Vân Thi Thi sốt ruột đến độ luống cuống tay chân, lại chỉ có thể miễn cưỡng giữ ổn định bánh lái, không dám manh động. Một bên, thuyền trưởng gục trên mặt đất, không có động tĩnh nữa. Thông thường mà nói, điều khiển một con du thuyền, chỉ có một thuyền trưởng thôi là vẫn chưa đủ. Khoang điều khiển bên trong, để vận hành một con tàu du thuyền, người cầm lái đa số từ thủy thủ mà lên, mới biết là lúc khoang lái xảy ra trục trặc sự cố, nhìn xa phát hiện phía trước có gì đó không ổn, thuyền trưởng và phó thuyền thêm nhân viên lái tàu bậc ba qua đây để tuần tra và chỉ huy. Tiểu Dịch Thần biết một chút về ngành hàng hải, cậu ấy gặp thuyền trưởng cũng ở khoang điều khiển, liền biết nhất định là đã xảy ra tình huống đặc biệt, thuyền trưởng mới đích thân cầm lái, bởi vậy đặc biệt để lại mạng sống của anh ta, để anh ta điều khiển du thuyền. Thuyền trưởng không ngừng tự cao, đó là bởi vì anh ta biết được tầm quan trọng của bản thân mình, bởi vậy chắc chắc Vân Thi Thi sẽ không dám xuống tay với mình. Vân Thi Thi vốn dĩ cũng không muốn xuống tay với anh ta, nhưng cô ấy ngầm hiểu rằng, nếu cô ấy không ra tay, người chết có thể sẽ là cô ấy rồi! Nhưng mà, cái nguy cơ trước mắt đó là, nếu khoang lái không có thủy thủ cầm lái, thường sẽ có rất nhiều sự biến cố không biết được. Bình thường dưới tình huống này, nếu không có ai điều khiển du thuyền, du thuyền sẽ tự mình trôi dạt, thông thường thì sẽ không có sự cố ngoài ý muốn. Nhưng mà, đây là dưới tình hình bình thường. Thế nhưng, du thuyền ở trên biển, có một tuyến đường thủy cố định, chỉ khi chạy theo tuyến đường thủy cố định, mới có thể tránh đi rất nhiều nguy hiểm. Biển cả rất lớn, lớn đến nổi làm cho người ta khó có thể tưởng tượng. Trên thế giới có bảy mươi phần trăm đều là biển rộng, nhưng mà con người đối với sự kiểm soát biển cả, vẫn là rất hạn chế. Những nguy hiểm trên biển cả, cũng là điều khó có thể đoán trước được. Nếu lệch khỏi quỹ đạo tuyến đường thủy là chuyện nhỏ, một khi mà không tránh được những cơn bão, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ lật tàu. Hiện giờ, khoang điều khiển, chỉ có một mình cô ấy. Vân Thi Thi nhìn trước ngó sau, vừa rồi, cô ấy xem thuyền trưởng lái thuyền như thế nào, điều khiển máy móc phức tạp, trên bảng điều khiển có nhiều thứ, cô ấy cũng không phân biệt rõ cái nào là cái nào. Kiểu dáng điều khiển du thuyền và lái xe hơi không giống nhau, nếu chỉ nhìn thì sẽ không hiểu rõ được, chỉ biết kiểu nông cạn. Đúng lúc này, bên trong màn hình bỗng nhiên truyền đến tiếng cảnh báo, đèn đỏ không ngừng lóe lên, Vân Thi Thi đi qua đó, nhìn vào màn hình, chỉ thấy trong màn hình hiện lên một đống chữ và số, làm cho cô ta choáng váng đầu óc. Cô ấy tưởng là tiếng Anh, nhưng nhìn nửa ngày trời, vẫn không hiểu được trên màn hình một loạt những chữ số đó, rốt cuộc có ý nghĩa gì. Bên trong màn hình, chỉ mơ hồ có một đường dây hàng thủy, đèn đỏ sáng gần nửa ngày trời, Vân Thi Thi ko dám sờ lung tung, qua không bao lâu, một cái dấu chấm than trong khuôn vuông ở phía góc phải trên cùng không ngừng nhảy lên. “Sao lại thế này?” Vân Thi Thi sốt ruột đến độ đổ mồ hôi lạnh cả đầu. Tiếng chuông cảnh báo trong khoang điều khiển thu hút sự chú ý của phó tàu từ trong những khoang cabin khác đi qua, hắn thấy cửa bị khóa lại, trong lòng cảm thấy đáng ngờ, tới gần cửa, lén nhìn vào phía trong, lúc đó hoảng hốt hết cả mình! Chỉ thấy bên trong khoang điều khiển, thi thể của mấy người lộn xộn tứ tung nằm ở dưới đất, trên sàn đầy máu tươi. Vân Thi Thi nghe tiếng động ở trước cửa, xoay người nhìn thoáng qua cửa, liền thấy bóng dáng của một người thủy thủ chắn ngay cửa vào, đạp cửa, cô ấy ngạc nhiên một lúc, lui về sau một bước, theo bản năng nắm chặt lấy cây súng lục trong tay cô ấy, ánh mắt từ đầu tới cuối cảnh giác nhìn vào cửa ra vào. “Open the door!” Người đàn ông ở ngoài kêu gào mở cửa. Vân Thi Thi đương nhiên sẽ không ngốc đến thật sự đi mở cửa cho hắn! “Phía trước có xuất hiện cảnh báo khác thường! Hãy cho tôi vào trong!” Vân Thi Thi nghe hiểu những lời này, liên tưởng đến hồi nãy trên màn hình hiển thị một loạt những con số chữ cái và những cảnh báo dấu chấm than, liền đoán được, có thể do phó thuyền nghe được chuông cảnh báo, biết được con tàu trong quá trình lái gặp nguy hiểm, nên mới vội vàng chạy tới.