Hàn Tiêu thấy cảm xúc của tôi trở nên kích động, vội ôm nhẹ vai tôi. "Tất cả đều đã qua rồi! Mặc dù... Mặc dù tớ không biết rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà, Hạ Thuần... Tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu!" "Hàn Tiêu, cậu có khinh thường tớ không?" Tôi nghẹn ngào hỏi: "Tớ thật sự không biết... Tớ không biết... Tớ cảm thấy bản thân mình rất thất bại, rất dơ bẩn! Mấy người ở tiệm thuốc nói, cuộc đời tớ coi như xong rồi... Không có cách nào... Tớ phải làm sao bây giờ?" Hàn Tiêu thấy tôi khổ sở khóc, hai mắt cô ấy cũng đỏ lên, nói: "Hạ Thuần, cậu đừng suy nghĩ bậy bạ... Cậu cứ yên t6m, mặc kệ có chuyện gì xảy ra... Tớ đều sẽ tin tưởng cậu..." ... Thai ngoài tử cung, đối với phụ nữ mà nói, là một chuyện cực kỳ đáng sợ. Lúc đó tôi còn nhỏ, không biết thai ngoài tử cung là cái gì, cũng không biết, thai ngoài tử cung thì không giữ lại được, nếu không sẽ mất mạng. Khi đó, bởi vì cảm thấy xấu hổ, tôi không dám vào bệnh viện, trong suy nghĩ của tôi, bác sĩ là người giống như thần thánh, tôi khó mà tưởng tượng được, lúc mình đứng trong phòng khám bệnh, bác sĩ sẽ dùng những thủ đoạn gì để kiểm tra thân thể của tôi, rồi lại dùng ánh mắt đánh giá như thế nào mà nhìn tôi. Có lẽ tôi đã có cơ hội để tránh được những tổn thương sâu sắc. Nhưng lúc đó tôi bị lạc lõng giữa dòng đời, không có ai dẫn dắt tôi, kéo tôi ra khỏi vũng đầm lầy. Hàn Tiêu dẫn tôi về nhà, cha mẹ cô ấy rất nhiệt tình mời tôi ăn cơm tối, sau khi ăn xong, Hàn Tiêu gợi ý bọn họ ra ngoài đi dạo, cứ như vậy, tôi liền có cơ hội. Cô ấy kéo tôi vào nhà vệ sinh, thúc giục: "Mau uống thuốc đi! Thừa dịp ba mẹ tớ còn chưa về nhà!" "Có phải sẽ ra rất nhiều máu không?" Tôi có chút lo lắng hỏi cô ấy. "Có ra máu, nhưng ở tiệm thuốc người ta nói, nếu sử dụng đúng mục đích, sẽ không có nguy hiểm gì đâu." Hàn Tiêu do dự nói: "Thật ra tốt nhất là vẫn nên đến bệnh viện để kiểm tra thử, xem bác sĩ hướng dẫn thế nào. Chỉ có điều, tớ biết chắc là cậu sẽ không chịu đi!" "Tớ không đi bệnh viện!" Tôi vừa nghe đến bệnh viện, toàn thân liền phát run. Hàn Tiêu nhanh chóng an ủi tôi: "Không sao đâu, Hạ Thuần, không cần nhạy cảm như vậy, cậu đâu phải là tội phạm, chẳng lẽ tớ sẽ cưỡng ép cậu đi bệnh viện sao?" Tôi nhìn cô ấy, thầm cảm kích từ sâu trong đáy lòng: "Cảm ơn cậu, Hàn Tiêu!" Cô ấy gật đầu, cẩn thận đóng cửa lại. Tôi ngồi trên bồn cầu trong nhà vệ sinh, mở hộp thuốc ra, nhanh chóng nhìn lướt qua tờ hướng dẫn sử dụng, uống một ngụm nước ấm, nuốt viên thuốc xuống. Lúc đầu vừa mới uống thuốc xong, vẫn chưa có phản ứng gì, cho nên tôi suy nghĩ không biết thuốc này có tác dụng không, mười mấy phút sau, tôi đứng dậy, chuẩn bị ra khỏi nhà vệ sinh, trong bụng liền cảm thấy quặng đau! Không giống như đau bụng lúc kỳ sinh lý tới, loại cảm giác đau này, giống như có cái gì trong bụng tôi không ngừng hung hăng giằng co qua lại, co rút liên hồi! Tôi lập tức ngồi sụp xuống đất, ôm bụng quỳ tại chỗ, đau đến mức cả người đều toát mồ hôi lạnh. Tôi nhanh chóng lót băng vệ sinh vào, máu ra rất nhiều, tôi cảm thấy như đáy quần mình đã ướt đẫm rồi. Cúi đầu, tôi nhìn theo mấy giọt máu chảy xuống theo ống quần bộ đồng phục, nhỏ giọt rơi trên mặt đất, tôi sợ dơ nhà vệ sinh của Hàn Tiêu nên vội vàng tìm giấy vệ sinh, cứ quỳ trên mặt đất mà luống cuống tay chân lau lau sàn nhà.