Máu tươi bắn lên cả người, cậu lập tức xoay người nhảy lên, nhanh chóng lên đạn súng trong tay, “Đùng đùng” hai tiếng, hai người còn lại mỗi người ăn một viên đạn. Tên trúng đạn ngay ngực vẫn còn giãy dụa, Mộ Dịch Thần đi đến đạp cổ hắn, tay phải cậu giữ cằm bẻ gãy cổ hắn. Ném ba người xuống biển, cậu mau chóng dọn sạch mặt đất. Đi ngang qua phòng tiệc, cậu nhìn thấy đại sảnh sáng trưng, nhìn qua cửa sổ, cậu thấy có rất nhiều người ăn mặc chỉnh tề. Cái gì đây? Mộ Dịch Thần nghi ngờ bám vào cửa sổ nhìn. Khách mời tụ tập đông đúc, kỳ lạ là ai nấy đều đeo chiếc mặt nạ nửa mặt, vừa vặn che đi đôi mắt, trông vô cùng kỳ dị. Tất cả mọi người quay quanh sân khấu, cực kỳ hưng phấn. Bên trong mở nhạc du dương, các khách mời trò chuyện vui vẻ với nhau, nhìn giống như một bữa tiệc bình thường. Thế nhưng, Mộ Dịch Thần vẫn nhìn ra sự bất thường. MC đứng trên sân khấu, bức màn màu đỏ phía sau chậm rãi nâng lên. “Tiếp theo, chúng ta sẽ đấu giá tác phẩm thứ ba, có tên là “Minh châu trên biển”! Giá khởi điểm năm trăm ngàn đô!” Bức màn màu đỏ chậm rãi nâng lên, để lộ ra một chiếc lồng sắt hình chữ nhật. Màn đỏ nâng lên thật chậm. Đột nhiên nhạc dừng lại, vì vậy âm thanh kỳ lạ sau bức màn càng rõ hơn. Đó là tiếng người giãy dụa, không ngừng va chạm vào chiếc lồng sắt. Mộ Dịch Thần kinh ngạc mở to mắt, không phải vì bữa tiệc bất bình thường này mà là vì trong chiếc lồng có một người phụ nữ bị trói tay chân. Người phụ nữ bị trói chặt chân tay, trên mặt cũng đeo chiếc mặt nạ giống mọi người, cô ấy bị băng dán màu đen che kín miệng! Tất nhiên cô đã khôi phục ý thức, nhận ra mình đang bị trói chặt thì cực kỳ sợ hãi, không ngừng giãy dụa! Mặc dù không nhìn rõ gương mặt cũng không nghe được giọng nói nhưng mặt nạ chỉ che khuất đôi mắt, dựa vào chiếc mũi tinh xảo kia không khó nhìn ra được cô gái này xinh đẹp thế nào. Mái tóc vàng óng, làn da trắng nõn, vừa nhìn đã biết cô ấy là người Châu u. “Mọi người thấy rõ không, tác phẩm này khá đẹp đấy! Giá khởi điểm là năm trăm ngàn đô, ai trả giá cao nhất sẽ có được!” Cô gái nghe những lời MC nói liền run rẩy kinh sợ. Mọi người nín thở theo dõi, thỉnh thoảng có tiếng bàn luận khe khẽ trong đám người. “Đây là bảo vật đó!” “Năm trăm ngàn đô không hề cao chút nào!” “Tôi muốn có!” Lập tức có người giơ bảng: “Một triệu đô!” MC lên tiếng: “Được, vị tiên sinh số mười, một triệu đô lần một!” Lập tức có một quý bà giơ bảng: “Hai triệu!” Khuôn mặt MC vui vẻ: “Phu nhân số hai mươi bốn, hai triệu lần thứ nhất!” “Năm triệu!” Cả đám người hít một hơi thật sâu! Khoảng cách quá xa, mọi người đều khẩn trương. Mộ Dịch Thần không biết những người ở đây có thân phận gì, có lẽ đều là những người giàu có. MC hô lên: “Vị tiên sinh số năm mươi, năm triệu lần thứ nhất!” “Năm triệu lần thứ hai!” “Không có ai ra giá nữa sao?” MC lắc đầu: “Thật là đáng tiếc! Đây là một bảo vật.” Hắn đi đến trước lồng sắt, mở cửa lồng chậm rãi tháo mặt nạ của cô gái xuống. Khuôn mặt đẹp như tranh vẽ lộ ra trước mắt mọi người!