Lúc cho bé con bú sữa, Hữu Hữu rời giường đi vệ sinh, vừa ra khỏi cửa phòng, khi đi ngang qua phòng khách, thấy Mộ Nhã Triết ngồi ở trên ghế sofa, ôm Nguyệt Dao uống sữa, cậu thanh tỉnh, sâu ngủ chạy hết sạch, chạy tới bên người Mộ Nhã Triết, rúc vào bên cạnh Mộ Nhã Triết nhìn Tiểu Nguyệt Dao ôm bình sữa uống hăng say. Mộ Nhã Triết nhìn thoáng qua Hữu Hữu, thấy cậu còn buồn ngủ, một con mắt mở to, một con mắt híp lại, mí mắt sưng tấy, mờ mờ ảo ảo, mắt sắp mở không ra, anh tức giận nói, “Buồn ngủ thì đi ngủ đi!” “Không không! Con muốn ở cạnh em gái!” Mộ Nhã Triết hừ lạnh một tiếng, che chở Tiểu Nguyệt Dao, “Con cũng không phải không có cơ hội nhìn! Đâu như cha, chỉ có vào buổi tối, mới có thể ôm nhiều một lát!” Hữu Hữu nhìn nhìn anh, từ trong lời nói của anh, cảm giác cha nhà mình hình như có chút ý tứ ghen tị! Chắc là bình thường cậu ôm Tiểu Nguyệt Dao không buông tay, không cho anh ôm, cho nên hiếm khi mới có cơ hội ôm công chúa nhỏ, vẻ mặt phòng bị giống như đề phòng cướp vậy, giống như một giây sau cậu sẽ cướp lấy Tiểu Nguyệt Dao chạy vội đi! Thực ngây thơ! “Cha à, cha cũng lớn tuổi rồi, sao vẫn còn giống như đứa trẻ vậy! Cha ôm đi, không ai cướp với cha đâu.” Mộ Nhã Triết, “…” Thằng nhóc này! … Tức lúc Tiểu Nguyệt Dao được năm tháng, lệnh cấm thăm hỏi được giải trừ. Khi giữa tháng Vân Thi Thi về nhà, không ít người gọi điện thoại, nói muốn tới thăm cô, Mộ Nhã Triết lại nói, đứa bé quá nhỏ, không tiện thăm hỏi, thực tế thì sao? Anh ôm tư tâm! Con gái mình vừa sinh ra, mình còn chưa nhìn đủ, nghĩ đến những người khách đi tới đi lui, anh sẽ phải phụ trách chiêu đãi, cứ như vậy, sẽ mất thời gian làm bạn với đứa bé! Anh chẳng muốn đối phó với khách đến thăm, vì thế, ra lệnh cấm, ở trạng thái từ chối tiếp khách. Đợi Tiểu Nguyệt Dao lớn một chút, anh lấy cớ đó, cũng không đủ để thành lập rồi! Vì thế, ngày đầu tiên lệnh cấm được giải trừ, Khương Thân và Lục Cận Dự thừa dịp công ty nghỉ trưa, mang theo bao lớn bao nhỏ chạy đến! Vân Thi Thi còn chưa kịp mời nhóm bọn họ dùng trà, bọn họ đã nhanh chóng chạy đến giường trẻ sơ sinh, vây quanh lan can giường trẻ sơ sinh, độc chiếm nữ vương nhỏ! Tiểu Nguyệt Dao giơ chân lên, đều nói đứa bé được vài tháng, xương cốt thật sự rất mềm, bé con có thể nâng cả chân lên, hai tay nắm lấy bàn chân, lăn tới lăn lui, rất thoải mái vui vẻ! Nhìn thấy anh ta, Tiểu Nguyệt Dao không sợ, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, giống như nhìn kỹ anh ta! Khương Thân vừa nhìn công chúa nhỏ, kêu lên một tiếng, che miệng, trái tim đều sắp hòa tan! “Thật đáng yêu thật đáng yêu! A a a a - -!” Khương Thân có tiếng là thích loli, Lục Cận Dự cười anh ta, sau này sinh con gái, anh ta tuyệt đối sẽ là nô lệ của con gái! Anh ta thích nhất công chúa nhỏ xinh đẹp, nhìn thấy Tiểu Nguyệt Dao, lại giống như mất sinh mệnh! Bộ dạng hiện giờ của Tiểu Nguyệt Dao đã nẩy nở, làn da trắng nõn, vô cùng mịn màng, giống như trứng vừa mới bóc vỏ, vô cùng trắng nõn, giữa lông mày, ngoại lông mi dày dọa người, càng giống Vân Thi Thi nhiều một chút, cái mũi rất cao, di truyền sống mũi cao của Mộ Nhã Triết, rất tinh xảo. Cái miệng nho nhỏ, giống như anh đào, giống hệt Vân Thi Thi! Khương Thân muốn ôm Tiểu Nguyệt Dao, nhưng mà trước đó, còn không quên tự mình hỏi ý kiến Vân Thi Thi.