Từ đầu tới cuối, cô ta luôn giữ khuôn mặt ôn hòa trước mặt mọi người, làm người ta mở rộng tầm mắt. Cũng làm người ta ngoài ý muốn, không có tìm Vân Thi Thi gây phiền toái, cũng gần gũi với người trong tổ kịch. Cùng quay phim nhiều phân đoạn, Lục Cảnh Điềm cũng không làm khó dễ với Vân Thi Thi như Nhan Băng Thanh, trước tiên vẫn làm đủ bài bản, ánh mắt, đi lại, lời kịch, biểu cảm, tất cả đều đúng chỗ, cái tát trong cảnh phim cũng không kiên trì yêu cầu tát thật như Nhan Băng Thanh, NG ba lần thì thuận lợi hết. Đánh ra vô cùng chân thật làm cho Lâm Phương Thiên vô cũng hài lòng. Trong lòng Mộc Tịch vô cùng giật mình. Đều nói chó vẫn không thể bỏ được ăn phân. Tính tình Lục Cảnh Điềm thay đổi nhiều như vậy, không thấy được tính cách kiêu căng như trước, giống như thay đổi thành một người khác vậy. Để cho cô ta mở rộng tầm mắt, có chút khó có thể tin. Nhưng dù sao có thể hòa bình ở chung, Vân Thi Thi tự nhiên rất vô cùng. Từ sau chuyện của Nhan Băng Thanh, những người lúc trước có lỗi với Vân Thi Thi đều ào ào chân thành nhận lỗi với cô. Kể cả Dương Mị, cũng thay đổi thái độ với cô, cố ý vô ý thân cận với cô. Làm việc chung, Vân Thi Thi cảm thấy Dương Mị vẫn có thể làm bạn được. Mặc dù trong lòng có tâm kế, nhưng cũng không giống Nhan Băng Thanh độc ác, làm người khác đau đớn như vậy. Dương Mị xuất đạo mười năm, lúc cô ta còn nhỏ đã đóng phim, mười bảy tuổi chính thức bước vào giới giải trí, nói tới tư lịch thì cũng là một bậc tiền bối.. Đối với cô ta, Vân Thi Thi luôn ôm thái độ khiêm tốn. Dương Mị hoàn toàn thay đổi thái độ với cô, vốn có chút chán ghét Vân Thi Thi, cảm thấy người mới xuất đạo đã có nhiều tài nguyên như vậy, nhất định là dùng thủ đoạn không sạch sẽ.. Nhưng bây giờ ở chung trong thời gian dài, cô ta cũng vô cùng thưởng thức, tính tình của Vân Thi Thi thật tốt, hóa thù thành bạn. Nhiều lúc, còn có thể nhìn thấy ảnh của Vân Thi Thi tự chụp, cô đã học xong cách dùng internet, thường xuyên hỗ động với diễn viên trong tổ kịch. Nhưng chuyện làm cô nhất đầu nhất là thái độ của Cố Tinh Trạch vẫn lạnh lùng với cô. Có một ngày, trời rất nóng, cô cố ý mua nước phân phát trong tổ kịch. Cố Tinh Trạch mới diễn xong, đang chuẩn bị vào phòng nghĩ, Vân Thi Thi nhìn thấy anh, liền đưa một chai nước tới nhưng Cố Tinh Trạch xem cô như không kh, không nhìn thấy cô, đi ngang qua người cô, nhìn một cái cũng không nhìn. Vân Thi Thi sững sờ, anh đi vào phòng nghỉ đóng cửa lại, ngăn cách cô ở ngoài cửa.. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao anh lại xa lạ với cô như vậy. Chẳng lẽ... Là vì chuyện ngày đó sao. Tâm tình của cô khó tránh khỏi sa sút. Trong lòng cô, không thể nghi ngờ anh là một tiền bối đáng tôn kính. Anh giúp cô rất nhiều, bây giờ lại xa lạ như vậy không khỏi có chút mất mát. Mộc Tịch cũng nhìn thấy, cô ấy cũng không rõ, hình như chỉ trong một đêm, thái độ của Cố Tinh Trạch đối với Vân Thi Thi thay đổi hoàn toàn, có thể dùng từ người lạ để hình dung. Trước kia tình cảm của họ tốt lắm mà. Cô ấy còn nhớ, vì Vân Thi Thi mà Cố Tinh Trạch còn nguyện ý để Tần Chu thành người đại diện cho cô.. Lúc trước Tần Chu có thể trở thành người đại diện cho cô, đó là Cố Tinh Trạch giúp đỡ. Sao giờ quan hệ của hai người lại xa lạ như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trong lòng Mộc Tịch không hiểu, cũng không dám hỏi. Cảm thấy quan hệ của Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi như nằm trong sương mù, nhìn thế nào cũng không rõ.