Lợi dụng Tỏa Cốt Thuật, cô nhanh chóng thoát khỏi dây thừng, rón ra rón rén đi tới gần cửa. Ngoài ý muốn, cô phát hiện khóa cửa không phải là khóa mật mã mà sử dụng một sợi xích xiên từ bên ngoài. Cô đẩy cửa nhẹ nhàng, khi đẩy tới cực hạn thì hai cánh cửa cũng lộ ra một khe hở nhỏ. Tay cô rất nhỏ, vừa đủ để xuyên qua khe hở và nắm được ổ khóa.  Lisa nhăn mày, tự suy nghĩ một lát rồi nhìn quanh bốn phía, cũng không có công cụ thích hợp. Bỗng nhiên cô chợt nhớ tới cái gì đó, cô đưa tay lên vành tai và gỡ bông tai xuống. Bông tai làm bằng inox, cô dùng lực một chút, rất dễ dàng nắn bông tai thành một que inox thẳng dài. Cô một tay cầm khóa, một tay đưa que inox vào tâm lỗ khóa.  Mới vừa chuẩn bị vặn mở khóa thì thình lình cô nghe được ngoài cửa vang lên một số tiếng bước chân. Ngay lập tức cô thu đôi tay nhỏ bé về rồi tựa vào tường bên cạnh cửa. Cho đến lúc tiếng bước chân dần đi xa, lại nhẫn nại đợi thêm chốc lát, lúc này cô mới xoay người, bàn tay nhỏ bé lại vươn ra phía ngoài, cầm khóa, dùng que inox khêu nhẹ nhàng trong ổ khóa. Mất khoảng ba giây sau, chợt nghe tiếng cách một cái, khóa lập tức mở ra. Lisa nhẹ nhàng đặt khóa xuống một bên, cẩn thận đẩy cửa ra.  Xiềng xích không ngừng lỏng ra, rầm một tiếng, rơi xuống mặt đất. Cô nghe được cách đó không xa lại truyền đến tiếng bước chân dồn dập, chắc là động tĩnh ở nơi này đã kinh động đến thủ vệ của địch, hoặc là người ta đã phát hiện hành động của cô. Đến khi bước chân đến khoảng cách rất gần, rốt cuộc cô cũng không cố kỵ nhiều nữa, một cước đá văng cửa ra, nghênh tiếp mặt đối mặt với hai tên lính đánh thuê võ trang hạng nặng.  Hai tên lính đánh thuê đứng gác ở chỗ này cũng chính là hai người ở trên đảo nhỏ. Bình thường là thủ hạ của cô. Mặc dù tuổi của Lisa nhỏ hơn bọn họ rất nhiều nhưng khi vừa thấy cô từ trong cửa đi ra, hai người hoảng sợ nhìn nhau một cái rồi lùi về sau nửa bước. Bọn họ rất rõ ràng thực lực của chính mình, mặc dù là hai nam tử trưởng thành có võ trong người nhưng dù cả hai tiến lên cùng một lúc cũng không phải là đối thủ của Lisa.  Tuổi của Lisa còn nhỏ nhưng thực lực của cô ấy ở trên bọn họ rất xa. Về danh tiếng hay thực tế thì cô xứng đáng là cỗ máy giết người. Bọn họ không có khả năng chống lại cô ấy.  Lisa quét mắt nhìn bọn họ một cái, lạnh lùng nói: “Tôi không muốn thương tổn đến các anh. Các anh tự mình lo liệu đi.” Hai người kia nghe xong có chút do dự. Cung Thiếu Ảnh đã ra mệnh lệnh phái bọn họ canh gác Lisa, bọn họ không dám có nửa phần phản đối.  Nhưng mà bọn họ biết rằng bọn họ không phải là đối thủ của Lisa, có cố gắng thì cũng chỉ chuốc lấy thất bại thảm hại. Hơn nữa lúc trước canh giữ ở trên đảo đã làm cộng sự của Lisa thời gian nhiều như vậy, tự nhiên đều có cảm tình với nhau. Bỗng nhiên một người trong đó rút một con dao găm từ bên hông rồi múa may một lát. Sau đó không chút do dự đâm xuống đùi của mình hai nhát.  Lisa thấy vậy lại cảm thấy ngoài ý muốn. Nhưng suy nghĩ một chút cô liền hiểu được tại sao. Người còn lại cũng bắt chước tên kia, lấy ra một đoản đao rồi đâm trên đùi mình vài cái. Bọn họ vừa băng bó vết thương vừa nói với Lisa: “Lisa, chúng tôi không muốn làm khó dễ cô. Đây là biện pháp tốt nhất mà bọn tôi có thể nghĩ ra. Tuy nhiên cô phải rõ một điều, phản bội Cung gia sẽ không có kết cục gì tốt đẹp. Cô đừng làm xằng làm bậy.”  Lisa im lặng một lúc rồi hỏi thăm: “Cung gia nhốt Tiểu Dịch Thần ở chỗ nào?” “Mật thất số A892.” Lisa nghe xong gật đầu cảm ơn, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn.”  Nói xong cô chạy lướt qua bọn họ, hướng tới cửa ngầm mật thất số A892.