng Phủ Cẩn chung nhau làm bánh.

Học qua tiểu cầm nã thủ, thật giống như Hoàng Dung nấu cơm, dựa vào hoa lan phất huyệt thủ gia truyền chế biến thức ăn chính là may mắn của nàng ấy.

Hoàng Phủ Cẩn nội lực thâm hậu, mặc kệ Tô Mạt có bất kì yêu cầu gì, hắn đều hoàn thành hết cho nàng.

Bọn họ nhìn Tô Mạt đem trái cây để lên trên bánh nhẹ nhàng ép xuống. Sau đó, nàng đem mở lò nướng tạm thời, bỏ bánh vào trong rồi đóng cửa lò lại.

Lò nướng này thực tế được sửa lại từ bếp lò dùng để nướng điểm tâm, ở giữa có hạt cát dẫn nhiệt, bên trong có nhiều thanh sắt.